CHƯƠNG 3
Những vì sao! Cơ man nào là sao! Những chấm sáng trắng chói lòa, càng ngày càng gần hơn, khổng lồ ra trong những cái vạc khí nóng hừng hực chiếm trọn cả bầu trời.
Giọng nói của người Elllimist bây giờ đã ở trong đầu tụi tôi, sang sảng như sấm truyền, nhưng nghe thật buồn bã.
Thình lình, tôi thấy mình đứng bồng bềnh trên không, chẳng tựa vào cái gì cả. Đó là khi những ngôi sao bắt đầu lu mờ rồi phụt tắt ngúm, như thể bạn đang nhìn một đống than hồng rực đột nhiên biến thành tro bụi xám xịt.
Trước mắt tụi tôi - hoặc vắt ngang qua óc tụi tôi - là hình ảnh những sinh vật đủ mọi hình thù, kích thước và màu sắc quái lạ chạy vụt qua như ánh chớp. Tôi thấy những loài động vật có vú khổng lồ, những loài côn trùng siêu nhỏ, những loài chuyên sống dưới biển, những loài trôi dập dềnh trong không khí…
Rồi lần lượt, tất cả bỗng mờ đen đi y như mặt trời của chúng.
…>
Một lần nữa tôi lại bơi trong không giann-hướng- cái không gian mà bên ngoài hay bên trong đều chẳng mảy may có ý nghĩa gì; cái không gian mà tôi có thể dễ dàng thấy đằng sau-đằng trước, bề mặt-trong ruột, hạt nhân-lớp vỏ của các hành tinh.
Tôi thấy những sợi chỉ tự teo quăn vào bên trong, biến mất rồi lại xuất hiện, vặn vào xong lại xổ ra, và đan quyện vào nhau chẳng theo một trật tự, khuôn mẫu nào cả.
Tiếp theo, tôi trở lại không gian bình thường. Tất cả những cơn gió, hạt nhân và sợi chỉ đã trở về chỗ cũ của chúng - thu lại và ẩn sâu bên dưới bề mặt các thứ.
…>
Trôi dật dờ qua tầm nhìn của bọn tôi là những hình ảnh rạn nứt về các động thái phối hợp giữa tụi tôi và người Ellimist. Cái lần ông ta“xúi” tụi tôi trốn khỏi Trái Đất để tham gia vào trò chơi bảo tồn loài người đang lâm nguy. Lúc ông ta sử dụng Tobias để giúp hai người Hork-Bajir vừa trốn khỏi vũng Yeerk tìm ra lãnh địa tự do. Và khi ông ta dùng quyền năng kéo Hoàng tử Elfangor ra khỏi cuộc sống hạnh phúc trong hình dạng con người, để dấn thân vào thế giới tranh đấu khốc liệt, vào những cơn đau vật vã và cuối cùng chết thảm thương trên cương vị là một chiến binh Andalite.
Ông hoàng Elfangor - người cha thật sự của Tobias, và là người đã truyền cho tụi tôi công nghệ biến hình.
Lần nào tôi cũng thấy người Ellimist cố giới hạn sự liên can của mình, né tránh những gì ổng có thể làm.
…>
Sô diễn của người Ellimist kết thúc. Tụi tôi trở lại khán phòng, như thể chưa hề rời khỏi đó. Và người Ellimist trở lại là cô nhỏ tên Beth.
“Cuộc chơi của chúng tôi đã nhì nhằng kéo dài hàng triệu năm,” người Ellimist nói.“Và không ít thì nhiều, chúng tôi chấp nhận sống theo những quy tắc, luật lệ. Nhưng bây giờ, nguy cơ bùng nổ chiến tranh lại nhen nhúm. Ngõ cụt là ở chỗ: ta không cho phép Crayak thống lĩnh một loài nhạy cảm có tên là Iskoort; và Crayak cũng nhất quyết không để cho ta cứu loài này. Đó là một loài có vai trò tạo nên bước ngoặt trong không gian-thời gian. Nếu Crayak xóa sạch được họ thì sức mạnh của hắn sẽ mạnh lên gấp bội; hắn sẽ gần với mục tiêu của mình hơn bao giờ hết; lực lượng của hắn sẽ trở nên bất khả chiến bại…”
“Bao gồm cả Yeerk nữa chứ?” Tôi hỏi.
“Phải, bao gồm cả Yeerk - chúng sẽ được hưởng lợi từ những sự thay đổi mà tôi không thể giải thích cho loài người, hay thậm chí cho cả người Andalite hùng mạnh,” người Ellimist nói thêm với một nụ cười thép nhưng dịu dàng dành cho Ax.
Tobias hỏi.
Người Ellimist nói, "Tôi sẽ kể xong câu chuyện. Và các bạn sẽ quyết định."
"Chúng tôi á?" Cassie thốt lên.
“Crayak và tađã thỏa thuận:Để quyết định số phận của loài Iskoort.Nếu Crayak thắng, ta sẽ phải chịu để cho loài Iskoort bị một loài khác tấn công và tiêu diệt.”
Ax hỏi.
“Howler,” người Ellimist đáp.“Trước đây các bạn có nghe về loài nàyrồi đó.”
Tôi gật đầu chầm chậm. Đúng, tôi đã từng nghe nói về loài Howler rồi.
“Crayak và ta chấp nhận giải quyết vấn đề này bằng một cuộc tỉ thí giữa những nhà vô địch. Những nhà vô địch của hắn đấu với những nhà vô địch của ta. Hắn chọn ra bảy tên Howler, và ta cũng đặt bảy nhà vô địch của mình ra thảm đấu.”
“Tức là sao? Một trận bóng à?” Cassie hỏi.
"Không, nếu là trận bóng thì phải có mười một người trên sân, không phải bảy," Marco đáp.
“Bảy người Howler chống lại bảy người của ta,” người Ellimist nhấn mạnh.“Kẻ thắng cuộc sẽ quyết định cục diện cuối cùng.”
“Thế điều đó mắc mớ gì tới tụi tôi hả?”Rachel hùng hổ.
“Ô nào Rachel,” Marco nhắc.“Một…” nó chỉ vào tôi.“Hai…” nó chỉ vào Rachel.“Ba, bốn, năm, sáu,” nó chỉ vào Ax, Cassie, Tobias và chính mình.
“Mới chỉ có sáu,” Cassie la lên. “Ổng cần bảy người mà tụi mình chỉ có sáu. Đó đâu phải là điểu ổng muốn, phải không?”
Người Ellimist chẳng nói chẳng rằng.
Cassie thốt lên một từ mà trước đây tôi chưa hề nghe nhỏ nói bao giờ. Và hỏi:“Ông muốntụi tôilà những nhà vô địch của ông hả? Để cứu loài Iskrat sao?”.
“Iskoort,” Người Ellimist nhẹ nhàng chỉnh lại.
“Tui hổng biết làsẽ được vinh danh hay bị đánh dấu xóa sổ đây.” Marco gay gắt nói.Rồi thêm, "Ồ, chờ đã, tui biết rồi. Chắc chắn hổng phải là "được vinh danh" rồi."
“Điều này tùy thuộc vào sự lựa chọn của các bạn,” người Ellimist từ tốn nói.“Quyền quyết định là hoàn toàn của các bạn.”
Ông ta biến mất. Ax biến mất. Tobias cũng biến mất luôn. Còn lại bốn tụi tôi chỏng chơ ở những hàng ghế sau.
Thế rồi thời gian trở lại ngay tức khắc. Những vũ công khéo léo đáp xuống sàn sân khấu sau một cú nhảy dài nhất trong sự nghiệp của mình.