← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 26

Không ai hó hé câu nào.

Mãi sau Marco mới cất tiếng, phá vỡ sự im lặng.

tôi bảo.

Rachel góp lời.

Hoàng tử Jake nói.

Cassie gặng hỏi.

Marco tức tối hỏi.Ý mình là, việc biến loài người thành nô lệ chỉ trong vòng vài tuần lễ!>

Cassie cười lớn,vẻ thương hại nhiều hơn.

Hoàng tử Jake bài bác.

Cassie nói dứt khoát.

Rachel gay gắt.

Cassie quả quyết.Chúng không thể. Thôi nào, tụi mình phải giải đông, hay là gì gì đó, với những người này. Tụi mìnhcần phải phóng thích họ.>

Marco can rối rít.

Cassie nổi xung thiên.

Marco gầm gừ.

Cassie bướng bỉnh.không cái gìcó thể tẩy xóa được ý chí tự do. Ngay cả khi có tên Yeerk ở trong đầu thì ta vẫn có ý chí tự do mà. Dù mất ý chí để làm điều này điều nọ, nhưng vẫn còn ý chí để suy nghĩ, tin tưởng, hy vọng và yêu thương…>

Hoàng tử Jake tranh luận.

tôi từ tốn nó.

Rachel thở dài.

Chợt, có bóng gì chuyển động đột ngột. Ở cuối căn phòng, xuất hiện một gã Người nhỏ thó, già câng, mặc da nhân tạo trắng toét, tay cầm một khẩu tia Nghiệt.

“Đứng im! Không tao băắ…”

Rachel nói nốt câu.

Tên Người gật đầu.“Đi-đi-đi-đi ra khỏi đây! Bọn mày không được phép ở nơi này!”

Hoàng tử Jake điềm tĩnh nói. Rồi, bằng một động tác nhanh nhẹn và uyển chuyển đến nỗi tên Người không kịp né, Hoàng tử Jake phóng tới và hích khẩu tia Nghiệt ra khỏi tay hắn.

Khẩu súng nảy xuống gần một chiếc lồng.

Tên Người phản ứng thật lạ.

Hắn lăn ra khóc bù lu bù loa. Hắn nhào xuống chiếc ghế đặt trước dàn máy vi tính, ụp mặt vào lòng bàn tay và phát ra những tiếng nức nở.

“Hắn sẽ giết ta! Hắn sẽ giết ta! Chỉ là vấn đề thời gian thôi.”

”Hắn” là Visser Ba phải không?> Tôi hỏi.

“Dĩ nhiên rồi,” ông giàđáp chua chát,“chứ còn ai vào đây nữa? Toàn bộ dự án này là ý tưởng của hắn mà.”

Rachel hỏi.

Ông già giơ tay lên chùi mắt, nói một hơi.“Thành công gì mà thành công. Tađã giả mạo kết quả. Tất cả bọn ta đều không thể làm gì khác. Visser Ba liên tục đòi hỏi kết quả, kết quả và kết quả! Thế là ta đưa cho hắn kết quả. Dối trá! Chỉ là những lường gạt mà thôi.”

Marco thốt lên.

Cassie rầu rầu nói.

“Tađã định nói với hắn rồi. Ta muốn thú thật. Nhìn này, nó đâu có làm được. Mấy Người không hiểu đâu! Đâu thể có chuyện loài người mà không có ý chí tự do. Thật là… là…đồ ngu! Nhưng hắn không phải là nhà khoa học, lại càng không phải là nhà hiền triết. Không thể nào tách được loài nhạy cảm ra khỏi ý chí tự do. Họ chính là ý chí tự do. Yeerk, Hork-Bajir hay loài người đều là loài nhạy cảm và đều có ý chí tự do - như là vật có trọng lượng vậy đó. Nhưng Visser Ba không chịu nghe.”

Marco nói khô khốc.

Hoàng tử Jake hỏi.

“Ta không thể giúp các ngươi. Hắn sẽ giết ta mất,” ông già nhì nhèo.

Cassie bảo.…>

“Không, họ không có gia đình mà. Họ là những người lang thang ngoài phố. Ta không phải là đồ ngu. Ta biết cuối cùng ta cũng phải xử lý họ thôi.”

Cassie lao tới chẹn ngay cổ họng ông già, ấn móng vuốt hai chân trước vào vai ổng và nhe hàm răng sói ra.

Cassie phẫn nộ.

“Hãyđể ta trốn với tụi bây,” người đàn ông nài nỉ.“Ta thà chết vì đói tia Kandrona còn hơn phải đối mặt với Visser Ba.”

RẦM! RẦM!

Bọn Yeerk đang thúc vật nặng vào cánh cửa bên ngoài.

Marco cảnh báo.

Cassie nói.

Hoàng tử Jake nhất trí.…>

RẦM! RẦM! RẦM!

Cánh cửa bắt đầu lung lay dữ dội.

Nhìn lại phía sau bằng mắt cuống, tôi thấy những Người trong lồng bắt đầu động đậy và chạy tán loạn trong lồng. Cassie đã tắt nút bất động sinh học.

“Thú vật! Gấu kìa!” Một ông la.

“Ui da! Cái gì kia?” Một phụ nữ đáp, tay chỉ vào tôi.

RẦM! RẦM! RẦM!

Hoàng tử Jake ra lệnh.

“Nói aiđó?” Một ông quạu quọ la.

Cassie cất giọng hòa nhã.

“Hả? Cái chốn này thật kinh khủng. Tôi sẽ trở lại Đội Cứu Tế của nhà thờ,” một người đàn ông nói.

Cassie nói.

Marco  hỏi bạn ấy.

Hoàng tử Jake hỏi nhà khoa học Bị-mượn-xác.

“Theo ta.”

Chúng tôi tạo thành một đội quân quái dị. Cassie và tôi cùng với nhà khoa học đi trước. Hơn chục con Người lôi thôi lếch thếch, nhưng là Người tự do, theo sau.Và đám bạn còn lại của tôi bọc hậu, tập trung và căng thẳng, sẵn sàng chiến đấu với lũ Yeerks, ngăn chúng ùa vào phòng.

tôi hỏi nhà khoa học,

“Andalite,” hắn nói mà không lộ vẻ căm ghét như lẽ thường.“Ít ra thì giống loài mi thật sự quan tâm đến khoa học.”

“Tinh tinh á? Cũng chẳng có hiệu quả gì sất. Hoặc ý chí của chúng không bị ảnh hưởng, hoặc chúng chẳng có ý chí tự do để mà bị tác động… Nói chung là bọn ta không biết.”

Cassie nói.