CHƯƠNG 7
Tôi ngã ngửa, bị một khối nặng chẹn lên ngực. Một cái đầu xương xẩu với những cái sừng tròn trùng trục nhú ra nơi đỉnh đang dí sát vào mặt tôi.
“Howler!” Tôi hết hồn thét và giãy giụa cố lách ra, nhưng con quái vật đầu xương nhất quyết không chịu buông. Nó bổ cái đầu của nó vào tôi. Nhanh như cắt, tôi ngoắc đầu mình oặt sang bên né. Lỡ đà, đám sừng cùn đập cái cụp xuống sàn.
Tôi thực hiện một việc mà rất hiếm khi tôi làm, cho dù số trận chiến tôi tham dự nhiều hơn cả những gì tôi nhớ nổi:Tôi dang nắm đấm ra thụi một quả ngay giữa cái miệng đang ngáp ngáp, khiếntên Howlerbật ngửa ra sau. Lập tức tôi co cẳng lên, tì sát vào ngực và búng mạnh ra.
Bụp!
Tôi đạp ngay giữa bụng tên Howler. Hắn bổ ngửa ra, mất thăng bằng. Không chậm trễ, tôi vùng đứng dậy liền.
Tất cả đám bạn tôi đều lâm trận ngay không kịp biến hình. Tobias đang cố rỉa đôi mắt cuống cụt lủn của một gã Howler. Ax đang quất đuôi, cố phát quang một cánh tay đang quấn cổ Cassie.
Rachel đá một đá vào chỗ hiểm của tên Howler khác. Một gã Howler đang cố vượt qua Erek, tuyệt vọng bổ đầu vào người ảnh trong khi ảnh chỉ việc đứng im.
Rachel đã biến hình thành gấu xám được một nửa và đang gầm gừ rống bằng cái giọng phần lớn vẫn là người.
Có cái gì đó không ổn rồi. Không ổn chút nào. Dù không biến hình mà tụi tôi vẫn dư sức đánh bại lũ này. Erek lại tỏ ra quá điềm tĩnh. Còn tôi lại vừa mới đạp được một cú nữa vào giữa bụng một gã Howler. Nhưng… hắn rống lên tiếng rống của Iskoort.
“Erek!Đây có phải là tụi Howler không?”
“Không,đương nhiên là không.”Ảnh nói tỉnh queo.
Những kẻ đánh lén tụi tôi cum cúp rút lui. Có năm đứa cả thảy.Một tên chán nản dòm cánh tay cụt ngủn của mình. Bốn tên kia há hốc miệng nhìn tụi tôi và rên rỉ.
Chúng là Iskoort. Hổng giống Guide, đúng hơn là hổng hoàn toàn giống. Cơ thể thì có vẻ giống giống nhưng đầu và tay thì khác.Tụi này có cái đầu khá bự ở trên đỉnh, với hai mấu sừng tùm hum.Taychúng cứng cáp hơn, và hai móng vuốt bự hơn cái xúc tu. Cẳng chân dẻo quẹo, không dẹp nhép, giúp chúng di chuyển lẹ làng hơn, thành bước đàng hoàng chứ không phải bò.
Guide nói, y như đang giới thiệu đám học sinh từ trường khác đến.
…> Rachel gầm ghè.
“Mau ra khỏi đây thôi.” Tôi nói. “Rachel! Cứ giữ hình biến gấu xám. Ax, sẵn sàng nha. Vậy là đủ khống chế lũ này rồi…”
Tụi tôi còn bị tấn công thêm hai lần nữa bởi hai băng Iskoort khác nhau của Bộ Gây Chiến trước khi tụi tôi tới được cầu thang kế tiếp. Xử tụi này cũng khá đơn giản, nhưng tôi cũng phải chịu vài vết thâm tím mình mẩy. Và khi cả đám an toàn thoát ra khỏi khu chợ, Rachel thốt lên những ý nghĩ bực bội mà nguyên đám tụi tôi, đứa nào cũng bắt đầu cảm thấy.
"Ai trả lời dùm tui cái nào: Chính xác là tại sao người Ellimist muốn cứu mấy tay này chớ? Tui bắt đầu thấy có khi Crayak mới có lý rồi đó."
Tụi tôi đi thẳng xuống cầu thang, cuối cùng đã bắt đầu cười cợt về chuyện đấu với mấy tay Iskoort của Bộ Gây Chiến, cảm thấy hoàn toàn thoải mái và thậm chí còn hơi lên mặt vì đã đánh bại dễ dàng đám những tay sừng sỏ địa phương.
Cầu thang kế tiếp rộng hơn, vẫn không có tay vịn,nhưng tụi tôi đã quen rồi.Nó đủ rộng để lưu thông hai chiều lên xuống. Đi ngang qua tụi tôi là vài tay Iskoort, nhiều tay giống Guide, nhưng những tay khác trông có phần hơi khác.
Lại thêm một tầng lầu nữa, dài xuống khoảng sáu mươi thước.Guide đi khuất đằng trước. Tôi thì đang cười với vài trò hề của Marco.
“Howler!” Erek cấp báo.
"À, phải rồi," Marco nói. Nhưng nó quay ra nhìn. Và tôi cũng nhìn theo.
"Erek," Tôi hỏi, cố gắng hết sức bình tĩnh, "anh giỡn chơi hả?"
Gương mặt hình chiếu của ảnh bỗng trở nên trắng bệch.Tôi tự hỏi cảm xúc hình chiếu đã tự động bật lên mạnh tới cỡ nào sau ngần ấy thời gian ảnh đóng giả con người.
"Tôi không đùa đâu, Jake," ảnh nói. "Đó là một tên Howler."