CHƯƠNG 28
Tôi vẫn tiếp tục men theo ống cống. Qua những bãi bùn, nước đọng và rác rưởi. Băng ngang lũ sâu bọ đủ loại.
Đường hầm ngột ngạt, tối như bưng. David vẫn bám theo sát nút.
Tôi đã đến gần… gần lắm rồi.
Không khí trong lành… Không! Không! David sẽ nhận ra mất…Đánh lạc hướng… mình phải đánh lạc hướng nó.
Đường cống tự dưng mở ra, ăn thông vào một nơi mà tụi tôi cảm thấy như một cái hang. Đó là một khoảng rộng chừng ba tấc vuông, có thép dằn xung quanh, nhưng mùi không khí thoáng đãng không thể chệch đi đâu được với cái mũi chuột của tôi.
Bất ngờ, tôi chợt điếng người khi nghe có tiếng rù rì mơ hồ vẳng lại.
David hoạnh họe.
tôi thản nhiên nói.
David cùng tôi xấn xổ đi vào hang. Tất cả những gì tôi cần làm là nhảy trở ra đường cống nhánh lúc nãy, trước David, cho cửa hang sập lại nhốt David bên trong. Nhưng nếu tôi phóng ta thì nó sẽ biết ngay.
David nói.
tôi đồng ý.
Cả David và tôi, không ai thấy ai. Nhưng tôi có thể nghe thấy tiếng những bánh xe đang quay trên đầu nó.
Một tiếng chuyển động đột ngột.
David biết rồi! Nó sẽ chạy ra miệng hang mất thôi!
Tôi phóng đại ra chặn đường nó. Hai túm lông bết bệt va ình vào nhau. Nhoáy một cái, David đã đè lên tôi và phùng mang trợn má dùng răng cắn xé mặt tôi.
David gầm rú.
Tôi xổ ra được, đứng châu đầu vào David, mặt đối mặt. Cả hai đều be bét máu.
Cửa hang thông ra nhánh cống nằm ở phía bên phải tôi, tức bên trái David. Cả hai cùng ở khoảng cách như nhau, cả hai cùng mù tịt.
tôi gằn giọng nói với Jake.Em gặp chuyện rồi.>
David nhào tới, nhưng lần này tôi lách xuống cái mồm hau háu của nó, rồi bật tung người lên, hích cho nó mất thăng bằng.
Tôi hối hả trườn ra miệng hang.
Chết sững!
Trời! David đã đớp được đuôi tôi, ghị lại. Tôi chẳng thể với tới David, mà nếu cố quay lại thì cả hai sẽ quay tròn như con chó nghịch cái đuôi của mình mà thôi. Có thể David sẽ cùng tôi thoát khỏi cái bẫy này.
tôi khiêu khích.
Tôi chợt cong người lại, David tưởng tôi tấn công. Nhưng không, ráng nén cơn đau trời gầm, tôi nhai luôn cái đuôi của mình.
Tôi gào lên khi miếng da cuối cùng đứt lìa.
David gào thét điên cuồng khi bị bỏ lại với một mẩu đuôi vài phân trong miệng.
Tôi vừa chạy trối chết ra lối thoát, vừa hét.
Cánh cổng thép sập xuống, nếu tôi còn đuôi thì ắt hẳn cũng bị nó nghiến đứt rồi.
David tông nhào vào thanh chắn, tê điếng.Nó gào lên.
Bất ngờ, có ánh đèn chiếu sáng khắp nơi. Một tia sáng chiếu thẳng vào mặt tôi. Tôi nheo mắt y như người thợ mỏ ngoi lên mặt đất sau nhiều ngày ở dưới hầm khai thác than.
Tôi gắt.
Trong ánh sáng của hai ngọn đèn pin, mọi thứ hiện rõ ra.
Đất bên trên cống được đào lên, để lộ ra thành cống. Rồi ống cống bị cắt ra để gắn chặt cái lồng thép vào một cái đầu.
Chưa kể đến cái cửa trượt đã biến cái hộp thành một cái lồng.Một cái bẫy.
Qua những song thép, David ngước cặp mắt chuột nhìn những gương mặt bu xung quanh nó: Ax, Marco, Jake, Cassie và tôi vừa hoàn hình xong.
… làm sao mà bọn mày thoát được khỏi cái chai?> David gầm ghè tức tối.
Ngay lúc đó, Tobias từ bầu trời tối thui sà xuống đậungay trên đỉnh lồng.
… nhưng mày…>
Tobias hỏi nhạo.…>
“Nè, David, tụi tao biết mày núp trong chuồng thú nghe lỏm hết từng lời tụi tao bàn bạc với nhau rồi. Vì vậy tụi tao dàn ra cảnh tượng thương tâm là Rachel bị lăng nhục. Tụi tao biết mày mê thích việc bắt nhỏ phải tuân lệnh mày mà.”
“Mày biết mảnh hộp tao với mày vừa lượm lên là cái gì không? Một mẩu đồ chơi ghép hình Lego đó,” tôi nói.
…> Ax bảo.
Không ai nói tiếng nào.
Tôi đưa mắt nhìn Jake. Trông ảnh như đang chán sống rồi. Tôi ngoắt qua Marco, cậu ta đang nhìn chằm chặp vào hư vô.
Cassie bật khóc.
David đã không hỏi ai là chủ mưu của tất cả chuyện này. Dù là ai thì cũng phải hiểu rõ cảm xúc của nó lắm, nó cần củng cố cái bản ngã của nó qua việc chọn tôi làm“bạn đồng hành”. Dĩ nhiên, Cassie đã tiên liệu tất cả, từng bước một, sau khi cả tôi và Jake đều chịu thua, không tìm ra cách nào khác.
Đối với Cassie, đó là một giải pháp đỡ khắc nghiệt hơn - ít ra thì không ai phải chết.
Nhưng dù sao thì cuộc đời David đã chấm hết - cả cuộc đời ông anh họ Saddler của tôi cũng vậy. Rốt cuộc thì người ta cũng sẽ tìm thấy xác của Saddler thật, và sau đó họ sẽ vỡ lẽ: thì ra chẳng có phép màu nào cả…
David rên rỉ khi bắt đầu nhận ra sự thật nghiệt ngã đang đổ ập lên mình.
Khi biến hình, chẳng đứa nào trong chúng tôi có đồng hồ, nhưng Ax luôn canh được chính xác thời gian.
Anh Jake nhìn Ax. Ax hổng bộc lộ chút cảm xúc nào. Nhưng tôi đủ hiểu Ax để biết rằngảnh chẳng thích thú gì chuyện đó…
Ax thông báo.
David gào to.
“Màyđã tìm cách giết tụi tao,” Jake nói. “Màyđe dọa nạp tụi tao cho Visser Ba. Đó là chưa tính đến những gì mày đã gây ra cho Saddler và gia đình nó…”
David rít lên.
“David, tụi tao phải chiến đấu lâu dài với bọn Yeerk. Cuộc chiến này có thể sẽ không bao giờ kết thúc,” Jake hạ giọng.“Tụi tao không thể để cho mày tiêu diệt tụi tao đâu. Tụi tao còn phải cứu cả loài người nữa. Đó là mục tiêu cốt tử.”
Jake lúng túng nhìn Cassie, rồi nhăn mặt nhún vai, tỏ vẻ như chính ảnh cũng không muốn nghe những lời mình nói.
“Tụi tao phải làm điều mà mày đã làm với tụi tao thôi,” tôi tiếp."Luật rừng mà: giết hoặc bị giết."
Đoạn tôi nhìn các bạn.“Tụi mình không nhất thiết phải bu quanh đây. Như vậy lộ liễu quá, không an toàn đâu. Để mình tui canh chừng David là được rồi.”
Ax xung phong.
Tôi gật đầu.
“Em không cần phải tự làm một mình, Rachel,” Jake bảo.“Tất cả chúng ta đều quyết định giải pháp này mà.”
“Việc này không làm em bức xúc. Nhưng nó sẽ làm tất cả mọi người khó chịu.”
Dĩ nhiên Jake không tin tôi. Cả Cassie, Tobias, và có lẽ cả Marco nữa cũng chẳng tin. Nhưng không ai nhúc nhích, cũng chẳng ai nói gì.
“Nè, mấy bồ đi hết đi!” tôi gầm lên.“Đi mau! Mấy bồ gây sự chú ý cho người ta bi giờ. Lỡ có ai đi ngang thì sao? Đi đi!”
Jake gật đầu."Ừ," ảnh đáp gọn lỏn.
Anh Jake là một thủ lĩnh giỏi. Ảnh biết khi nào cần dùng mỗi đứa tụi tôi. Ảnh biết khi nào cần bảo vệ tụi tôi. Ảnh biết phải bảo vệ càng nhiều thành viên trong đội của ảnh càng tốt trước những gì sắp xảy ra.
Ảnh kéo tay Cassie và gọi Marco, Tobias rời đi.
David năn nỉ.
Ax nói.
Tôi nhắm mắt lại và ước gì mình không phải nghe những lời đó. Nhưng đó là giọng truyền ý nghĩ và tôi không thể tránh né được.