CHƯƠNG 22
Chúng tôi lao về phía đám Mượn xác-Leeran. Cá mập cực kỳ lợi hại khi tấn công chớp nhoáng. Tụi Yeerk bên trong đầu những người Leeran không kịp phản ứng. Chúng cố quay mũi thuỷ cơ để tháo chạy.Ngay cả khi chúng bị húc bởi bốn con người trong lốt cá mập đang giận dữ, sợ hãi và nản lòng, chúng vẫn cứ cố tháo chạy.
Người Andalite hiểu rõ cách đánh đuôi. Và nó rất gần với cách tấn công bằng miệng. Áp thật sát, ngửi, cảm nhận mùi và húc kẻ thù.
Bốn con cá mập húc thẳng vào chúng với những cái miệng há hoác. Thoắt cái cả bốn tên Mượn xác-Leeran đã đổ nhào khỏi thuỷ cơ và cố sống cố chết bơi tán loạn.
Những chân sau của chúng quẫy đùng đùng, nhưng quá chậm. Với khả năng đọc ý nghĩ, chúng đã thấy rõ cơn điên giận của chúng tôi. Điều đó hẳn làm chúng khiếp đảm.
Tôi không để tâm.
Nhưng rồi… tôi bỗng giật phắt mình bởi một luồng hình ảnh ùa vào trí não. Hình ảnh mang theo tiếng la hét đau đớn, nỗi thống khổ và niềmtuyệt vọng ghê gớm.
Một trong số những người Leeran đã cố phát ra thông điệp cầu cứu. Nhân lúc tên Yeerk trong đầu mải tìm cách thoát thân, người Leeran thật sự đã lên tiếng khẩn nài.
Hình ảnh xuất hiện trong trí não tôi thật nhạt nhoà và thảm thương, nhưng cũng đủ khiến tôi biết điều cần phải làm.
Cassie giãy nảy.
Tôi sấn vào người Leeran bị mượn xác gần nhất. Tên Yeerk trong đầu anh ta biết tôi sắp làm gì bèn cố điều khiển cái thân hình Leeran lách qua một bên. Nhưng cái đuôi tôi đã phập cho hắn một cú điếng ngất.
Tôi há miệng ra, cắn bụp mảng dái tai đằng sau đầu người Leeran. Tên Yeerk bị rớt đầu khỏi người Leeran, ngo ngoe giẫy giụa một lát rồi teo quắt giữa dòng nước biển.
tôi nói.
Cassie hoảng hốt la lớn.
Không, một giọng nói lạ cất lên.Nó sẽ giải phóng chúng tôi!
Ba tên Yeerk còn lại bị chúng tôi giải quyết thật lẹ. Chúng văng khỏi nơi cư trú và rơi tỏm xuống dòng nước Leeran.
Cám ơn!Những người Leeran cảm kích. Đó không phải là giọng truyền ý nghĩ như thông thường, mà là những hình ảnh, ý tưởng được rót thẳng vào tâm trí bạn và được dịch chuyển thành lời.
Cassie xuýt xoa.
Không cần, chúng tôi sẽ tự khoẻ. Hầu hết các bộ phận cơ thể chúng tôi có thể tái sinh được. Chỉ cần tốn một ít thời gian thôi, tuy chúng tôi sẽ yếu sức trong thời kì đó. Nhưng gần đây có một cái hang, chúng tôisẽvào đó nghỉ ngơi,chúng tôi sẽan toàn. Cám ơn! Xin cám ơn nhiều lắm!
Tôi đã từng trải qua nhiều chuyện lạ lùng. Nhưng quả thật cảnh những người Leeran bị bang gần nửa đầu rối rít cảm ơn chúng tôi là cảnh tượng kì lạ nhất.
Hoàng tử Jake nói.
Sẽ khó đấy. Vài tháng trước, Bọn Yeerk đã bắt nhiều người chúng tôi và ép làm Vật chủ. Từ đây đến Thành phố Sâu Bọ có rất nhiều nạn nhân như chúng tôi. Các bạn mạnh thật đấy, nhưng chỉ cần một tên Mượn xác Leeran tiếp xúc với các bạn và thoát được, thì sau đó mọi bí mật của các bạn sẽ bị lộ tẩy ngay.
Hoàng tử Jake lớn tiếng hỏi.
Tôi trả lời.
Đúng đấy, - Những người Leeran đồng tình.Hãy biến thành chúng tôi đi. Cứ lấy thuỷ cơ chúng tôi mà dùng. Miễn là tránh xa những người Leeran khác, các bạn sẽ không bị đọc ý nghĩ.
Cassie ngần ngại.
Phải. Một người Leeran ngắt lời rồi đọc ý nghĩ của bạn ấy ro ro.Bạn không muốn biến thành một sinh vật nhạy cảm. Bạn tôn trọng tự do của chúng tôi. Nhưng chúng tôi tự nguyện cho bạn sử dụng. Chúng tôi vừa đọc được những điều đang xâm chiếm tâm trí anh bạn Aximili người Andalite. Chúng tôi biết anh ấy nghi ngờ. Chúng tôi cũng biết rằng trong hàng ngũ người Andalite cũng có kẻ phản bội. Vì vậy các bạn hãy lấy ADN của chúng tôi và hãy cứu giúp nhân dân tôi thoát khỏi ách thống trị của bọn Yeerk.
Chúng tôi trồi lên mặt nước và bắt đầu hoàn hình.Chúng tôi nằm dài trên mặt nước nhấp nhô theo những con sóng hiền hoà. Mặt trời xứ Leera vẫn còn lấp ló phía chân trời, báo hiệu một ngày nữa sắp bắt đầu. Dưới ánh mặt trời chiếu ngang, chúng tôi như đang bơi giữa một dòng vàng lỏng lấp lánh.
Tôi tiến tới và áp một bàn tay vào da thịt nhờn nhợt củamộtngười Leeran...
Ở nơi tiếp giáp giữa bầu trời và mặt biển, người Andalite, con người và người Leeran hợp thành đồng đội,người Leeran đó nói.Với cả những điểm yếu và điểm mạnh của mỗi loài.
Nếu có ai đó ngoài cuộc nhìn vào chúng tôi, có thể họ sẽ thấy một cảnh tượng thật buồn cười. Ba con người và một người Andalite đang lụp chụp đầm mình trong nước cạnh những“conếch thông thái” bự con, da vàng - theo cách gọi của Marco. Ba giống loài cùng ở trong một nơi, một thế giới đã bị loài Yeerk chinh phục. Bất cứ tên Yeerk nào tình cờ trông thấy tụi tôi, chắc chắn hắn sẽ cảm thấy tụi tôi cực kỳ thảm hại.
tôi nói.
Đó là lời phát biểu của Marco. Có lẽ các bạn đã hiểu vì sao tôi khoái loài người, cho dù họ có nhiều điểm lạ lùng. Và bây giờ tôi bắt đầu thấy thích người Leeran.
Chúng tôi để những người Leeran tự tìm đường đến cái hang dưới nước để chờ vết thương bình phục.
Xong, chúng tôi bắt đầu biến hình thành người Leeran-dạng hình biến kỳ dị nhất từ trước tới giờ. Những bộ phận cơ thể khác thường, nhưng chúng không gây cho chúng tôi nhiều phiền toái hơn bất kỳ loài vật nào mà tôi đã từng biến thành trên Trái Đất. Hai chân sau có màng đầy dũng mãnh, bốn cái xúc tu ngoằn nghoèo, cái đầu rụt cổ, so với cơ thể của một con ruồi hay một con gián thì cũng bình thường thôi.
Khả năng đọc ý nghĩ của họ khiến tôi sững sờ. Tôi không chỉ đọc được tất cả ý nghĩ trong đầu Hoàng tử Jake, Cassie và Marco mà còn khám phá ra những bí mật của họ, đủ để họ phải bối rối. Đương nhiên, tôi cũng chẳng thể giấu được những bí mật của mình,bởi vì những bí mật cá nhân, những suy nghĩ kiêu ngạo, thái độ tự phụ của tôi, cả thảy cũng đều bị mở bung ra trước các bạn mình.
Tôi thấy rõ được rằng Marco đang hy vọng nghe ngóng được những tin tức về mẹ mình - Visser Một. Bạn ấy đang tự hỏi, nếu như cô ấy còn sống sót sau cuộc chạm trán lần trước trên đảo Royan, không biết cô ấy có đang ở xứ Leera này hay không.
Tôi thấy và cảm nhận được gánh nặng trách nhiệm của hoàng tử Jake; cách mà bạn ấy đang giữ cho mọi việc chạy êm xuôi; sự cố gắng của bạn ấy về việc tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy đến với Rachel và Tobias; nỗi tuyệt vọng của bạn ấy trong việc tìm ra cách nào đó để bảo vệ chúng tôi - những người còn lại.
Và tôi cũng cảm nhận được tâm trí của Cassie khi bạn ấy khóc thương Rachel và Tobias; khi bạn ấy tự hỏi không biết chúng tôi có đang làm những việc đúng đắn hay không; khi bạn ấy xử lý những hậu quả nặng nề mà chúng tôi vừa mới phải chịu đựng.
Marco nói, rõ ràng là với cái giọng không chút dễ chịu nào.
hoàng tử Jake nhanh chóng phụ hoạ.
Cassie nói.
“đọc ý nghĩ”đi là xong!> Marco tóm ngay lấy ý của Cassie và nói.
Rồi, tôi nhận thấy từng người từng người một, đóng ý nghĩ của mình lại. Và tôi cũng thế.
Thình lình, dường như ai cũng thấy có một sự cô đơn, hụt hẫng xâm chiếm mình khi chúng tôi nhảy lên những thuỷ phi cơ và lái đi trên mặt biển sáng và sống động. Rất cô đơn.
Nhưng tôi cho rằng mỗi loài đều sẽ cảm thấy thoải mái nhất khi họ là chính mình. Đối với loài người và cả người Andalite, những bí mật, những lời nói dối và những cảm giác cô đơn trong đời sống riêng tư của mỗi cá nhân là hoàn toàn tự nhiên.