← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 10

“Hãy rời khỏi khu nhốt tinh tinh,” một giọng nói vang lên.

Cassie bảo.

Mấy con Người quày quả hướng ra cửa, như thể muốn đi khỏi đây thật mau. Tôi đoán chắc làhọ phải đi tới một nơi nào khác. Các bạn tôi cũng dự đoán như vậy.

Nhưng chúng tôi đoán sai lè.

Hoàng tử Jake hỏi.

Cassie mau mắn.

À, nãy giờ tôi không nhận ra dàn máy tính. Nó nằm ngoài tầm nhìn của tôi mà. Cassie bắt đầu hoàn hình thật nhanh.

Tôi ngẫm nghĩ xem mình sẽ thấy gì ở máy tính. Dù tin rằng mình có thể bẻ gãy bất cứ hàng rào an ninh nào của bọn Yeerk, nhưng khi vào được rồi, chưa chắc tôi sẽ tìm thấy cái gì.

Tôi ngắm những nét loài người mềm mại của Cassie  hiện ra từ con tinh tinh. Bộ lông lờm xờm tan chảy, tạo thành làn da loài người đặc trưng của bạn ấy.Ngắm đôi chân dài ra và cánh tay trở nên mảnh mai của bạn ấy.

Tinh tinh là một minh chứng không ngờ của sự tiến hóa. Nhiều con Người cho rằng tiến hóa liên quan đến sự tiến bộ. Dĩ nhiên không phải vậy. Nó chỉ đơn thuần liên quan đến khả năng sinh tồn. Những khả năng cá nhân dần giảm đi trong quá trình chọn lọc của tự nhiên để tồn tại. Rõ ràng là con Người yếu hơn tinh tinh. Nhưng não của họ phát triển hơn nhiều.

Ồ, quả là có phần phát triển hơn rất nhiều.

Khi Cassie vừa là Người thì cánh cửa lại bật mở.Tôi đã nhận ra sai lầm của chúng tôi ngay lúc cái móc cửa khẽ phát ra tiếng động. Không phải mấy tay huấn luyện thú rời khỏi phòng là do bọn họ phải đi tới một nơi nào đó mà là do mấy gã ấy không muốn ở đây.

Và khi cửa mở, tôi đã biết lý do tại sao.

Nếu có bất cứ mảy may nghi ngờ nào về việc phòng thí nghiệm này có phải do tụi Yeerk điều hành hay không, thì cái sinh vật đang bước vào qua cánh cửa, theo sau là ba tên Mượn Xác Người ghê gớm đang khúm núm kia chính là câu trả lời.

Hắn nghênh ngang bước vào phòng.Vênh váo, khệnh khạng rất đúng kiểu bá chủ của hắn.

Hắn mang hình hài Andalite. Cơ thể vật chủ của hắn là một chiến binh dày dạn tên là Alloran-Semitur-Corrass.

Nhưng ông ấy không còn là Alloran oai hùng nữa. Hắn cũng chẳng phải là Andalite, ngoại trừ cái vỏ bề ngoài.

Hắn là Visser Ba. Tên Sâu Bọ. Tên Mượn xác-Andalite duy nhất trong dải thiên hà.

Tôi không thể cưỡng nổi ý muốn chồm lên thanh lồng. Nhưng Visser Ba không hể chùn bước.

Rachel truyền ý nghĩ riêng thẳng tới chúng tôi.

Cassie ở xa cửa nhất. Nhưng chỉ hai bước nữa thôi, Visser Ba sẽ trông thấy bạn ấy.

trởlạithành tinh tinh đây,> Cassie đáp.…>

Hoàng tử Jake thét.

Hoo-hoo-hoo! E-yah! E-yah!

Chúng tôi bắt đầu rít rống om xòm, nhưng Visser Ba ngó lơ.Chúng tôi đã bị nhốt lại. Chúng tôi là loài hạ đẳng. Gã Yeerk Visser chẳng thèm đếm xỉa đến chúng tôi. Thực ra trông hắn như đang chán chường. Như thể là hắn đang phải làm cái nhiệm vụ chán ngắt.

Tất nhiên!Đây chỉ là một chuyến thanh tra, thị sát thường lệ của hắn thôi. Chỉ vì quá xui xẻo nên chúng tôi mới đụng phải hắn. Và trong hai giây nữa, vận rủi này sẽ biến thành tai họa chết người. Chúng tôi sẽ bị nhốt trong cũi mãi mãi.

Marco thình lình hét lên.

Marco quét tay xuống đáy cũi bẩn thỉu, vốc lên một nắm… phân.

Một cú quăng chớp nhoáng… Sản phẩm đó bay đánh vèo…đáp ngay giữa mặt Visser Ba.

Marco lại la lên.

Tôi quét hai bàn tay tinh tinh xù xì xuống sàn, vận hết sức hất thứ chất thải kia lên. Kết quả: một đống lầy nhầy đậu ngay mắt cuống của Visser Ba.

Tôi gào lên sung sướng.

Đó là một chiến thuật khác thường. Một chiến thuật tuyệt vọng. Nhưng tôi nghĩ nó rất đáng hài lòng.