← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 11

Mấy đứa chúng tôi hè nhau hốt ném chất thải sinh học. Thấy thế, những con tinh tinh thật cũng khoái chí hưởng ứng trò chơi.

Phân bay léo nhéo lên trời.

Trong vòng vài giây, Visser Ba bị ném túi bụi, mờ cả mắt. Cả đám bậu xậu của hắn, lũ Mượn xác-Người cũng chịu chung số phận. Bốn tên hốt hoảng chạy ù ra cửa.

Rachel thích chí bình luận.

Cassie đã là tinh tinh trở lại.

Mẹo nhỏ của chúng tôi đã thắng lợi vẻ vang.

Nhưng, từ ngoài cửa, giọng truyền như sấm rền của Visser Ba gầm lên.

Tôi bắn tia nhìn sang Hoàng tử Jake.

Chắc hẳn một tên Mượn xác-Người đã tranh luận với Visser.

Phập!

Cửa lại mở. Một gã Mượn xác-Người đổ ầm xuống sàn. Một bàn tay nảy tưng tưng trên nền đất, dừng lại bên cạnh hắn.

Visser Batức giận tuyên bố.Giọng hắn trầm xuống nham hiểm, đầy đe dọa và lạnh lùng.Pha Hai đã thành công.Đợt thí nhiệm này bỏ hết.>

“V-â-â-n-g, thưa Visser!”

hắn thản nhiên nói.

"V-Vâng! Vâng! Vâng, Thưa Visser!"

“V-â-â-n-g! Vâng, vâng, thưa Visser!”

Gã Visser thu cái đuôi về, rồi cúi xuống lượm cánh tay bị đứt lìa của tên Mượn xác-Người xấu số. Hắn thích thú ngắm nghía khúc thịt rồi quẳng đánh xoạch vào mặt người đàn ông bị thương.Hắn quay đi nhưng nghĩ sao đó lại ngừng phắt lại.…>

Visser Ba biến mất. Một tên Mượn xác-Người cụp rụp ôm cánh tay mình. Và hai tên khác sợ xanh mặt.

Visser Ba không phải là tên thượng cấp thấy cần thiết phải tỏ ra thân mật với thuộc hạ.