← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 4

Vậy là kế hoạch coi tivi suốt cả buổi chiều và buổi tối nay của tôi đã phá sản.Tôi hơi tiếc, nhưng khi cả bọn tập họp lại trong Dưỡng đường Thú hoang để bàn kế hoạch, Rachel một hai bảo rằng ngày thứ Ba không có chương trình gì đáng xem.

“Chỉ có ba cái hài kịch lạt nhách và nhí nhố thôi,” bạn ấy dài giọng.“Bồ chẳng mất gì đâu.”

“Luôn có chương trìnhThông Điệpmà,> tôi bảo.

“Thônggì?” Rachel ngạc nhiên hỏi lại.

Thông Điệplà chương trình tôi yêu thích nhất. Này nhé:“Cực kỳ sạch sẽ! Cực kỳ mát dịu! Bạn sẽ không đủ sạch sẽ trừ phi bạn dùng sản phẩm Zestfully!” Có rất nhiều thông tin và rất nhiều cảm xúc cô đọng lại trong khuôn khổ một đoạn phim ngắn.>[3]

“Bồ bắt đầu làm tui sợ rồi đó, Ax.” Rachel nghiêm chỉnh nhận xét.

Dù sao đi nữa, Hoàng tử Jake đã quyết định cả bọn nên hành động ngay lập tức để khám phá xem bọn Yeerk làm gì với cái phòng thí nghiệm động vật và cái nhà máy thịt hộp, nếu có.

Cả bọn tập hợp tại nhà kho của Cassie để chuẩn bị tiến hành phi vụ.

Nhà kho của Cassie được gọi là Dưỡng đường thú hoang. Nhỏ và ba nhỏ chuyên chữa trị cho các động vật không-phải-người. Những động vật không-phải-người có đầy trong các cái chuồng bao quanh tụi tôi. Tôi đã từng thu nạp và biến hình thành nhiều loài trong bọn chúng rồi.

Khi tôi nói“tất cả” tập trung, nghĩa là, tất nhiên, bao gồm: Hoàng tử Jake, thủ lãnh của tụi tôi, một anh chàng luôn dễ nhận biết vì cao hơn tất cả những người còn lại; Rachel, cô nhỏ được con người coi là đẹp, và những đồng đội trong nhóm Hóa Thú nể vì sự gan dạ; Cassie, người luôn thấu hiểu và hòa nhã nhất bọn; và Tobias, Marco, và tôi.

Sáu người tụi tôi. Tất cả đều có quyền năng hóa thú nhưng ngoài ra chả có gì hơn để đương đầu với âm mưu xâm lược Trái Đất của bọn Yeerk.

Quả là một tình thế bất khả thi. Nhưng từ đầu thì nó đã bất khả thi rồi. Mà chúng tôi cũng vẫn còn chưa chết kia mà. Nếu tôi chết rồi thì dễ gì còn ở đây mà nói được nữa.

Đó là một câu nói đùa.

Tôi tin là vậy.

Tobias đang đậu chót vót trên rui nhà nêu thắc mắc.

“Cái gì? Bồ hỏi tui hả?” Marco íới.“Làm như cái gì tụi này cũng biết vậy! Erek chỉ thông báo rằng bọn chúng đã mua một phòng thí nghiệm thú và một nhà máy thịt hộp. Thế thôi!”

“Khùng!” Rachel buông một câu thõng thượt."Thịt á? Thí nghiệm thú vật á? Vì lý do gì chớ?"

“Có lẽ bọn Yeerk muốn chui vào bánh Mickey D’sđể khám phá bí mật của nước sốt đặc biệt đó mà.” Marcođoán.

“Nước sốt mayonnaise, dầu trộn và gia vị,” Rachel quàu quạu.“Bí mật ghê!”

“Hay chúng muốn đầu độc nguồn cung cấp thực phẩm, để giết người hàng loạt?” Cassie vừa nói vừa nhét thuốc vào cổ họng một chú ngỗng.

tôi phản bác.

Tất cả mọi người cùng quay qua dòm tôi trân trân.

“Ố ồ. Một ý nghĩ mới hay ho làm sao!” Marco nói với giọng điệu mà tôi tin chắc là“mỉa mai”.

"Tụi mình sẽ chẳng bao giờ tìm được câu trả lời nếu cứ ngồi đây đoán già đoán non," Hoàng tử Jake lên tiếng. Bạn ấy thở dài.“Rachel? Anhđang bị rắc rối với bà cô lớp Thương mại. Em có ghi bài cẩn thận không đó?”

"Dạ có. Em sẽ gửi email qua cho anh khi tụi mình xong chuyện. Nhưng có vẻ như là một mớ loạn xà ngầu đó."

Hoàng tử Jake lại thở dài và dụi mắt.“Được rồi, đi giải quyết vụ này càng nhanh càng tốt hoặc không là cuối cùng anh sẽ phải bỏ cả kì nghỉ cuối tuần ra viết bù một bài luận khác để nộp. Mà chuyện đó thì còn phiền toái hơn gấp bội.”

“Vậy chính xác làtụi mình sẽ phải làm gì đây?” Cassie sốt sắng hỏi.

“Tụi mình chỉ cần tớingó qua phòng thí nghiệm thúvật thôi. Để xem có gì ở trỏng…” Hoàng tử Jake bảo.

Tôi hỏi.

"Chúng tụ tập đám thú lại rồi cho chúng làm mấy bài trắc nghiệm trong mấy tờ tạp chí,” Marco nói."Bồ biết đấy, chẳng hạn như‘Bạn Mắc Cỡ Như Thế Nào?’ và 'AnhẤy Có Phải Một Nửa Của Bạn Không?’"

Tôi ngập ngừng trước khi đáp trả. Hình như đó là một câu nói giỡn.

"Cũng có ai dám chắc đâu mà," Rachel vừa nói vừa cười ngặt nghẽo.

“Phòng thí nghiệm thú vật là những cơ sở nơi người tahay sử dụng những loài thú tương tự với mình để thử nghiệm, kiểm tra tác dụng của các loại thuốc trước khi sử dụng cho con người.”Cassie nói. "Họ phải kiểm tra xem thuốc có an toàn cho con người không, vì thế trước tiên họ thử xem chúng có an toàn cho thú vật không đã."

Tôi bắt đầu nói. Nhưng hoá ra Cassie vẫn chưa nói xong.

"…Khi làm như vậy quả thật họ đã tiến đến gần địa ngục hơn bất cứ thứ gì mà con người từng gây ra,”

"Ố ồ. Tới đúng chỗ rồi đó." Marco lầm bầm. "Lẹ lên! Mỗi người hãy tìm lấy một cái cây để ôm đi thôi."

“Coi, mình hổng có nổi khùng về chuyện này đâu,” Cassie nói.“Mình hổng tẩy chay chuyện thí nghiệm những loại thuốc mới chữa bệnh AIDS hay ung thư. Nhưng cũng có những phòng thí nghiệm chỉ thử nghiệm mỹ phẩm và họ làm cho thú bị mù. Dù là thí nghiệm vì mục đích nghiêm túc, thì họ cũng phải làm sao cho cuộc sống của các con thú bớt khắc nghiệt hơn chứ…”

“Ờ, cứ dúi cho chúng một cái tivi là xong,” Marcođề nghị."Mà không, khoan nào, làm vậy có khi cũng quá tàn nhẫn đó."

Mắt Cassie trợn quắc lênvà nhỏ cắn chặt môi dưới. Cassie hiếm khi nổi giận. Nhưng tôi tin đó là dấu hiệu của sự giận dữ.

Rachel xem ra cũng nổi cáu.“Marco! Ngậm miệng lại ngay. Cassie! Mình khoái bồ lắm, nhưng đây không phải chuyện cứu chuột trong phòng thí nghiệm. Ở đây,tụi mình có cả một phi vụ đó nha. Vì vậy, hãy cứlên đường thôi vàlàm cho xong vụ việc đi đã.”

"Rachel nói đúng, tụi mình có thể tranh cãi về vụ thí nghiệm thú vật vào lúc khác," Hoàng tử Jake nói. "Giờ thì làm thôi. Chui vào, chuồn ra và về ngay."

Những Thông Điệpnày!.>