CHƯƠNG 9
“Hhhrrooowwwrr!” Tôi gầm lên,tiếng gầm có thể làm cho những kẻ dũng cảm cũng phải gục xuống run rẩy. Tôidùn người chuẩn bị làm một cú phóng. Nhưng Ax nhanh hơn. Đuôi ảnh cong lên, phập cái vụt.
Một bàn tay Howler rớt oạch xuống, kéo theo tiếng vũ khí lăn lốc cốc xuống các bậc thang. Nhưng gớm quá: trước khi vũ khí ngừng lăn thì bàn tay Howler đã mọc trở lại.
Tôi thét và lao vọt tới.
Ax quật đuôi lần nữa, lẹ không kịp thấy.
Tôi gầm lên một lần nữa, một thứ âm thanh chưa bao giờ được vang lên ở thế giới Iskoort này. Những đứa khác tràn lên ngay phía sau tôi.Cả đám tụi tôi hùng hục lao xuống.
“Khè-è-è-è-è-è-è-è!” Tên Howlerđáp trả.
Khiếp đảm! Tiếng cọp gầm của tôi mà đem so với tiếng“khè” của gã Howler thì khác nào tiếng mèo con nghêu ngao.
“Khè-è-è-è-è-è-è-è!”
Tiếng tru của gã Howler chặn đứng cú cọp vồ và quăng tôi té huỵch xuống bậc thang. Rachel trượt dài xuống rồi đáp thẳng lên mình tôi - y như một cái két sắt nhè bụng tôi mà hạ cánh.
Gió trong phổi tôi nổ đôm đốp. Tôi quơ quào, cuống cuồng vùng dậy, nhưng chịu, chẳng thể phân biệt được đâu là trên, đâu là dưới nữa. Rachel lăn ra. Chợt, tôi thấy Ax loạng choạng chạy! Chính xác là ảnh đang quay đầu ù té bỏ chạy ngược lên cầu thang, đôi tay Andalite yếu xìu bưng lấy tai, máu rỉ ra giữa các ngón tay.
Cassie đang tru lên đau đớn.
Marco có vẻ ít bị ảnh hưởng nhất.Nó quăng nắm tay bê-tông nện gã Howler một cú, hất lật hắn qua một bên.
Tôi gượng đứng dậy, hy vọng sẽ tấn công nhân lúc đối phương mất thăng bằng (chưa rõ gã Howler có mất thăng bằng hay không). Tệ quá! Cái eo ổ bi của gã xoay mòng mòng trước sức mạnh của quả đấm của Marco, và tiện thể xô luôn bàn tay vừa mới mọc tới đúng chỗ để lấy vũ khí.
Phhụ-ụ-ụ-ụ-ụ-ttt!
Nó khai hỏa! Hàng chục phi tiêu thép líu chíu bay ra. Những vật hình tam giác tí xíu chọc lỗ vào bàn chân trước bên trái của tôi. Đau thấu trời thấu đất.
Marco vung thêm một nắm đấm nữa! Hụt! Gã Howler quay phi tiêu qua cậu ta. Một lỗ máu cỡ nắp lon Coke xuất hiện trên lưng Marco.
Cậu ta đổ gục xuống như chiếc xe gạch.
Cassie vừa hồi tỉnh, vội lao vào trợ chiến. Gã Howler giơ súng lên, nhưng quá chậm. Răng sói đã cắm phập vào cánh tay gã. Cassie cố giữ chặt lấy như chó săn nhay mồi.
Tôi vùng dậy di chuyển trên ba chân và làm một cú chồm khập khiễng! Hàm răng cọp tợp ngay cẳng chân gã Howler. Rachel cũng đã đứng được trên bốn vó, đang lăm le hạ nốc ao con quái vật.
Tobias từ trên cao bổ nhào xuống, giương móng vuốt hết cỡ ra quào vào mắt gã Howler.Tụi tôi bắt đầu giành ưu thế.
“Khè-è-è-è-è-è-è-è!”
Tiếng tru dội óc, hệt như ai đó vừa ném lựu đạn vào tai tôi. Theo phản xạ, tôi nghiến chặt quai hàm lại, nhưng rồi trước mắt tôi tất cả trở nên lờ nhờ, chao đảo.
Một bộ lông màu xanh da trời phóng tới, một khối lông đỏ vụt qua. Cái gì vậy? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi không thể nghĩ ra… không thể hiểu…
Ối, đau trời gầm đất lở! Mắt tôi hé thấy một chuôi dao găm chạm trổ diêm dúa từ cổ mình thòi ra.
Tôi vừa mới bị đâm vào cổ! Máu cọp… máu tôi…
“Jake! Hoàn hình mau!” Erek hét to,đủ để dùi thủng màn sương mù chết chóc trong não tôi.
Có những mệnh lệnh nữa vang lên, tất cả đều cộc lốc, rành rõ. Ồ, không phải là mệnh lệnh. Mà là những thông tin.“Cassie, nó sắp đâm bạn. Ax, dừng lại ngay, bạn chạy sát mí cầu thang quá! Rachel, tên Howler đang cách mép sàn sáu tấc, phía bên phải bạn.”
Tôi đang hoàn hình, hoặc tôi nghĩ là vậy. Chú cọp đang hấp hối, những động mạch cổ phọt máu ùng ục.“Hoàn hình, Jake! Hoàn hình!” Tiếng Erek thúc giục.“Làm ngayđi. Ôi… Cassie bị thương rồi. Hoàn hình mau lên, Cassie! Mau!”
Tôi nghe có tiếng gấu gầm, nghe cả tiếng những cơ thể va ình vào nhau. Chẳng trông thấy gì hết, ngoài những chuyển động lờ mờ, không ra hình thù gì cả.
Văng vẳng có tiếng diều hâu kêu thét, tiếng gấu gầm và tiếng vụt như roi điện của cái đuôi Andalite.
Xa, xa lắm…