CHƯƠNG 13
Tụi Howler bắt đầu dùng đến thứ vũ khí át chủ bài của mình: tiếng tru xé toạc màng nhĩ. Những bức tường quanh Erek lung lay và toác ra. Guide lăn đùng xuống đất, lăn lộn trong đau đớn.
Mắt Ax ứa máu, ngay cả khi đang biến hình dở chừng. Nhưng phần lớn tụi tôi đã là ruồi, nên không bị chấn động cũng chẳng đau đớn gì trước tiếng tru của đám Howler - chỉ xao động theo bản năng ruồi mà thôi. Tụi tôi bay túa lên. Trí não ruồi cảm nhận tiếng tru như những chuyển động nặng nề, đầy đe dọa, đột ngột ùa đến từ mọi hướng.
Tôi líu quíu đập đôi cánh ruồi yếu ớt và hoảng hốt bay phật lên.
“Đánh tao đi, Chee!” Gã Howler rít lên khiêu khích khi nhận ra tiếng khè không lay chuyển được Erek.
Tôi lạnh người khi gã nói tiếng Anh hẳn hoi! Chắc hẳn Crayak đã lập trình cho Howler hiểu ngôn ngữ của tụi tôi, hầu khiêu khích tụi tôi khi cần.
Erek phớt lờ. Gã Howler bèn nã tia Nghiệt, lạng mỏng quanh chỗ ảnh bám tay. Chắc làKý Ức Tập Thểcho gã biết không thể tiêu diệt người Chee bằng tia vũ khí.
Cả đám tụi tôi đều biến hình. Cả đám đều sợ chết khiếp, nhưng đều biến hình xong xuôi. Trừ Ax vẫn còn một phần là Andalite. Và Guide đang ngồi trong góc, tròn mắt nhìn say mê vào những hình ảnh điên rồ, ghi dấu thành những ký ức đáng giá để đem bán về sau.
Đột nhiên, chỗ Chee bám tay cháy rụi. Gã Howler khinh bỉ lách qua Erek, vì biết ảnh không thể đánh nhau. Nhưng căn phòng yên ắng, trái ngược với mong chờ của gã - đang mong được đánh đấm ra trò với những sinh vật khác ở nơi cầu thang. Bỗng gã thấy Ax vẫn đang loay hoay biến hình. Một đống lùng bùng, nhão nhệu.
Thêm một tốp Howler nữa nhào vô chiếm cứ căn phòng. Trước cặp mắt ghép của ruồi, chúng chỉ là những động mạch chạy rần rật, đen thui, xanh và tím. Con mắt ruồi của tôi vỡ vụn ra thành từng hàng trăm mảnh nhỏ li ti. Tụi Howler ở khắp nơi khi tôi bay qua một cách vô thức.
“Mục tiêu đó hả?” Một gã Howler hỏi một tên to con hơn và mang vác nhiều vũ khí hơn.
“Ừ, giết nó đi!” Tên bự con rít lên giận dữ.
Bảy khẩu phi tiêu cùng giương lên và chĩa về phía Ax. Ôi, không! Erek nhoài tới chặn ngang giữa Ax và rừng phi tiêu. Nhưng tụi Howler chỉ việc bít đường ảnh là xong. Chương trình đã lập không cho phép Erek gạt tụi Howler qua bên.
Chỉ trong nửa giây nữa thôi, Ax sẽ bị xóa sổ.
một giọng truyền ý nghĩ rộ lên.
Marco!
Cả lũ Howler đồng loạt quay ngoắt đầu qua phải, qua trái, ra sau, xoay tròn thân để kiếm coi ai dám cả gan khích bác chủ nhân mình. Thấy Guide đang lổm ngổm bò chui qua cái lỗ cửa cháy, chúng liền chĩa súng vào.
Marco thêm.
“Quênđi,” tên cầm đầu ra lệnh.“Giọng nói vô nghĩa.”
Tôi xé không khí, bay nhào lộn như làm xiếc ruồi. Tôi nhắm tới gương mặt của tên Howler cầm đầu và đáp xuống ngay bên dưới mắt trái hắn.
Bàn tay Howler đập đánh chát với tốc độ kinh hoàng, nhưng cũng hổng bằng chiêu phản ứng nhanh của ruồi. Những ngón tay Howler quái dị sượt qua đôi cánh đang vỗ của tôi.
Marco chọc ghẹo.
“Mặc kệ tụi nó, giết thằng kia kìa…”
Ax thông báo.
Ax đã bay lên thành ruồi trọn vẹn.
Tôi ra lệnh, trong lòng bắt đầu nhá lên một chút xíu lạc quan. Bảy Howler có vẻ ngỡ ngàng.
“Tên người máy!” Gãđầu đàn la gióng giả.
Tôi nhìn ra, thấy Erek - hoặc phiên bản méo mó, chập chờn của ảnh, đang điềm tĩnh đi đằng sau một bức tường hình chiếu ảnh mới tạo ra, tuy khuất tầm mắt nhưng không khuất tầm với.
Cassie đề nghị.
Marco đồng ý.
tôi hô.
Tụi tôi chuồn lẹ qua ngưỡng cửa bị cháy rụi.
Không có chiến thắng. Mọi cố gắng chỉ nhằm tìm đường tẩu thoát. Nhưng tất cả bọn tôi vẫn sống. Với tôi, điều đó đã là một chiến tích lớn rồi.
Rủi cái là chỉ giữ mạng sống không thôi hổng phải là mục đích của tụi tôi. Tụi tôi phải thắng. Tụi tôi phải huỷ diệt bảy sinh vật đó, vậy mà bất kỳ tên nào trong bọn chúng cũng có thể đánh bại cả đám tụi tôi chỉ trong một hiệp.