CHƯƠNG 27
Tôi chạy. Tụi bạn theo sau,mặc kệ bọn Yeerk và Helmacron muốn làm gì nhau thì làm. Lũ Helmacron khoái chí châm chích tụi tôi.
Rachel tức khí. Nhưng rồi nhỏ cũng noi gương tụi tôi chạy ra mép lông.
Cuối cùng, tụi tôi cảm thấy một luồng gió cực mạnh thổi bạt vào người.
Tôi hỏi.
… chuẩn bị…>
tôi la.…>
Trời đất! Hình biến của Visser Ba đang phóng về hướng tụi tôi.hắn bảo.
“Nhảy!” Ax hét.
Chúng tôi nhảy. Đứa nào đứa đấy ráng hết sức. Cơ thể sói của tôi nhảy khá tốt. Tôi rơi, rơi mãi, với con gấu xám ở phía trên, không xa lắm.
Đằng sau con gấu xám và con cọp, tôi thấy một cảnh tượng rởn gai ốc: gã Visser đã nhảy theo tụi tôi! Cơ thể giống bạch tuộc của hắn rơi lều nghều. Xa hơn, hàng tá Mượn xác-Người nhỏ tẹo cũng đánh liều với cú nhảy tự sát.
Xa bên trên, trong tầm nhìn của tôi, là một chùm Helmacron. Nhưng vì Ax chuyển động nhẹ nhàng, nên tất cả dàn đều ra trên bầu trời. Tụi tôi rồi Yeerk rồi Helmacron. Tất cả cùng rơi… và rơi…
Bụp…
… tiếp đất.
Tụi tôi đáp xuống một đám lông mềm. Tôi ngã tùng bê giữa hai sợi lông. Cái lốt sói của tôi không thể dùng gì khác ngoài răng để bám, cho nên, tôi nhe răng ra, nghiến chặt túm lông loăn xoăn.
Khi thấy Rachel, Marco và Jake, tất cả đều an toàn trên sàn da bên dưới, tôi cũng nhào xuống đó.
Đáp trên bốn vó, tôi hoàn hình tức thì.
Jake hỏi, giọng không được ôn tồn cho lắm.
tôi thú thật.
Marco nôn nóng hỏi.
Jake đã là người một nửa.…> giọng truyền của cậu ta tịt giữa chừng.
Tôi cũng sắp thành người, đang đứng chồm hổm dưới một tàng lông lùm xùm.“Đúng,” tôi nói. “Ít ra mình hy vọng thế. Mình sẽ hấp thu con vật này và biến thành nó ở kích cỡ trọn vẹn!”
Tôi quỳ xuống và áp bàn tay vào khối thịt. Nhưng trước khi kịp tập trung tâm trí, tôi bỗng thấy cái gì đó rất khủng khiếp xông vào giữa đám tụi tôi.
“Aaaaaa!” Tôi hoảng hồn hét lên và nhảy dựng trở lại.
Đó là… con bọ chét - một con bọ chét đích thực, đúng kích cỡ. Đôi mắt đen thui của nó chẳng thèm nhìn chúng tôi - những sinh vật đó chẳng có gì hay ho đối với nó cả.
Dù biết thế, nhưng hình thù con bọ chét to chần dần vẫn khiến tôi dựng tóc gáy. Đồ quái vật gớm guốc, tôi biết, vì tôi đã từng là bọ chét rồi mà.
Hình như con bọ chét đang toan tính cái gì đó nhưng chưa quyết định dứt khoát. Nó chỉ phầm phập bộ chân như có gắn lò xo. Chợt nó búng lên và vượt khỏi tầm mắt tôi với tốc độ thật nực cười.
“Phải bự lên trước khi tình cờ gặp thêm một con nữa,” Rachel càu nhàu. “Mình hổng thích khu rừng này. Sư tử, cọp với lại chấy rận. Ghê quá.”
“Nè, tụi mình sắp hấp thụ con gì vậy, Cassie?” Jake hỏi.
“Một loài vật đặc biệt, được sinh ra để tấn công và tiêu diệt những sinh vật như Helmacron,” tôi lấp lửng.
“Đó là con…”
“… ThúĂn Kiến,” tôi tiếp.