CHƯƠNG 18
Tôi vùng vẫy điên cuồng, mọi cơ bắp trong tôi căng gồng lên. Tuyệt vọng! Tôi tuyệt vọng rồi!
Bỗng...
Phụụụụtt!
Tôi bay bổng lên không trung, vọt ra khỏi nước, ép khí ôi ra khỏi phổi và lại rớt oạch xuống biển.
VÚÚÚTT!
Tobias trồi lên, cách tôi cả ba trăm mét. Tôi hút không khí - hít thở như chưa bao giờ tôi được thở.
Lũ bạn trong lốt cá heo đang lẩn quẩn ở đâu đó chứ không phải ở đây. Nếu tôi thấy chúng nó ngay mới là chuyện lạ. Bạn đâu thể lặn sâu xuống biển cả dặm rồi lại trồi lên theo chiều thẳng đứng!
Tobias đắm mình trong sóng biển bên cạnh tôi.
cậu ta đề nghị.
Tôi vùng vằng nói, giận dữ với cả chính mình.
Tobias hỏi như thể tôi bị mất trí.
tôi thú thật.
sao?>
Cả tôi và Tobias đều biết sau đó sẽ ra sao. Jake sẽ dẫn tụi tôi trở lại bờ. Lần này ảnh sẽ thâu nạp và biến thành cá nhà táng rồi đi cùng với Cassie hay Marco.
Rồi tụi nó sẽ trở lại đây - với ít thời gian và ít cơ hội thành công hơn.
Ừ. Mình biết.Xin lỗi vì mình đã lôi bồ vào vụ này>
cậu ta khổ sở nói.
Tụi tôi lại đâm bổ xuống, xuống. Xuống dòng nước đen kịt như mực.
Sau mười phút xuống, tụi tôi lại tách ra. Tobias dặn với theo.
Đáng lẽ tôi nên nghe theo cậu ấy.
Tôi bơi hối hả, quẫy hết loạt này đến loạt kia, liên tục phát ra sóng âm định vị. Bao nhiêu hình ảnh lướt ào ào qua tôi, nhưng chẳng có hình ảnh nào đủ bự để cho rằng đó là mực ma hay một con tàu.
Bất thình lình...
Một luồng ánh sáng nhá lên! Le lói, chập chờn!
Tôi suýt nữa thì phá ra cười.Cá!Loài cá phát sáng, cá lân quang í mà. Phản ứng hóa học làm thân mình nó lóe lên như đèn neon trong bóng đêm.
Con cá đang bơi xa khỏi tôi, nhưng lại ở góc độ nghiêng. Hình như nó vừa vượt qua một cái gì đó nữa. Từ phía đằng sau, qua bên trái tôi và...
Tôi phóng ra những tiếng lách tách. Hình ảnh trở lại rõ hơn, gây sững sờ. Những chi tiết không thể sai lầm được.
Đang đùng đùng lao về phía tôi, như một trái thủy lôi đen thui đầychết chóc,là một con mực ma đang đói và đang giận dữ dài mười tám mét.
Chẳng việc gì phải thắc mắc lôi thôi xem mực ma có hung hăng hay không,tôi nghĩ.Một ngày nào đó, sáu đứa bọn tôi sẽ cùng nhau viết một cuốn "Cẩm nang sở thú học" với những chi tiết cập nhật nhất. Nếu tụi tôi sống được lâu tới đó.
Tôi hét lên và vội vàng phóng ra những tràng sóng âm mạnh bạo như súng máy vào con mực.
Nó tê lại, rùng rùng trước đợt tấn công của tôi.
Tôi lại thét gọi khi bản năng cá nhà táng lấn lướt. Tôi muốn giết ngóm con mực ma kia đi. Tôi muốn săn.
Tobias đâu rồi cà?
Săn bắt thì được. Nhưng giết thì không. Tụi tôi cần mực ma còn sống. Con cá nhà táng chẳng buồn bận tâm. Đây là bản năng cốt lõi của nó mà. Nó đang đói và muốn ăn mồi. Tôi phải đấu tranh gay gắt để khống chế trí não cá nhà táng. Nó dễ bảo đến nỗi tôi gần như không nhận thấy. Nhưng đó là vì tôi đã làm điều mà cá nhà táng muốn tôi làm.
Bây giờ tôi đã cảm thấy uy lực mạnh mẽ của bộ não thông minh, to lớn đó, khi nó cương quyết đòi thực hiện cho bằng được những chỉ dẫn đã được mã hóa sâu thẳm vào ADN của mình.
Trong khi tôi còn đang loay hoay đánh vật với trí não cá nhà táng thì con mực ma đã hồi tỉnh. Nó hùng dũng tiến về phía tôi với tinh thần giết chóc sôi lên trong máu.
Từ xa vọng lại một giọng truyền yếu ớt. Tobias!
Tobias thông báoyếu ớt.