← Quay lại trang sách

- 5 -

10

Joe Napier xem một loạt màn hình camera an ninh bao quát một khán phòng kiểu rạp hát, các hành lang xung quanh và Trung tâm Công cộng. Ông đứng dậy, chỉnh lại tấm đệm lót đặc biệt của mình rồi ngồi lên. Là do mình tưởng tượng, hay những vết thương cũ của mình dạo này trở chứng đau nhức nhỉ? Ánh mắt ông lướt từ màn hình này sang màn hình khác. Một màn hình phát cảnh một kĩ thuật viên đang kiểm tra âm thanh; một cái khác cho thấy nhóm quay phim đài truyền hình đang thảo luận các góc máy và ánh sáng; Fay Li băng qua bãi đỗ xe với một vị khách; các cô phục vụ rót rượu vào hàng trăm chiếc ly; một hàng ghế dưới tấm băng rôn đề chữ SWANNEKKE B – PHÉP MÀU CỦA NƯỚC MỸ.

Phép màu thực sự là làm cho mười một trong tổng số mười hai nhà khoa học quên đi sự tồn tại của cuộc điều tra chín tháng, Joseph Napier ngẫm nghĩ. Một màn hình chiếu cảnh chính những nhà khoa học này bước lên sân khấu, trò chuyện thân tình. Như Grimaldi đã nói, mọi lương tâm đều có một nút tắt giấu ở đâu đó. Những suy tư của Napier len qua những phát ngôn đáng nhớ từ các cuộc phỏng vấn mà mọi người đã quên. “Nói riêng với nhau nhé, Tiến sĩ Franklin, các luật sư Lầu Năm Góc đang ngứa ngáy muốn thử nghiệm Đạo luật An ninh mới cáu của họ lắm rồi đấy. Tay nào thổi còi sẽ bị đưa vào sổ bìa đen loại khỏi mọi vị trí có trả lương trên đất nước này.”

Một nhân viên lau dọn xếp thêm một chiếc ghế vào hàng ghế trên sân khấu.

“Đây là sự lựa chọn rất đơn giản, Tiến sĩ Moses ạ. Nếu ông muốn công nghệ Xô Viết phát triển trước chúng ta, thì cứ việc làm rò rỉ báo cáo này lên Liên đoàn Các nhà khoa học quan tâm của ông, rồi bay đến Matxcơva để nhận huy chương, nhưng CIA có nhờ tôi nhắn với ông, khỏi cần mua vé máy bay hai chiều nhé.”

Cử tọa gồm những nhân vật quyền cao chức trọng, nhà khoa học, thành viên các viện và những người có ảnh hưởng đều đã an tọa. Một màn hình chiếu William Wiley, phó chủ tịch tập đoàn Seaboard, nói đùa với những vị khách VIP sắp được vinh danh bằng một chỗ ngồi trên sân khấu.

“Giáo sư Keene này, Bộ Quốc phòng có chút tò mò đấy. Tại sao lại nêu ra những nghi ngờ của ông vào thời điểm này? Phải chăng ông đang nói rằng công trình của ông lúc phát triển bản thử nghiệm... có phần... cẩu thả?”

Một máy chiếu phát một bức ảnh nhà máy điện Swannekke B chụp từ trên không.

Mười một trên mười hai. Chỉ có Rufus Sixsmith thoát.

Napier nói vào máy bộ đàm. “Fay à? Còn mười phút nữa là chương trình bắt đầu đấy.”

Tín hiệu rè rè. “Nghe rõ, Joe. Tôi đang đưa một vị khách đến khán phòng.”

“Xin vui lòng báo với An ninh khi cô đi qua.”

Tín hiệu rè rè. “Nghe rõ. Hết.”

Napier nhấc nhấc chiếc máy bộ đàm trong tay. Còn Joe Napier? Lương tâm của hắn có nút tắt không? Ông nhấp một ngụm cà phê đắng. Này, anh bạn, đừng đụng đến tôi. Tôi chỉ làm theo mệnh lệnh mà thôi. Mười tám tháng nữa tôi sẽ nghỉ hưu, lúc đó tôi sẽ đi câu cá thỏa thích cho đến ngày xuống lỗ.

Milly, người vợ quá cố của ông, nhìn chồng từ tấm ảnh trên chiếc bàn để màn hình.

11

“Quốc gia vĩ đại của chúng ta khổ sở vì một cơn nghiện gây suy nhược.” Albert Grimaldi, Tổng Giám đốc của Seaboard, đồng thời là Nhân vật của năm theo bình chọn của Newsweek, rất điêu luyện trong việc nhấn nhá để tăng kịch tính. “Tên của nó là Dầu mỏ.” Ông ta được dát vàng trong ánh đèn sân khấu. “Các nhà địa chất học nói với chúng ta, chỉ còn bảy mươi tư tỉ gallon trầm tích đại dương từ kỉ Jura này còn lại ở Vịnh Ba Tư. Đủ dùng đến hết thế kỉ này của chúng ta chăng? Có lẽ không đâu. Câu hỏi cấp bách nhất mà Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đang đối mặt, thưa quý ông và quý bà, là “Sau đó thì sao?””

Albert Grimaldi đưa mắt nhìn khắp cử tọa một lượt. Trong lòng bàn tay ta. “Có người thì chôn đầu xuống cát. Có người mơ về tuốc bin quay gió, đập thủy điện và...” nụ cười nhếch mép gượng gạo “... khí ga từ phân lợn.” Tiếng cười khúc khích như dự đoán. “Tại Seaboard chúng tôi đối mặt với thực tế.” Lên giọng. “Hôm nay tôi có mặt tại đây để nói với quý vị rằng liều thuốc cho dầu mỏ nằm ở chính nơi này, chính lúc này, trên Đảo Swannekke!”

Ông ta mỉm cười khi tiếng reo hò dần lắng dịu. “Kể từ ngày hôm nay, năng lượng hạt nhân tự sản xuất, dồi dào, và an toàn đã đến thời điểm chín muồi! Hỡi các bạn hữu, tôi hết sức, vô cùng, thực sự tự hào giới thiệu một trong những phát minh cơ khí quan trọng trong lịch sử... lò phản ứng HYDRA-Zero!” Màn hình thay đổi sang một biểu đồ mặt cắt, và một nhóm khán giả vỗ tay nhiệt liệt, khiến đông đảo khán phòng vỗ tay theo.

“Nhưng mà này, tôi nói chừng ấy đủ rồi, tôi chỉ là CEO mà thôi.” Những tiếng cười trìu mến. “Để ra mắt được đài quan sát và bật công tắc hòa Swannekke B vào lưới điện quốc gia, gia đình Seaboard lấy làm vinh dự sâu sắc được chào đón một vị khách rất đặc biệt ngày hôm nay. Ở Đồi Capitol, vị này được coi là như ‘Chuyên gia năng lượng’ của tổng thống” – cười hết cỡ - “tôi vô cùng hân hạnh chào mừng một người không cần phải giới thiệu gì thêm. Bộ trưởng Năng lượng Lloyd Hooks!”

Một người đàn ông bảnh bao chải chuốt bước lên sân khấu trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Lloyd Hooks và Albert Grimaldi bắt lấy cánh tay nhau theo kiểu tình cảm và sự tin cậy anh em. “Nhân viên viết diễn văn của ông có tiến bộ đấy,” Lloyd Hooks lầm bầm, khi cả hai người cùng cười tươi với quan khách, “nhưng ông thì vẫn là Lòng tham có hai chân mà thôi.”

Albert Grimaldi vỗ lưng Lloyd Hooks rồi khẽ đáp trả, “Ông chỉ có thể bò lết vào hội đồng quản trị của công ty này qua xác của tôi mà thôi, đồ chó tham lam!”

Lloyd Hooks nở nụ cười với quan khách. “Vậy là ông vẫn còn khả năng nghĩ ra những giải pháp sáng tạo nhỉ, ông Alberto.”

Một loạt ánh đèn flash lóe lên. Một phụ nữ trẻ mặc áo khoác màu việt quất lẻn ra ngoài bằng lối thoát phía sau.