← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 14

uide, anh có nghe tụi tôi gọi không?>

Rachel chì chiết.

Tobias nói.

Bảy tên Howler đã bỏ đi khỏi căn phòng nát bấy.Tụi tôi mất dấu chúng từ đó. Mắt ruồi chỉ có thể nhìn xa được trong vòng có chừng ba đến sáu tấc mà thôi.Liệu chúng có đang rình rập tụi tôi, hoặc Guide? Không cách chi biết được. Nhưng không thể lơ là, chủ quan với bọn Howler.

tôi biết anh không thể trả lời, nhưngnếu anh nghe tôi nói thì hãy đi tìm Guide và giấu gã khỏi tầm mắt của lũ Howler đi.> Tôi phát giọng truyền.

Gần như liền sau đó, tụi tôi nhìn thấy một tên“Iskoort” khác len lén lại gần Guide, nhập vào anh chàng, và thoắt cái đã biến thành một nhóm Iskoort của Bộ Gây Chiến.

Chắc chắn đám Iskoort đó sẽ hiện ra là một hình chiếu ba chiều nếu như có ai đó chạm vào chúng. Nhưng không có ai chạm phải cả.

Một đàn sáu con ruồi bay vào hình chiếu đó và đậu lên đầu Erek.

Tôi hỏi ảnh.

“Tôi tin là chúng tađã thoát khỏi bọn Howler, ít nhất là bây giờ.”

Rachel nói ỉu xìu.

Guide nói.

Tôi chẳng buồn trả lời. Tụi tôi hoàn hình trở lại thành người, diều hâu và Andalite, vẫn chen chúc lẩn trốn trong hình chiếu ba chiều của Erek.

Qua một hội trường hay quảng trường lớn, tụi tôi thấy sàn nhà ở khu vực này có màu xanh lá cây - cái màu xanh sém làm người ta tưởng là mình đang đi trên đồng cỏ mênh mông. Tại trung tâm quảng trường có một cầu thang. Tụi tôi lần tới và đi xuống. Rất nhiều Iskoort tranh giành cái cầu thang với tụi tôi.

Erek giữ cho hình chiếu“sinh vật lạ” của ảnh luôn phát ra những tiếng gầm gừ đầy đe dọa, để ngăn các Iskoort sán đến và chui tọt vào không gian ảo của tụi tôi.

Cuối cùng, cả bọn cũng xuống được tầng lầu kế. Tầng này giống như một khu rừng, mà cây lá, cỏ hoa… tất cả được trồng trong những cái hộp xếp sin sít nhau, chỉ chừa ra những lối đi hẹp, vòng vèo. Nhìn lên bạn cứ tưởng đây là một khu rừng thật, nhưng nếu nhìn xuống, bạn sẽ thấy như đang bước đi trong nhà kính.

Đám Iskoort chiếm lĩnh đặc nghẹt các lối đi. Chật chội quá, chẳng thể tạo hình chiếu ba chiều được…

“Tobias?” Tôi gọi.“Bồ bay lên cao xem tụi mình có bị theo đuôi không?”

Tobias bay ra khỏi đỉnh hình chiếu, lượn lờ vài dạo rồi quay về báo,

"Dù gì mình cũng hổng tưởng tượng ra là tụi Howler theo đuôi như gián điệp đâu," Rachel nói. "Bọn chúng có vẻ chơi trực diện hơn chớ. Nếu chúng thấy tụi mình, chúng sẽ lập tức rựợt theo, và thiệt rủi cho ai lỡ lạc vào đường đi của bọn chúng."

Erek tắt hình chiếu phụ đi và trở lại hình hài cậu bé. Bọn tôi lòi ra, bước vào“công viên”. Tôi nổi da gà cùng mình.

"Ax, để ý tất cả mọi hướng nha," tôi nói. Ảnh là người duy nhất có thể nhìn cả trước lẫn sau dễ dàng.

"Ờ, nhớ báo tụi mình biết nếu bồ thấy bất kỳ tên Howler nào nha, để cả đám còn kịp khóc thét lên vài giây trước khi bọn chúng tóm được tụi mình," Marco ủ ê nói.

Qua mê lộ rừng cây giả, tụi tôi đồng hành với vô số lượt Iskoort tất bật tới lui.

Trí óc tôi kêu o o, nhưng chẳng suy nghĩ được gì cả.Y như chiếc xe hơi mà bàn đạp cứ bị kẹt dí xuống dưới, nhấc lên hổng được, những bánh xe quay tít hoài tại chỗ.

Tôi đã bỏ qua cái gì đó chăng? Phải có cách nào đó khả dĩ đánh bại được tụi Howler chứ. Người Ellimist chắc không bảo tụi tôi lâm trận để rồi thua liểng xiểng.

Ổng có nói vậy không ta?

Tôi thử gọi thầm ổng trong tâm trí. Tôi tự hỏi liệu ổng có nghe được không. Có thể lắm. Nhưng ổng và Crayak có luật của họ. Luật Giao Chiến, như những người lính trong quân đội thường nói.

Luật đó là gì? Có lẽ cũng không khác gì một con kiến ngước nhìn lên hai kiện tướng cờ và yêu cầu một lời giải thích tại sao anh ta lại đi một con tốt nào đó.

Tại sao lại là Iskoort? Tại sao phải cứu họ? Tại sao chỉ đến khi tình cờ đụng mặt trên cầu thang thì tụi Howler mới biết chúng bị bọn tôi săn đuổi?

Tại sao tụi Howler không đuổi tụi Iskoort? Quá dễ: đó là doLuật Giao Chiến! Chỉ khi nào thanh trừ xong tụi tôi, thì tụi nó mới được quay qua thanh toán tụi Iskoort.

Người mà tụi tôi nghĩ có thể đánh thắng Howler là Erek, nhưng ảnh lại chỉ có thể xông vào chặn ngang giữa tụi tôi và bọn Howler, hoặc cung cấp thông tin cho tụi tôi, chứ không thể trực tiếp cùng tụi tôi chiến đấu.

Tụi Howler trước giờ chưa bao giờ thua trận. Phần ký ức Howler đã cho thấy điều đó, và Erek cũng thừa nhận là vậy…

Tất cả điều đó có nghĩa là gì? Tôi ấn chặt hai bàn tay quanh đầu như muốn bóp cho câu trả lời phải từ trong óc phòi ra.

Guide thông báo.

Tôi nhìn lên, choáng váng nhận ra ban nãy vì mải suy nghĩ tôi đã quên cảnh giác.

Tụi tôi đang đứng bên ngoài một tòa nhà màu trắng, bằng nhựa dẻo, hình kim tự tháp, có lẽ cao cỡ mười tầng lầu ở Trái Đất, với những hàng cửa rộng hình mái vòm gắn đèn neon đủ màu sắc trông tựa như cầu vồng. Có tiếng gì như âm nhạc nổi lên xập xình.

“Ồ, một chỗ núp xịn quá ta.” Marco châm chích."Hổng ai có thể phát hiện ra được."

“Chúng tađang ở đâu đây, Guide?”

“Quay trở lại là sao?” Rachel nạt nộ.“Anhđịnh đi đâu?”

Ax đột ngột lên tiếng sau một hồi lâu im thin thít.

Guide thừa nhận.…>

Gã chưa kịp nói hết, cái đuôi của Ax đã kề ngay cổ.