← Quay lại trang sách

Chương 2861 Bộ giáp

“Rầm!”Cú đấm của La Chinh khiến bức tường phát ra một âm thanh nặng nề, nhưng nó lại không lập tức vỡ ra như những bức tường đá thông thường.

Bức tường hỗn hợp kim loại vô cùng dẻo dai, không ngờ bị lõm xuống một lỗ!

“Chưa phá được!”

“Còn thiếu một chút sức mạnh!”

“Vậy là đã mạnh lắm rồi! Thêm vài cú đấm nữa chắc chắn phá được!”

Trên mặt hàng nghìn dương hồn hiện lên vẻ căng thẳng, nhất là đám Nhĩ Thử. Lần trước chúng thăm dò nơi này, nghĩ hết mọi thủ đoạn, thậm chí còn dùng một vài sức mạnh cấm kỵ, nhưng chung quy sức mạnh linh hồn vẫn quá yếu ớt, không thể lay động bức tường dù chỉ một chút, cuối cùng đành trở về tay không.

Hiện tại La Chinh chỉ mới ra một quyền đã đánh lõm bức tường này, quả thực không khiến Nhĩ Thử thất vọng.

“Bức tường này cứng hơn mình tưởng” La Chinh thầm nghĩ trong lòng.

Hắn cũng không do dự gì nhiều, lập tức lao về phía trước và tung một nắm đấm vào bức tường.

“Bịch!”

Kèm theo một loạt âm thanh nặng bề, vết lõm lại sâu hơn hai tấc.

“Tiếp nào!”

“Rầm!”

“Rầm!”

Mỗi một cú đấm tung ra, toàn bộ tầng hầm, thậm chí là cả tòa tháp đều chấn động theo. Mấy người tộc Cửu Lê đứng ở bên trên con đường dẫn vào tầng hầm đều có thể cảm nhận được chấn động từ phía dưới truyền lên một cách rõ ràng.

“Ca ca, hắn thật sự đang đập tường” Tiểu cô nương Nhân tộc nói.

“Chúng ta chờ xem trước, đợi người dưới kia chết sạch rồi chúng ta lại xuống” Ca ca của tiểu cô nương nói.

Trong lòng tiểu cô nương Nhân tộc vẫn hơi xoắn xuýt. Nàng vẫn hơi lo lắng cho an nguy của thân thể kia, nhưng dưới tình hình này, nàng quả thực không thể đi lên ngăn cản.

Tộc Nhĩ Thử sẽ không đồng ý, hơn một nghìn dương hồn dị tộc dưới tầng hầm lại càng không đồng ý.

“Chúng ta vẫn nên lùi lại đi thôi, mất công lan đến chỗ chúng ta thì phiền to” Một người tộc Cửu Lê nói.

Tiểu cô nương Nhân tộc chỉ đành theo chân bọn họ rời khỏi lối vào đường hầm.

“Rầm!”

“Rầm!”

“Rầm!”

Vết lõm trên vách tường kim loại ngày càng sâu, bề mặt cũng xuất hiện một vết nứt lớn chừng ngón cái.

Ở mặt bên kia của bức tường khắc từng hoa văn vòng tròn hoàn chỉnh, những hoa văn hình dạng phức tạp này chạy dọc theo bức tường kéo dài tới bậc cao hai bên, trên bệ tường là hai bộ giáp màu xanh đen.

Hai bộ giáp này cao chừng một người, hai tay cầm hai thanh đao gỉ sét, ngoại hình vừa u ám vừa dũng mãnh, bề ngoài bộ giáp được quấn quanh từng vòng xiềng xích lớn bằng ngón cái.

Chúng đã đứng đây không biết bao nhiêu năm, đã trải qua bao nhiêu tang thương mà vẫn chưa từng có một chút động tĩnh nào, cộng thêm nơi này là đằng sau Di Thiên thần miếu và hai bên lại bị Ám vực bao phủ nên chưa từng có bất cứ chủng tộc nào khám phá ra sự tồn tại của chúng.

La Chinh tung ra hai mươi cú đấm liên tục, cuối cùng bức tường cũng vỡ ra một mảng!

Giờ khắc này, tất cả các dương hồn dị tộc đều đồng loạt vươn cổ, cố gắng nhìn cảnh tượng đằng sau khe hở.

Dù là La Chinh hay Nhĩ Thử, thậm chí các tộc khác đều không biết sau bức tường này tồn tại cái gì.

“Ầm!”

Tường đá vỡ vụn, hình vẽ vốn đang hoàn chỉnh cũng vỡ nát.

Ngay khi hình vẽ nứt vỡ, ánh sáng không ngừng tỏa ra theo những hình vẽ này, nhanh chóng lan tràn lên bậc cao hai bên bức tường, quấn quanh xiềng xích trên hai bộ giáp và khiến chúng vỡ vụn!

“Ầm! Ầm!”

Trên đầu hai bộ giáp lóe lên hai tia sáng màu đỏ.

Mất đi xiềng xích trói buộc, bộ giáp sống lại, nhảy xuống khỏi bục.

“Loảng xoảng!”

“Loảng xoảng!”

“Loảng xoảng!”

Không biết bộ giáp màu xanh đen này nặng đến mức nào, mỗi một bước đều làm cho mặt đất chấn động.

“Đó là âm thanh gì?”

“Hình như có thứ gì đang tới gần!”

“Không biết là gì nữa…”

Đám dương hồn dị tộc cũng vô cùng tò mò, nhưng khe hở trên bức tường quá hẹp, ngay cả La Chinh đứng trước nhất cũng không thể nhìn thấy thứ gì thông qua khe hở này.

Nghe được tiếng “loảng xoảng”, trong lòng La Chinh cũng nổi lên cảnh giác. Hắn cau mày khẽ nhấc chân lùi lại đằng sau.

“Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng…”

Lúc này tiếng loảng xoảng càng nhanh hơn, bức tường vốn lõm ra ngoài bỗng nhô về phía đám người.

“Két!”

Đúng lúc này, mọi người chợt nghe được tiếng kim loại bị xé rách khiến người ta ê răng.

Trong tường nhô ra bốn thanh đao gỉ sét!

Cũng may La Chinh phản ứng cực nhanh, thấy bước tường nhô ra là hắn đã lập tức lùi lại rồi, không thì chắc thân thể của hắn đã bị thanh đao gỉ này đâm xuyên qua!

“Két két két…”

Bốn thanh đao gỉ xoắn một vòng trên bức tường, tạo ra hai lỗ hổng hình tròn. Hai bộ giáp âm u dũng mãnh xuyên qua lỗ hổng, lao thẳng tới đám dương hồn trong tầng hầm.

“Lùi lại!”

La Chinh còn chưa kịp quan sát kỹ đã lập tức kéo Lăng Sương lùi về sau.

Đám dương hồn vốn tập trung sau lưng La Chinh bị hắn đụng cho ngã trái ngã phải.

Lúc này tất cả dương hồn dị tộc tập trung dưới tầng hầm cũng rơi vào cảnh hỗn loạn, nháo nhào leo lên lối đi bên trên, giẫm đạp chen lấn chật kín cả lối đi!

“Đi mau!”

“Bộ giáp này là cái gì!”

“Đây là một cái bẫy, bẫy đấy!”

“Loảng xoảng loảng xoảng!”

Hai bộ giáp nhảy lên giữa tầng hầm, lao thẳng về phía những dương hồn dị tộc kia.

Trọng lượng của bộ giáp này cực kỳ kinh khủng, những dương hồn bị đập trúng sao có thể sống sót? Thế là họ lập tức bị đè hồn phi phách tán.

Không chỉ như vậy, những dương hồn chỉ bị hai bộ giáp chạm qua một chút cũng tức khắc hóa thành tro bụi…

Trước mặt hai bộ giáp này, đương hồn có hùng mạnh đến mức nào cũng trở nên yếu ớt không gì sánh được.

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến tầng hầm chẳng khác nào địa ngục.

Con đường sống duy nhất vẫn còn đó, chỉ cần là dương hồn còn giữ được thần trí đều điên cuồng lao lên dường hầm bên trên. Trong hoàn cảnh này, bọn họ còn hơi đâu để tâm đến những dương hồn khác? Thậm chí có người còn ra tay giết chết bất cứ một dương hồn nào chắn đường mình!

La Chinh kéo Lăng Sương chen vào đường hầm kia. Hắn dùng chính thân thể mình để mở đường, những dương hồn trước mắt không phải trở ngại đối với hắn.

Chỉ sau hai, ba hơi thở, hắn và Lăng Sương đã đi tới dưới con đường hầm, nhưng khi La Chinh đang chuẩn bị nhấc chân trèo lên thì bên trên bỗng vang lên một loạt âm thanh nứt gãy.

“Ầm!”

Toàn bộ dường hầm dẫn lên trên cứ thế sụp xuống mà không có chút dấu hiệu nào, đường sống của tất cả sinh linh đều bị cắt đứt.

“Thật sự là một cái bẫy? Hay là đám Nhĩ Thử đã tính sai chỗ nào rồi?” Trong lòng La Chinh hiện lên một suy nghĩ.

“Đường hầm bị chặn rồi!”

“A! Cứu mạng!”

“Bộ giáp kia đi về phía ta!”

Đông đảo dương hồn dị tộc thấy đường hầm bị bịt kín thì gần như đều rơi vào tuyệt vọng.

Không gian dưới hầm không lớn, hơn một nghìn dương hồn vốn đã chen chúc chật ních trong đó. Bây giờ hai bộ giáp này còn cầm bốn thanh đao gỉ không ngừng xoay vòng như hai cơn lốc kim loại, luồn trái lách phải trong tầng hầm!

Phàm là dương hồn bị cuốn vào cơn lốc kim loại này đều lập tức bỏ mạng, không có bất cứ một ngoại lệ nào.

“La… Ta sợ!”

Lăng Sương kéo cánh tay La Chinh, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.

Từ khi hai bộ giáp phá tường chui vào cho tới lúc này chẳng qua chỉ chừng sáu hơi thở, vậy mà hơn một nghìn dương hồn chỉ còn lại phân nửa.

Nơi này là phạm vi thần miếu, không thể rời khỏi Bỉ Ngạn, nguy hiểm hơn biển Chân Ý rất nhiều. Trước mắt họ chính là một con đường chết.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!