← Quay lại trang sách

Chương 749 Ngọc Cửu Long

Lão Yên vừa nói xong, tôi liền nhìn thấy mí mắt của trưởng thôn run lên, hiển nhiên là nói trúng rồi!

Trưởng thôn thở dài nặng nề: “Tôi cũng nghĩ tới sẽ có ngày này, nhưng tôi luôn mong đợi nó sẽ xảy ra sau khi tôi mất, nhưng không ngờ hết lần này tới lần khác lại xảy ra vào lúc này, ai…”

Tôi nghe vậy thì không khỏi đồng tình, bởi vì cảm giác của cha tôi lúc đó cũng giống như trưởng thôn, ngôi mộ mà mình canh giữ lại xảy ra vấn đề ở chỗ bọn họ, mà cảm giác này người chưa từng trải qua sẽ không hiểu được. Bởi vậy giờ khắc này hận ý của tôi đối với trưởng thôn cũng ít đi một chút.

Nhưng lão Yên lại không đồng tình, chỉ thấy ông ấy nghiêm túc nói: “Mặc kệ lúc nào xảy ra chuyện thì đều sẽ xảy ra, có khi xảy ra sớm một chút còn có thể tránh được tai họa ngập đầu.”

“Ai nói không phải đâu?”

Trưởng thôn tự giễu cười một tiếng: “Thôi thôi, nếu các người đã tra đến tình trạng này, tôi cũng không giấu nữa.”

Nói xong, ông ta trầm giọng nói: “Các người có biết Trịnh Nhất Tẩu không?"

Tôi giật mình, vội hỏi: "Chẳng lẽ thứ mà các người đang bảo vệ là lăng mộ của Trịnh Nhất Tẩu sao?"

Trưởng thôn gật nhẹ đầu, nhưng lại không biết cái gật đầu này đã nhấc lên sóng lớn trong lòng tôi... Trịnh Nhất Tẩu, đây chính là một nhân vật truyền kỳ vào những năm cuối thời nhà Thanh, thật không ngờ cái làng chài nho nhỏ này lại đang canh giữ lăng mộ của bà ấy?

Trước đó Trịnh Nhất Tẩu vốn chỉ là một người phụ nữ có tính tình cởi mở và xinh đẹp, nhưng kể từ khi kết hôn với Trịnh Nhất thì mọi thứ đã thay đổi.

Vào cuối thời nhà Minh và đầu thời nhà Thanh, cướp biển hoành hành, lợi hại nhất thuộc về nhà họ Trịnh, họ Thạch, họ Mã và họ Từ! Bọn họ ra lệnh một tiếng là sẽ dẫn theo mấy ngàn tên cướp biển đi cướp sạch thuyền hàng.

Bởi vì tài đại khí thô nên bọn cướp biển được trang bị vũ khí còn tân tiến hơn quân đội chính quy, thậm chí còn có thể mua được súng kíp và pháo, bởi vậy mới khiến cho hải quân nhà Thanh giống như cá diếc sang sông, nhìn thấy cũng phải rút lui.

Trong số đó, thủ lĩnh của gia tộc họ Trịnh là Trịnh Nhất, ông ta là một người có tầm nhìn xa trông rộng và một lòng muốn sát nhập bốn gia tộc cướp biển lớn thành một khối, làm như vậy là có thể tung hoành bốn biển và không cần cúi đầu trước triều đình!

Sau khi Trịnh Nhất Tẩu được cưới vào cửa và biết được tâm nguyện ấp ủ từ lâu của chồng mình thì mọi chuyện đều thay chồng mình ra mặt và đàm phán với các thủ lĩnh hải tặc lớn, bởi vì bà ấy ở trên bàn đàm phán không kiêu ngạo cũng không tự ti, thậm chí còn dùng cung tên bắn mù mắt trái của một tên cướp biển đã trêu chọc mình, bởi vậy được các băng đảng lớn tôn xưng là 'Chị dâu', đó cũng là nguồn gốc tên của Trịnh Nhất Tẩu.

Lão Yên vừa nói xong, tôi liền nhìn thấy mí mắt của trưởng thôn run lên, hiển nhiên là nói trúng rồi!

Trưởng thôn thở dài nặng nề: “Tôi cũng nghĩ tới sẽ có ngày này, nhưng tôi luôn mong đợi nó sẽ xảy ra sau khi tôi mất, nhưng không ngờ hết lần này tới lần khác lại xảy ra vào lúc này, ai…”

Tôi nghe vậy thì không khỏi đồng tình, bởi vì cảm giác của cha tôi lúc đó cũng giống như trưởng thôn, ngôi mộ mà mình canh giữ lại xảy ra vấn đề ở chỗ bọn họ, mà cảm giác này người chưa từng trải qua sẽ không hiểu được. Bởi vậy giờ khắc này hận ý của tôi đối với trưởng thôn cũng ít đi một chút.

Nhưng lão Yên lại không đồng tình, chỉ thấy ông ấy nghiêm túc nói: “Mặc kệ lúc nào xảy ra chuyện thì đều sẽ xảy ra, có khi xảy ra sớm một chút còn có thể tránh được tai họa ngập đầu.”

“Ai nói không phải đâu?”

Trưởng thôn tự giễu cười một tiếng: “Thôi thôi, nếu các người đã tra đến tình trạng này, tôi cũng không giấu nữa.”

Nói xong, ông ta trầm giọng nói: “Các người có biết Trịnh Nhất Tẩu không?"

Tôi giật mình, vội hỏi: "Chẳng lẽ thứ mà các người đang bảo vệ là lăng mộ của Trịnh Nhất Tẩu sao?"

Trưởng thôn gật nhẹ đầu, nhưng lại không biết cái gật đầu này đã nhấc lên sóng lớn trong lòng tôi... Trịnh Nhất Tẩu, đây chính là một nhân vật truyền kỳ vào những năm cuối thời nhà Thanh, thật không ngờ cái làng chài nho nhỏ này lại đang canh giữ lăng mộ của bà ấy?

Trước đó Trịnh Nhất Tẩu vốn chỉ là một người phụ nữ có tính tình cởi mở và xinh đẹp, nhưng kể từ khi kết hôn với Trịnh Nhất thì mọi thứ đã thay đổi.

Vào cuối thời nhà Minh và đầu thời nhà Thanh, cướp biển hoành hành, lợi hại nhất thuộc về nhà họ Trịnh, họ Thạch, họ Mã và họ Từ! Bọn họ ra lệnh một tiếng là sẽ dẫn theo mấy ngàn tên cướp biển đi cướp sạch thuyền hàng.

Bởi vì tài đại khí thô nên bọn cướp biển được trang bị vũ khí còn tân tiến hơn quân đội chính quy, thậm chí còn có thể mua được súng kíp và pháo, bởi vậy mới khiến cho hải quân nhà Thanh giống như cá diếc sang sông, nhìn thấy cũng phải rút lui.

Trong số đó, thủ lĩnh của gia tộc họ Trịnh là Trịnh Nhất, ông ta là một người có tầm nhìn xa trông rộng và một lòng muốn sát nhập bốn gia tộc cướp biển lớn thành một khối, làm như vậy là có thể tung hoành bốn biển và không cần cúi đầu trước triều đình!

Sau khi Trịnh Nhất Tẩu được cưới vào cửa và biết được tâm nguyện ấp ủ từ lâu của chồng mình thì mọi chuyện đều thay chồng mình ra mặt và đàm phán với các thủ lĩnh hải tặc lớn, bởi vì bà ấy ở trên bàn đàm phán không kiêu ngạo cũng không tự ti, thậm chí còn dùng cung tên bắn mù mắt trái của một tên cướp biển đã trêu chọc mình, bởi vậy được các băng đảng lớn tôn xưng là 'Chị dâu', đó cũng là nguồn gốc tên của Trịnh Nhất Tẩu.

****3:

Cuối cùng dưới sự nỗ lực của Trịnh Nhất Tẩu, bọn cướp biển đã thành lập liên minh 'Bang Hồng Kỳ' hàng hải lớn nhất lúc bấy giờ.

Tuy nhiên, chồng của bà ấy là Trịnh Nhất đã qua đời trong một cơn bão ở tuổi 42.

Sau cái chết của Trịnh Nhất, Trịnh Nhất Tẩu nghiễm nhiên trở thành thủ lĩnh của bang Hồng Kỳ. Mặc dù mọi người trong bang Hồng Kỳ vẫn luôn kính trọng bà nhưng việc để một phụ nữ làm thủ lĩnh vẫn dẫn tới rất nhiều lời chỉ trích.

Tuy nhiên, Trịnh Nhất Tẩu lại không hề sợ hãi, bà dựa vào những thủ đoạn lôi đình để trấn áp đám người không phục.

Sau khi Trịnh Nhất Tẩu đã đạt được địa vị thủ lĩnh, bà ấy đã lập tức ban hành một loạt quy định nghiêm ngặt, chẳng hạn như những ai không tuân theo mệnh lệnh của cấp trên đều sẽ bị giết không tha.

Chẳng hạn kẻ giỏi giấu chiến lợi phẩm sẽ bị giết không tha; chẳng hạn như kẻ giết người dân bừa bãi sẽ bị giết không tha.

Những quy tắc này đã giúp Trịnh Nhất Tẩu nhanh chóng tạo dựng được uy tín và chỉ huy hơn vạn tên tên cướp biển ở Trung Quốc.

Việc làm của Trịnh Nhất Tẩu còn được một doanh nhân giàu có người Anh chứng kiến, doanh nhân giàu có này từng bị Bang Hồng Kỳ bắt làm con tin nên từ đó đã chứng kiến đủ loại sinh hoạt hàng ngày của bang Hồng Kỳ.

Sau khi được chuộc về, ông ấy đã viết bản hồi ký độc nhất vô nhị và vạch trần vương quốc hàng hải do Trịnh Nhất Tẩu thành lập với thế giới.

Theo mô tả của vị doanh nhân giàu có này, những quy tắc cướp biển do Trịnh Nhất Tẩu thiết lập ra lại được mấy vạn người trong đó nghiêm ngặt chấp hành, chuyện này gần như khiến người ta khó có thể tin được.

Doanh nhân giàu có còn khẳng định trong sách là những quy định nghiêm ngặt như vậy đã để phương Đông sinh ra một Vua Hải Tặc vĩ đại!

Sự khẳng định của ông ấy cũng là sự thật. Sau khi Trịnh Nhất Tẩu trở thành thủ lĩnh, bang Hồng Kỳ đã đạt đến đỉnh cao.

Dưới sự quản lý của Trịnh Nhất Tẩu, bang Hồng Kỳ có từ năm đến sáu trăm tàu chiến lớn nhỏ và ba mươi đến bốn mươi nghìn tên cướp biển, bọn họ sử dụng đảo Đại Tự ở Hồng Kông làm căn cứ chính và càn quét toàn bộ bờ biển Trung Quốc.

Hơn nữa, Trịnh Nhất Tẩu cũng rất cởi mở, bà ấy đã tham khảo khoa học công nghệ tiên tiến của phương Tây từ lâu, vũ khí mà bà ấy sử dụng cũng là hàng ngoại dùng trăm phương ngàn kế để lấy được, nếu phát hiện ra đối thủ của mình có loại pháo tiên tiến hơn, bà ấy sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp để trang bị cho hạm đội của mình.