← Quay lại trang sách

- 16 - 70

Luisa Rey xem ấn bản ngày 1 tháng 10 của tờ Western Messenger giữa tiếng nói chuyện huyên náo của nhà hàng Snow White.

LLOYD HOOKS LẨN TRỐN SAU KHI ĐÓNG TIỀN TẠI NGOẠI 250.000 ĐÔLA TỔNG THỐNG FORD THỀ SẼ “TRUY TẬN GỐC NHỮNG KẺ BIẾN CHẤT ĐÃ GÂY Ô NHỤC CHO CÁC DOANH NGHIỆP MỸ”

Một người phát ngôn của BYPD xác nhận CEO mới được bổ nhiệm của tập đoàn điện lực Seaboard và cựu “Chuyên gia” Năng lượng Lloyd Hooks đã trốn khỏi Hoa Kỳ, sau khi đóng tiền tại ngoại một phần tư triệu đôla hôm thứ Hai. Diễn biến mới nhất của “vụ bê bối Seaboard” diễn ra một ngày sau khi Hooks thề sẽ “bảo vệ danh dự của tôi và công ty vĩ đại của người Mỹ chúng ta trước những lời bịa đặt thâm độc”. Tổng thống Ford đã lên tiếng về vụ việc nghiêm trọng này tại cuộc họp báo Nhà Trắng, lên án cựu cố vấn của mình và khẳng định không liên quan gì đến người được Nixon bổ nhiệm. “Nội các của tôi không phân biệt bất kỳ ai phạm pháp. Chúng tôi sẽ truy tận gốc những kẻ biến chất đã gây ô nhục cho các doanh nghiệp Mỹ và trừng phạt chúng bằng hình phạt thích đáng.”

Sự biến mất của Lloyd Hooks, theo diễn giải của nhiều nhà quan sát được coi là là một lời nhận tội, đó cũng là diễn biến mới nhất trong một loạt những tiết lộ bắt nguồn từ một sự cố xảy ra ngày 4 tháng 9 tại Mũi Marina Royale, trong đó Joe Napier và Bill Smoke, nhân viên an ninh của các nhà máy điện hạt nhân gây tranh cãi trên đảo Swannekke của tập đoàn Seaboard, đọ súng với nhau. Nhân chứng Luisa Rey, thông tín viên của bổn báo, đã gọi điện báo cảnh sát đến hiện trường, và cuộc điều tra sau đó đã mở rộng ra vụ sát hại kỹ sư nguyên tử người Anh và cố vấn của Seaboard, Tiến sĩ Rufus Sixsmith hồi tháng trước, vụ rơi máy bay của cựu CEO Alberto Grimaldi trên dãy Colorado hai tuần trước, và một vụ nổ tại Ngân hàng số 3 California ở BY làm hai người thiệt mạng. Năm giám đốc của Điện lực Seaboard đã bị truy tố do có liên quan đến âm mưu này, hai người đã tự sát. Ba người khác, bao gồm phó Tổng giám đốc điều hành William Wiley, đã đồng ý làm chứng chống lại tập đoàn Seaboard.

Vụ bắt giữ Lloyd Hooks hai ngày trước được xem là minh chứng cho sự ủng hộ của bổn báo với phát hiện của Luisa Rey về vụ xì căng đan nghiêm trọng này, thoạt đầu bị William Wiley bác bỏ, cho là “ảo tưởng bôi nhọ lấy từ tiểu thuyết gián điệp và hoàn toàn không đáng để được phản hồi nghiêm túc”... Xem tiếp trang 2, toàn bài trang 5, Bình luận trang 11.

“Trang nhất nhé!” Bart rót cà phê cho Luisa. “Lester sẽ tự hào lắm lắm đây.”

“Bố sẽ nói tôi chỉ đang làm nhiệm vụ nhà báo của mình thôi.”

“Chính xác.”

Vụ bê bối Seaboard không còn là tin độc quyền của Luisa nữa. Swannekke giờ đây tràn ngập nhà báo, các nhà điều tra Thượng viện, đặc vụ FBI, cảnh sát hạt và nhà biên kịch Hollywood. Swannekke B bị bỏ xó; khu C bị đình chỉ hoạt động. Luisa lại nhận được bưu thiếp của Javier. Nó có hình ba chiếc đĩa bay lượn dưới cây cầu Cổng Vàng:

Chào cô Luisa, ở đây cũng được nhưng chúng cháu sống trong một ngôi nhà đất, vì thế cháu không thể nhảy qua ban công khi cần thăm bạn nữa. Paul (là Người sói đấy, nhưng Mẹ nói cháu không được gọi chú ấy như vậy nữa, dù chú ấy có vẻ cũng thích được gọi như thế) sẽ đưa cháu đến một hội chợ tem ngày mai, sau đó cháu có thể chọn màu sơn cho phòng ngủ của mình, và chú ấy nấu ăn ngon hơn cả mẹ nữa. Lại thấy cô trên tivi tối hôm qua và trên báo. Đừng quên cháu chỉ vì bây giờ cô nổi tiếng rồi nhé? Javi

Vật còn lại trong hộp thư là một bưu phẩm từ Megan Sixsmith, gửi đến theo yêu cầu của Luisa. Gói bưu phẩm chứa tám lá thư cuối cùng được Robert Frobisher viết cho người bạn Rufus Sixsmith của mình. Luisa dùng một con dao nhựa để rọc bưu kiện. Cô mở một phong bì ố vàng, đóng dấu ngày 10 tháng 10 năm 1931, đưa nó lên mũi, rồi hít một hơi. Liệu những phân tử của lâu đài Zedelghem, của bàn tay Robert Frobisher, ngủ yên trên trang giấy này trong bốn mươi bốn năm qua, có đang tuôn trào qua phổi ta, và lúc này, trong máu ta không?

Ai mà biết được?