Chương 2016 Lá rụng về cội
Người đàn ông mặt đen luôn đuổi theo La Chinh kia, lần này cũng có thành tích khá xuất sắcNếu lấy kinh nghiệm từng trải phong phú của hắn ta, rất có thể, hắn ta sẽ vượt qua được giai đoạn thứ năm của vùng đất tuyệt sát.
Đáng tiếc, lúc đến giai đoạn thứ tư, tên kia vẫn đi theo sau La Chinh.
Trong khe hở ở giai đoạn thứ tư đột nhiên có một con rắn mối màu đỏ chui ra, phun một lượng độc lớn ra ngoài. Tuy những hốc cây trong vùng đất tuyệt sát cực kỳ rộng rãi, nhưng những dịch độc kia lại giống như bão tố, thổi qua mọi thứ…
Bản thân La Chinh không hề e ngại loại nọc độc này nên đương nhiên, tên đàn ông mặt đen kia thành kẻ gặp nạn. Dưới tình huống có muốn tránh cũng không được, hắn ta bị bắn trúng người.
Toàn thân hắn ta bị tê liệt, nằm trên mặt đất không thể động đậy. Lúc những con rắn mối có độc kia đang chậm rãi bò lại phía tên đàn ông mặt đen, La Chinh xoay người lại, dùng sức mạnh bản nguyên ngưng tụ ra một thanh kiếm vô hình, trực tiếp chém vỡ kiếm lệnh ở bên cạnh hắn ta.
Sau khi tên đàn ông mặt đen được hào quang ở phía trên hốc cây bao phủ, sự an toàn cũng được đảm bảo. Trong đáy mắt hắn ta lóe lên vẻ phức tạp, nhìn theo bóng lưng đang rời đi của La Chinh.
Cùng La Chinh vượt qua giai đoạn thứ năm tổng cộng có bốn chân thần.
Trong đó, có ba người là chân thần cấp cao.
Nếu vượt qua đợt sàng lọc thứ hai, có nghĩa là bọn họ có cơ hội tham gia Đạo Tranh.
Vì thế, sau khi rời khỏi vùng đất tuyệt sát, đám chân thần này khá hăng hái. Đây chính là cơ hội mà vô số chân thần không giành được.
Vẻ mặt La chinh vẫn bình tĩnh như trước.
Đúng lúc này, ở cách đó không xa có ba luồng sáng xám bắn tới, đó là ba vị đại viên mãn: Kiếm Lục, Kiếm Cốt và Kiếm Tâm của Kiếm tộc.
“Vãn bối tham kiếm tiền bối Kiếm tộc”
Mấy chân thần cấp cao thấy ba vị đại viên mãn đồng thời xuất hiện, liền vừa mừng vừa sợ.
Ai ngờ ba vị đại viên mãn này chẳng thèm liếc nhìn bọn họ cái nào, mà đồng loạt nhìn về phía La Chinh ở bên phải.
“Ngươi chính là La Chinh, đúng không?” Kiếm Lục nhìn La Chinh chằm chằm, hỏi.
“Đến rồi!”
Trong lòng La Chinh hơi hồi hộp, nhưng hắn vẫn duy trì trấn định, khẽ gật đầu.
Lần này tới Kiếm tộc, hắn cũng không dùng tên giả.
Thứ nhất, vùng đất không chiến tranh không nguy hiểm như trong tưởng tượng của hắn.
Có lẽ Kiếm tộc có cách giết người, ví dụ như sử dụng vùng đất tuyệt sát bao trùm vùng đất không chiến tranh. Thế nhưng ngoại trừ Kiếm tộc, các chân thần khác không có năng lực này.
Giống như Tịnh Vô Huyễn đã từng nói với hắn, bây giờ Kiếm tộc không phải kẻ địch, cũng không phải bằng hữu. Nhưng trong tương lai khó mà nói được.
“Không tệ! Lấy tu vi chân thần cấp thấp vượt qua sàng lọc ở vùng đất tuyệt sát. Thực lực bậc này, không hổ là kẻ có thể khuấy động đảo nổi. Mời đi theo ta” Kiếm Lục không hề che giấu nụ cười tán thưởng trên mặt.
Nghe được lời của Kiếm Lục, trong lòng ba vị chân thần cấp cao cũng hơi kinh ngạc, người này lại có thể khuấy động cả đảo nổi sao?
Trong Thần vực có rất nhiều đảo nổi…
Nhưng Kiếm Lục, thân là trưởng lão chấp kiếm của Kiếm tộc, đảo nổi mà ông ta nói tới, chắc hẳn là đảo nổi giàu có trên biển Thời Gian rồi.
Tên chân thần cấp thấp này có năng lực như vậy sao?
Trong giai đoạn thứ năm, ba gã chân thần cấp cao này rất kinh ngạc trước nhân vật như La Chinh. Nhưng sau khi chứng kiến thực lực mạnh mẽ của hắn, bọn họ cảm thấy thực sự bội phục, thậm chí có một vị chân thần cấp cao, nếu không nhờ La Chinh giúp thì đã chẳng thể vượt qua được đoạn đường cuối cùng.
Sau đó, ba người Kiếm Lục, Kiếm Tâm và Kiếm Cốt liền dẫn La Chinh rời đi.
Ba vị chân thần cấp cao thấy vậy liền sốt ruột, một người trong đó đột nhiên tiến tới phía trước một bước, chắp tay nói: “Ba vị tiền bối, không biết sau khi chúng ta vượt qua vùng đất tuyệt sát, Kiếm tộc sẽ có sắp xếp như thế nào?”
Kiếm Lục nghiêng đầu lại nhìn thoáng qua một cái, bực mình nói: “Sắp xếp cái gì? Một lúc nữa sẽ có người tới sắp xếp cho các ngươi…”
Ba vị chân thần cấp cao chợt cảm thấy hơi mất mát. Có điều, vì đã giành được cơ hội tham gia Đạo Tranh lần này rồi, nên họ chỉ đành chờ ở đây, đồng thời bắt đầu thảo luận về lai lịch của La Chinh.
Sau khi ba vị đại viên mãn dẫn La chinh vào một gian trong cung điện của Kiếm tộc, Kiếm Lục lập tức quay đầu, nhìn La Chinh chằm chằm và nói: “Chắc ta không cần phải tự giới thiệu bản thân mình nữa đâu nhỉ?”
“Kiếm Lục tiền bối” La Chinh chắp tay, nói.
Kiếm Lục chỉ vào hai người ở bên cạnh: “Kiếm Tâm, Kiếm Cốt”
“La mỗ bái kiến hai vị tiền bối Kiếm Tâm, Kiếm Cốt” La Chinh mỉm cười thi lễ.
“Không cần phải nói những lời thừa thãi này, thi thể của huynh đệ ta – Kiếm Thị… ở trong tay ngươi phải không?” Tính nhẫn nại của Kiếm Cốt rất kém, ông ta sợ Kiếm Lục nhận nhầm người, vì thế phải xác nhận trước.
Sau khi La Chinh rời khỏi cấm địa của biển Thời Gian, đã từng đích thân hứa hẹn, nếu có cơ hội sẽ trả lại thi thể của Kiếm Thị.
Kiếm Cốt và Kiếm Lục cũng vội vàng quay qua nhìn chằm chằm vào La Chinh.
“Ừm” La Chinh gật đầu: “Hài cốt của Kiếm Thị tiền bối đúng là ở trong tay ta. Tục ngữ có nói ‘lá rụng về cội’. Bây giờ ta sẽ mang hài cốt của Kiếm Thị ra để trả lại cho chư vị”
La Chinh nói xong, định kích hoạt khối ngọc tỉ kia, thu hồi hài cốt của Kiếm Thị.
“Đợi đã” Sắc mặt Kiếm Cốt vẫn rất khó coi: “Ngươi có thể nói cho lão hủ biết, Kiếm Thị chết như thế nào không?”
Giết chết một người có tu vi đại viên mãn tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng. Cho dù là nơi hung hiểm như tầng thứ hai, tầng thứ ba của cấm địa biển Thời Gian, một đám đại viên mãn tiến vào trong cũng chẳng có ai chết, cho nên đến giờ họ vẫn không thể nào hiểu nổi vì sao Kiếm Thị lại chết trong một khối ngọc tỉ nhỏ bé.
Về sau, thông qua những con đường khác, bọn họ mới biết, ở trong ngọc tỉ có những người cũng suýt nữa bị La Chinh giết chết. Thế nên cuối cùng, họ còn hoài nghi là do La Chinh làm. Vì dù sao thì chỉ có hắn có thể khống chế khối ngọc tỉ này.
Thấy ánh mắt hoài nghi của đám Kiếm Cốt, La Chinh lắc đầu, nói: “Nhắc tới cũng phải nói, nếu không phải Kiếm Thị tiền bối trợ giúp, e rằng ta cũng không chiếm được khối ngọc tỉ này”
Sau đó, La Chinh liền kể lại những chuyện xảy ra trước khi hắn gặp Kiếm Thị một lần nữa.
Sau khi nói xong, La Chinh khẽ phất tay một cái, trên mặt đất liền xuất hiện vầng hào quang ngũ sắc lấp lánh, hắn bước vào trong đó.
Sau khi bước vào thế giới trong ngọc tỷ, thân hình La Chinh lóe lên, hắn đi tới một góc trong sa mạc.
Bộ hài cốt bị mâu Tuế Nguyệt đâm trúng của Kiếm Thị, vẫn nằm trên sa mạc.
La Chinh khẽ phất tay một cái khiến bộ hài cốt bay vụt theo. Hắn mang bộ hài cốt này đi qua đường hầm thời gian quay lại Kiếm tộc.
“Đây chính là hài cốt của Kiếm Thị?” Sắc mặt của Kiếm Tâm và Kiếm Lục trầm hẳn xuống.
Kiếm Cốt cũng hít sâu một hơi, bên ngoài hài cốt xuất hiện đầy vết loang lổ, nhìn qua giống như đã chết rất nhiều năm rồi.
Với tu vi của Kiếm Thị, dù đây chỉ là thi thể của ông ta thì cũng phải trải qua thời gian rất dài mới có thể dần dần mục rữa. Tính đến giờ mới có mấy năm mà đã thành như vậy ư?
“Ừm, ông ấy bị mâu Tuế Nguyệt đâm trúng, ta vào thế giới trong ngọc tỉ muộn hơn Kiếm Thị tiền bối một chút. Lúc ta gặp được ông ấy, ông ấy đã thành thế này rồi” La Chinh kể rõ lại mọi chuyện. Lúc hắn nhìn thấy Kiếm Cốt vẫn còn hoài nghi thì lập tức nói tiếp: “Nếu các vị tiền bối không tin có thể tìm hiểu thương thế của Đông Phương Thái Thanh, hắn ta cũng từng bị mâu Tuế Nguyệt đâm trúng… lúc ta gặp Kiếm Thị tiền bối, ta đã từng lấy ba mảnh Kích Không Giới trong tay ông ấy ra. Nếu không nhờ ba mảnh Kích Không Giới kia, ta cũng không lấy được khối ngọc tỉ này”
Ba vị đại viên mãn theo bản năng quay lại nhìn tay phải của Kiếm Thị, Kích Không Giới là vinh quang tối cao của Kiếm tộc, thực sự chết không rời tay, bây giờ lại chẳng thấy đâu nữa.
* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!