← Quay lại trang sách

Chương 8.5

Mộ Kiếm Vân chép miệng nói chen vào: "Lượng công việc này không nhỏ đâu đấy."

"Vấn đề chính là ở chỗ này. Muốn triển khai số lượng coog việc này cần phải điều động một nguồn nhân lực vô cùng lớn, việc này không phải muốn là được, bắt buộc phải làm theo trình tự, thành lập tổ chuyên án. Mà muốn thành lập tổ chuyên án, bản thân vụ án bắt buộc phải đạt được đến qui mô nhất định mới được."

Mộ Kiếm Vân vừa nghe đã hiểu rõ luôn: "Tôi hiểu rồi. Vụ án cố ý giết người thì có thể, nhưng vụ án trộm cắp thì rõ ràng là không được."

"Đúng vậy." La Phi nhìn Mộ Kiếm Vân với anh mắt khen ngợi, cảm thấy giao lưu trò chuyện với đối phương đúng là một việc thật dễ chịu, thoải mái. Sau đó anh lại giải thích thêm: "Người lên kế hoạch cho vụ nổ này tay chân rất mau lẹ, vụ nổ ở hiện trường vốn không tìm thấy dấu vết do con người phá hoại, như vậy vụ nổ chỉ có thể giải quyết theo sự cố ngoài ý muốn - đây rõ ràng là hiệu quả mà hắn muốn đạt được. Nhưng có một sự việc có thể nói là rất bất lợi cho hắn. Vì không muốn để lại cho cảnh sát bất cứ tư liệu hình ảnh nào, hắn buộc phải phá hoại hệ thống camera của đơn nguyên. Thế nhưng hành động phá hoại này lại có thể chứng minh vụ án cháy nổ này thuộc về vụ án hình sự có âm mưu từ trước. Để giải quyết vấn đề này, hắn bèn gây nên một vụ trộm cắp tài sản, từ đó tạo nên cái cớ để che mắt đối với hành vi phá hoại máy quay. Như vậy thì cảnh sát không đủ chứng cớ để liên kết sự việc máy quay camera và vụ nổ với nhau, từ đó cũng không thể nào định hình tính chất vụ nổ thành "cố ý giết người" được, việc điều tra trinh sát của chuyên án đương nhiên cũng không thể nào triển khai được."

Mộ Kiếm Vân chau mày, bây giờ cô đã hiểu tại sao La Phi lại lo lắng sầu muộn về vụ án này như vậy rồi: có thể lên kế hoạch tiến hành cách thức đối phó với quy trình lập án của cảnh sát, đây quyết không phải chủ ý mà người bình thường có thể nghĩ ra được.

"Xem ra tên này đúng là tên cáo già lọc lõi." Mộ Kiếm Vân nói đến đây chợt nảy ra ý tưởng mới, "Có lẽ đây là người có tiền án tiền sự rồi nhỉ?"

La Phi lắc đầu: "Người có tiền án tiền sự rồi không hề đáng sợ, ngược lại còn có lợi cho việc điều tra loại trừ mục tiêu của chúng ta. Điều tôi lo lắng bây giờ là một loại khả năng khác...."

Mộ Kiếm Vân thấp thoáng đoán ra được điều gì đó, nhưng lại không dám khẳng định: "Ý của anh là...."

La Phi nói rõ luôn: "Tôi lo lắng trong đội ngũ của Cao Đức Sâm có người của cảnh sát đang giúp hắn lập ra kế sách."

Mộ Kiếm Vân trầm mặc một lúc, nói: "Việc này không thể nói bừa được.... Tôi cảm thấy anh hơi võ đoán rồi."

" Nếu chị dựa vào lời phân tích vừa rồi mà đã có sự lo lắng này, đương nhiên là có hơi võ đoán. Nhưng nếu như liên kết sự việc khác lại, e rằng cũng khoog phải là võ đoán đâu."

Mộ Kiếm Vân mở to mắt, hỏi: "Cò việc gì khác nữa?"

"Sau khi Đặng Hoa chết, Giám đóc Tống bèn bắt đầu kế hoạch hành động nhằm vào Tập đoàn Long Vũ, hơn nữa ba tháng trước đã chính thức triển khai. Bởi vì chuẩn bị đầy đủ, đợt hành động lần này đã giáng một đòn nặng nề cho Tập đoàn Long Vũ; gần như đồng thời Tập đoàn Cao Đức Sâm cũng tiến hành tấn công một cách toàn diện với thế lực của A Hoa. Hơn nữa thế tấn công của chúng rõ ràng là đã trải qua sự chuẩn bị và lên kế hoạch hết sức tinh tế tỉ mỉ. Hai sự kiện này phối hợp với nhau nhuần nhuyễn như vậy, đến nỗi, đến nỗi,..... " La Phi nói một nửa như thể rất khó khăn để lựa chọn từ ngữ. Mộ Kiếm Vân sốt sắng thúc giục: "Đến nỗi gì cơ? Đừng có ấp a ấp úng như vậy chứ?"

"Đến nỗi A Hoa còn cho rằng: Giữa tập đoàn của Cao Đức Sâm và phí cảnh sát chúng ta còn tồn tại một loại quan hệ hợp tác." La Phi cuối cùng cũng mượn lời của A Hoa để nói ra những lời này.

Mộ Kiếm Vân tỉ mỉ suy ngẫm một lúc, đúng là càng nghĩ càng thấy không bình thường: "Lẽ nào trong đội ngũ chúng ta thực sự có nội gián của Cao Đức Sâm?"

La Phi không nói gì chỉ khẽ nheo mắt không biết đang nghĩ gì.

Mộ Kiếm Vân thì lại trở nên nghiêm túc, cô nói với La Phi: "Sự việc này anh phải điều tra cho rõ, nếu để những lời này lưu truyền trong xã hội, thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng cảnh sát chúng ta đấy."

La Phi nhìn Mộ Kiếm Vân, mỉm cười. Cô bèn hỏi: "Anh cười gì vây?"

La Phi nói "Giọng điệu của cô thật giống như là giáo viên đang dạy dỗ học sinh, tôi đang nghĩ: bình thường cô lên lớp liệu có phải giữ bộ dạng này hay không?"

"Tôi đang nói chuyện nghiêm túc với anh, anh lại còn bày trò!" Mộ Kiếm Vân rướn lông mày có vẻ như tức giận, nhưng tim lại đập rộn ràng, đồng thời lại không kìm được nghĩ thầm: lúc mình lên lớp thực sự là bộ dạng này sao? Anh ấy liệu có thích bộ dạng này không nhỉ?

La Phi thấy đối phương chau mày, quắc mắt bèn cười "ha ha". Anh chắp hai tay sau lưng bước nhanh lên trước mấy bước như thể muốn né tránh mũi giáo sắc nhọn. Mộ Kiếm Vân vẫn không buông tha, đuổi theo, nói giọng có vẻ kích bác đối phương: "Ôi, lời tôi nói vừa rồi anh có nghe thấy không? Tôi tin là với năng lực của anh, lẽ nào một chút manh mối cũng không có sao?"

Hiệu quả của lời nói khích lần này đã có tác dụng luôn, anh dừng bước, quay sang nói: "Đung là vẫn có chút manh mối thật."

"Có manh mối gì?" Mộ Kiếm Vân giỏng tai đi lên trước mặt đối phương, trông bộ dạng, thần thái giống như là học trò của đối phương vậy.

"Vẫn cần phải bắt đầu từ vụ nổ đó. - kẻ gây án mặc dù rất xảo quyệt, nhưng cũng không đến nỗi là không thể nào công kích được. Nếu như chúng ta tỉ mỉ nghiên cứu thủ pháp gây án của hắn, thì có thể nắm được chút manh mối trong quá trình hắn gây án." La Phi bắt đầu di chuyên, nhưng lần này bước đi chậm hơn rất nhiều, đồng thời vừa đi vừa nói, "Lúc trước tôi đã nói, hung thủ không phá hoại đường ống dẫn khí ga ở trong phòng. Người nhân viên khám xét hậu kì khám xét chỉ thấy van khí ga đang mở, điều này rất giống một vụ tai nạn ngoài ý muốn do sử dụng khí ga không cẩn thận."

Mộ Kiếm Vân gật đầu càng chờ đợi câu nói tiếp theo. Nhưng La Phi chợt dừng đề tài này lại, chuyển sang đề tài khác "Cô có thể giả thiế một chút, nếu co là hung thủ, đối tượng của cô mưu sát chính là A Hoa, nhân vật vô cùng lợi hại, cô sẽ làm thế nao?"

Mộ Kiếm Vân suy nghĩ một lát, "Cứ làm liều đương nhiên là sẽ không được rồi. Cần phải tạo nên sự cố giống như là rò khí ga."

La Phi tiến lên một bước, hỏi tiếp "Cần phải chế tạo như thế nào?"

"Chẳng phải anh đã nói rồi sao, van đóng mở khí ga ở hiện trường đang mở, điều này chứng tỏ hung thủ đã vào trong phòng từ trước, mở chốt khí ga, tạo ra rò rỉ một lượng lớn khí ga. A Hoa sau khi trở về nhà, bởi vì không thể nào vào bếp nấu cơm, cho nên sẽ không phát hiện ra điều gì khác lạ. Nhưng anh ta chắc chắn là hút thuốc nhỉ? Hung thủ đã tính toán chuẩn xác điểm này, chỉ cần anh ta mở bật lửa, khí ga rò rỉ sẽ lập tức bùng nổ. Nhưng hắn không thể ngờ được cô gái tên Minh Minh lại đến nơi ở của A Hoa trước, đã trở thành người gánh tội thay cho A Hoa."

La Phi nhìn Mộ Kiếm Vân lắc đầu, thở dài, "Xem ra cô không hiểu lắm về tính chất khí ga rồi"

"Tôi nói không phải sao?" Mộ Kiếm Vân mím môi tỏ vẻ thất vọng, sau đó lại biện giải cho mình: "Tôi học về nghiên cứu tâm lý, cái gì mà tính chất của loại khí này khí khác, đương nhiên là tôi không hiểu rõ được bằng những người học Trinh sát hình sự các anh rồi."

"Nếu như làm theo cách của cô, vậy thì khi A Hoa trở về nhà không cần mở bật lửa, anh ta chỉ cần ấn nút công tắc bật bóng đèn, dòng điện lưu đủ làm khí ga bùng nổ."

"Ồ.... vậy thì chẳng phải càng đơn giả hơn sao?"

P/s: ĐỌc tạm nhé các bạn. Chúc cuối tuần vui vẻ.