Chương 3478 Khắc hết tất cả
Một mặt của khối tam giác khổng lồ này tỏa ra ánh sáng màu xanh lam. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy những điểm sáng nhỏ đó là do từng chữ viết tối nghĩa tạo thànhĐầu tiên là ánh sáng xanh lam sáng lên, sau đó đến mặt thứ hai của khối tam giác là ánh sáng màu cam, mặt thứ ba là màu tím, còn mặt thứ tư dưới chân mọi người chính là màu xám.
Phục Hy ngẩng đầu nhìn khối tam giác, nhíu chặt mày.
Sáu cổ thần hỗn độn không phải đồ trang trí, thần thông chân lý mà chúng bộc lộ dựa trên thế giới hỗn độn đều có uy lực không thể khinh thường.
“Không” nhẹ nhàng nâng tay lên, bốn loại ánh sáng bỗng nhiên biến mất.
Khi ánh sáng xanh lam xuất hiện lần thứ hai, trong nháy mắt, không gian vô hình đã bị bao phủ bên trong không gian khối tam giác. Thông Thiên giáo chủ, La Chinh, Phục Hy và Nữ Oa đều rơi xuống.
Ở bên trong khối tam giác, quy tắc không gian đã thay đổi. Quy tắc không gian mà mấy người La Chinh, Thông Thiên giáo chủ quen thuộc đã không còn thích hợp nữa nên bọn họ không thể đứng trên không trung.
Nhưng những người này đều đã hiểu rõ quy tắc không gian như lòng bàn tay, ngay khi ánh sáng lóe lên, bọn họ đã nhận ra có sự khác thường. Ý thức được quy tắc không gian bị thay đổi, bọn họ cũng nhanh chóng bắt đầu thích ứng với quy tắc không gian mới.
Trong đó, Nữ Oa là người thích nghi nhanh nhất, sau khi rơi xuống hơn mười trượng, nàng liền ổn định thân thể lơ lửng giữa không trung.
Sau đó, Phục Hy và Thông Thiên giáo chủ cũng gần như đồng thời dừng lại giữa không trung.
Người chậm nhất chính là La Chinh…
Thực tế là ngay khoảnh khắc quy tắc không gian bị thay đổi, huyết mạch trong thân thể La Chinh đã vận hành một vòng. Thông qua phân tích từ Khởi Nguyên Thần Huyết, La Chinh đã biết được “Không” sử dụng không gian tam giác là có âm mưu gì.
Hắn đã biết cách phá vỡ không gian tam giác nhưng muốn thích nghi với quy tắc thì cần tự mình làm mới được. Vậy nên La Chinh rơi xuống hơn trăm trượng mới miễn cưỡng thích nghi.
Thấy bọn họ nhanh chóng ổn định thân thể trong thời gian ngắn, “Không” liền cười nhạt, sau đó ánh sáng xanh lam biến mất, ánh sáng cam sáng lên.
Quy tắc lại thay đổi!
Mọi người lại bắt đầu rơi xuống, rồi lại bắt đầu thích nghi…
Nhưng ngay khi họ vừa thích ứng được thì ánh sáng cam biến mất, thay vào đó là ánh sáng tím lóe lên.
“Không” thành lập tất cả bốn bộ quy tắc. Bốn quy tắc không gian này khác biệt không nhiều nhưng có thể chuyển đổi nhanh chóng.
Bốn mặt của khối tam giác lần lượt sáng lên, không ngừng luân chuyển thì quy tắc cũng liên tục thay đổi.
Lần này, cho dù là Nữ Oa cũng khó lòng thích nghi. Nàng vừa với thích ứng với bộ quy tắc thứ nhất, trong nháy mắt đã phải đối mặt với bộ quy tắc thứ hai, mà nàng còn chưa kịp làm quen với bộ quy tắc thứ hai thì đã chuyển sang bộ quy tắc thứ ba!
“Ù ù…”
Khối tam giác lớn chợt lóe lên cả bốn ánh sáng, sau đó La Chinh, Thông Thiên giáo chủ, Nữ Oa, Phục Hy đều ngã mạnh xuống đáy khối tam giác. Quy luật không gian trong khối tam giác đã bị phế bỏ.
Cùng lúc đó, thân thể “Không” bắt đầu thay đổi, to lớn với tốc độ chóng mặt, biến thành một con quái vật một mắt khổng lồ.
Nhìn quái vật một mắt, vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ cực kỳ nghiêm trọng. Y buộc phải đối đầu với một cổ thần hỗn độn trong trạng thái mạnh nhất, trong khi thần thông không gian của mình còn bị cướp đoạt.
Soạt!
Thân hình Thông Thiên giáo chủ cũng phóng đại, trong chớp mắt đã biến thành một người khổng lồ cao mấy trăm nghìn trượng.
Nếu Không đã lộ bản thể thì Thông Thiên giáo chủ cũng kích thích thân thể hoang thần!
Trong không gian tam giác, hơi thở của hai sinh vật khổng lồ lấp kín mọi ngóc ngách trong không gian như vật chất thật.
“Tốt nhất là cả hai cùng chết!” Phục Hy ngẩng đầu nhìn và nói.
“Bọn họ có cùng chết hay không đều không quan trọng, quan trọng là chúng ta nên rời khỏi đây, Phục Hy tiền bối” Tiếng La Chinh bỗng vang lên từ sau lưng Phục Hy.
Phục Hy quay đầu lại thấy La Chinh thì lắc đầu, nói: “Ra ngoài? Không gian này không dễ dàng mở ra như vậy chứ?”
Vừa nói, Phục Hy vừa đạp lên mặt đáy của không gian tam giác. Muốn phá nát lồng giam không gian này không phải dễ. La Chinh vẫn còn quá trẻ tuổi, suy nghĩ quá đơn giản.
“La Chinh, ngươi có cách dẫn chúng ta ra ngoài sao?” Nữ Oa nhìn chằm chằm La Chinh, trầm giọng hỏi.
Vừa nãy, nghe giọng điệu của La Chinh thì dường như hắn đã khống chế được Ngư Cổ mới thả “Không” ra được. Huống chi “Không” đã bị khóa Xuyên Tâm phong ấn, vốn không có năng lực phản kháng. E là khóa Xuyên Tâm kia cũng là La Chinh phá vỡ.
Nữ Oa không biết làm thế nào mà La Chinh có năng lực phi thường này nhưng hẳn là có quan hệ với huyết mạch mà hắn đoạt được. Chỉ là huyết mạch gì lại có thể phi thường đến thế?
“Hắn có thể có cách gì chứ” Phục Hy nhún vai, nói.
La Chinh nhìn Phục Hy rồi ngồi xổm xuống, đưa ngón tay rạch nhẹ một đường trên mặt đáy. Trên mặt đáy trong suốt liền xuất hiện một dấu vết hình tròn.
“Cạch!”
La Chinh ấn lên dấu vết kia, một lỗ hổng hình tròn liền xuất hiện trước mắt họ.
“Đây là thủ đoạn quái quỷ gì?” Phục Hy trợn mắt nói.
Nữ Oa cũng thoáng giật mình rồi lại che miệng cười, cất bước đi về phía lỗ tròn. Bất kể đây là thủ đoạn gì thì bây giờ vẫn nên đi trước rồi nói sau.
Nữ Oa, Phục Hy và La Chinh đi qua lỗ hổng liền hóa thành ba luồng sáng, chui vào lối đi không gian chạy mất.
Hai sinh vật khổng lồ là “Không” và Thông Thiên giáo chủ vẫn còn chém giết lẫn nhau trong không gian tam giác, bất kể là thanh âm hay hơi thở đều bị không gian tam giác cô lập hoàn toàn.
Thông Thiên giáo chủ không thể vận dụng pháp tắc không gian nên có vẻ bị động, những thực lực của y chắc chắn cao hơn “Không”. Hai người đều đánh hết sức, nhất thời chưa thể phân thắng bại.
Đương nhiên “Không” cũng nhận ra La Chinh xuyên thủng không gian tam giác của nó, nhưng vì đang quyết đấu với Thông Thiên giáo chủ nên nó không làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn La Chinh chạy mất.
…
Trong lối đi không gian, Phục Ky, Nữ Oa và La Chinh đang bay đi với tốc độ cực cao.
Mặc dù chưa hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, Phục Hy vẫn không kìm lòng được mà hỏi: “Sao ngươi làm được? Đáng ra, dù là Ngư Cổ dùng để nhốt người hay Thông Thiên giáo chủ thì ngươi đều không thể phá giải”
Vừa rồi, La Chinh tiện tay vạch một hình tròn, nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng Phục Hy đã cảm nhận được một nguồn năng lượng đặc biệt. Nguồn năng lượng này cũng là một loại sức mạnh không gian nào đó, nhưng hoàn toàn trái ngược với sức mạnh không gian của “Không”!
Mọi người đều biết sức mạnh không gian của “Không” đến từ chân lý, vậy La Chinh đã sử dụng sức mạnh gì mà lại có thể khắc chế hoàn toàn?
Chân lý trái ngược ư?
Phục Hy cũng tự thấy suy đoán của mình buồn cười nhưng trực giác mách bảo hắn ta như vậy.
Nữ Oa không suy đoán vô cớ mà vểnh tai lắng nghe.
La Chinh đã tiến vào nơi sâu nhất của bức tranh bất hủ lại vẫn có thể thành công trở về, vậy thì sức mạnh huyết mạch hắn đạt được chắc chắn không tầm thường, ít nhất phải mạnh hơn Mục Linh.
“Ta có thể tìm ra phương pháp khắc chế trong thời gian ngắn, vậy nên có thể lấy yếu thắng mạnh” La Chinh đáp.
Phục Hy híp mắt, nhẹ nhàng vẫy tay về phía La Chinh, một ấn bát quái liền xuất hiện trên người hắn: “Có cách khắc chế không?”
Có thể khắc chế thần thông của Thông Thiên giáo chủ và “Không” trong thời gian ngắn là chuyện hắn ta chưa từng nghe qua, đương nhiên là phải tự mình kiểm nghiệm.
La Chinh đưa tay phủi mấy cái trên người mình, ấn bát quái in trên người hắn liền bị phủi rớt như hạt bụi không đáng kể. Thấy vậy, khóe mắt Phục Hy không khỏi co giật mấy lần.