CHƯƠNG 4
Sáng hôm sau, trong lốt chim săn mồi quen thuộc:Tobias - diều hâu đuôi đỏ, Jake - chim ưng Peregrine, Rachel - đại bàng đầu trọc, Cassie và tôi - ó biển, và Ax - diều mướp phương Bắc, cùng bay về phía tử thần.
Thêm một lần nữa.
Tụi tôi hối hả bay về hướng đồng cỏ bí mật mới của Visser Ba.Erek đã chỉ cho tụi tôi hướng bay và chúc tụi tôi may mắn.“Chúc các bạn may mắn tóm được sinh vật nguy hiểm nhất thiên hà. Tôi sẽ đi tra dầu các khớp nối. Hãy cho tôi biết nếu các bạn còn sống sót, chúng ta sẽ cùng ăn trưa. Chào.”
Thôi được rồi, có thể đó không chính xác là những gì cậu ta nói. Nhưng đúng là không thoải mái chút nào với người sẽ được an toàn trong khi bạn lại đang gào thét và đang đi tới chỗ chết. Bạn không nghĩ vậy sao?
Tôi đã từng nói rằng thỉnh thoảng, hay là thường xuyên ta, tôi có than thở đôi chút. Thứ lỗi nha, nhưng bất cứ người thông minh nào cũng biết rằng trong cuộc sống có vô số chuyện phải than phiền. Và dĩ nhiên là càng có rất nhiều chuyện phải than phiền hơn khi bạn trở thành một người hoá thú - một Animorph.
Ấy, thế nhưng, bay không nằm trong mấy cái chuyện đó. Vì bay có nghĩa là vui vẻ, là tự do, là tất cả những gì tương tự bạn có thể hình dung ra và còn hơn thế nữa.
Cả bọn bay men theo xa lộ ra khỏi thành phố, về hướng khu rừng rậm có dãy núi bao quanh. Thật là một ngày hoàn hảo - nắng ấm và trời trong vắt, có thể dõi mắt nhìn xa nhiều dặm. Mặt đường xa lộ hấp thụ sức nóng mặt trời, tạo thành một túi nhiệt cực xịn cho những luồng khí nâng cánh tụi tôi…
Tụi tôi bay cách nhau cả quãng xa. Trong thế giới động vật, chim săn mồi không đi cùng nhau. Mỗi đứa tôi liệng qua đường cao tốc, bắt một luồng không khí nóng và để nó nâng tụi tôi lên trên cao hệt như một chiếc thang máy vô hình. Rồi, tụi tôi bay men bờ biển một lúc, chậm rãi dạt xuống theo hướng tụi tôi muốn tới. Tụi tôi chỉ phải đập cánh điên cuồng thôi.
Tobias gọi to.
Tôi đảo cặp mắt ó biển về hàng cây phía trước, cách con đường nửa dặm. Đúng rồi, một đồng cỏ rộng chừng hai dãy phố và một người Andalite với cái đuôi bọ cạp và bộ lông xanh dương, đang thong dong đi nước kiệu.Hắn nom phải cỡ tuổi ba của Ax.
Nhưng hắn hổng phải ba của ảnh. Hắn là kẻ cầm đầu đội quân xâm lược Yeerk trên Trái Đất. Tên Yeerk duy nhất kiểm soát cơ thể một người Andalite - và có kỹ thuật biến hình của họ. Hắn là tên Yeerk duy nhất có thể biến hình.
Visser Ba!
Còn nhớ tôi đã kể cho các bạn về anh trai của Ax, Elfangor không? Người Andalite trao sức mạnh cho chúng tôi í? Chính Visser đã không chỉ giết chết ông ấy mà còn ăn thịt ổng.
Visser Ba đã biến thành một sinh vật kỳ quái, khổng lồ và nhai ngấu nghiến ổng như nhai một miếng sushi. Tôi đã chứng kiến chuyện đó. Tất cả tụi tôi. Bây giờ các bạn biết tại sao tôi có cảm giác muốn tè ra quần mỗi khi tụi tôi tới gần tên quái vật này rồi đó.
Tên Visser không đứng một mình trên cánh đồng cỏ. Bất luận, hắn có một sức mạnh đáng nể, nhưng tên Visser không bao giờ không có một vài tên hộ vệ. Tụi tôi đếm, có sáu tên Mượn xác người cải trang như cảnh sát liên bang. Vàẩn núp trong các tàng cây là hai tên Hork-Bajir thuộc đội quân chinh phạt của Đế chế Yeerk.
Jake hô.…>
Rachel hét.
Tôi thở dài rồi nhả không khí và âm thầm lướt qua các cành cây xuống đất. Đôi mắt laser của tôi luôn bấu chặt vào Visser Ba đang uể oải đi trên đám cỏ, ăn bằng móng guốc như bao người Andalite khác.
Tôi dòm chừng coi hắn có nhận ra tụi tôi đang loạng choạng tiếp đất hay không. Chẳng có gì bất thường cả. Xem ra tụi lính gác cũng không nhận thấy chúng tôi.