← Quay lại trang sách

Chương 871 Lan Đình Tập Tự

Lúc này lão Yên và giáo sư Hứa lại hùng hùng hổ hổ từ bên ngoài đi vào, sắc mặt hai người họ ngưng trọng, lão Yên nhìn lướt qua chúng tôi nói nếu đã ở đây, cũng đỡ phải thông báo cho từng người một.

Nhìn bộ dáng này của ông ấy hẳn là có nhiệm vụ, tôi nghiêm mặt, nhanh chóng đi tới.

Đám người Nha Tử cũng vây quanh, lần lượt lộ ra thần sắc hưng phấn.

Những người ở 701 luôn là như thế này, bọn họ thà mỗi ngày ở trên bờ vực của sự sống và cái chết, còn hơn phải sống một cuộc sống nhàm chán như này!

“Đồng nghiệp của chúng ta ở bộ phận tình báo đã nhận được tín hiệu khẩn cấp màu đỏ.” Lão Yên vừa mở miệng liền cho thấy sự kiện lần này không tầm thường, ông ấy kéo ghế, ngồi xuống rút ra một điếu thuốc lá kẹp giữa mũi và môi, chậm rãi mở miệng: “Đối thủ cũ của chúng ta, William lại xuất hiện!”

“Tới vừa đúng lúc, ít nhất không cần lại lo lắng lão già này ở sau lưng chơi xấu.” Nha Tử oán hận nắm chặt nắm đấm, tôi kéo anh ta lại, ý bảo lão Yên tiếp tục nói.

Dù sao William cũng là tên trộm văn vật xuyên quốc gia, ông ta sẽ không tùy tiện xuất hiện ở một nơi nào, một khi xuất hiện, nhất định là đang theo dõi một món bảo bối nào đó.

“Lần này bọn chúng chuẩn bị rất đầy đủ, nghe nói từ Châu Âu mang đến không ít bộ đội đặc chủng trên chiến trường đã xuất ngũ, cùng với trang bị và vũ khí tiên tiến.

Nhập cảnh từ Bắc Cương. Bọn chúng có mục tiêu rõ ràng chạy một đường tới Lễ Tuyền của Thiểm Tây, tựa hồ có chủ ý với Chiêu Lăng.”

Chiêu Lăng?

Ông già này có khẩu vị không nhỏ mà.

Chiêu Lăng chính là lăng tẩm của Đường Thái Tông Lý Thế Dân, nằm trong núi Cửu Vĩ thuộc huyện Lễ Tuyền, nói là lăng tẩm của Lý Thế Dân, còn không bằng nói là hoàng lăng.

Là vị Hoàng đế nổi danh nhất của Đại Đường, không ai bì nổi, sau khi Lý Thế Dân băng hà, quy mô hoàng lăng của ông ấy đương nhiên là vô cùng long trọng. Chất lượng và số lượng vật bồi táng trong mộ nhất định không phải thứ mà hoàng lăng bình thường có thể so sánh được.

Núi Cửu Vĩ có quy mô không lớn, là quần thể mộ táng nổi danh ở địa phương, từ triều thần bình thường đến khai quốc công huân Đại Đường, từ hậu cung, con nối dõi của Lý Thế Dân đến lăng tẩm của chính ông ấy đều nối liền với nhau.

Không khoa trương khi nói, núi Cửu Vĩ quả thực là hình ảnh thu nhỏ của cung đình thời Thịnh Đường, cũng chính bởi vì như thế, hơn mười năm trước khu vực Chiêu Lăng đã được chính phủ liệt vào đơn vị bảo tồn văn vật trọng điểm cấp quốc gia!

Tương truyền, ở địa phương cũng có một ít hậu duệ của nhà họ Lý, thậm chí là qua trăm ngàn năm vẫn còn những người bảo vệ lăng mộ được truyền lại qua bao thế hệ, những người bảo vệ lăng mộ chuyên nghiệp này có đôi khi đều có thể so sánh cùng tiền bối Hắc Linh Tinh Quan của nhà họ Lưu, bởi vậy muốn lén lút tiến vào Chiêu Lăng, là không có khả năng.

Nếu Chiêu Lăng đã được bảo vệ thành thùng sắt, tại sao William lại lựa chọn xuống tay ở đây?

Tôi cảm thấy không giống như là vì tiền, người càng có tiền làm việc càng cẩn thận, gia tộc William lợi hại hơn nữa cũng chỉ là dân buôn lậu văn vật, nếu như chỉ vì tiền, tuyệt đối không có lý do gì mạo hiểm để bị Trung Quốc xếp vào lệnh truy nã màu đỏ!

Cô Thu đảo mắt, hỏi lão Yên có biết mục tiêu cụ thể của đám người William không, xem ra cô ấy cũng có suy nghĩ giống như tôi.

“Là vì Lan Đình Tập Tự của Vương Hi Chi.” Vẻ mặt lão Yên ngưng trọng.

Lan Đình Tập Tự?

Tôi nghe mà sững sờ, đây chính là tác phẩm nổi tiếng nhất của nhà thư pháp Vương Hi Chi của nhà Tấn, được khen là thiên hạ đệ nhất hành thư, lúc đó xã hội mới bước đầu chuyển tiếp từ văn hóa Kiến An, cộng thêm bầu không khí cởi mở do hội nhập dân tộc mang lại, bầu không khí tương đối thanh minh, nhưng sau đó nhà Tấn diệt vong, Ngũ Hồ Loạn Hoa, Trung Quốc rơi vào nguy cơ trước nay chưa từng có, thậm chí xuất hiện đứt gãy văn hóa.

(*)Thập lục quốc: còn gọi là Ngũ Hồ Loạn Hoa, là một tập hợp gồm nhiều quốc gia có thời gian tồn tại ngắn ở bên trong và tại các vùng lân cận Trung Quốc từ năm 304 đến 439 kéo theo sự rút lui của nhà Tấn về miền nam Trung Quốc đến khi Bắc triều thống nhất toàn bộ phương bắc, mở ra cục diện mới là Nam Bắc triều.

Bởi vậy, tác phẩm này xuất hiện trong thời kỳ phồn vinh ngắn ngủi của nhà Tấn, bất kể là từ lĩnh vực văn hóa hay xã hội, đều có giá trị cực cao.

Nếu như hiện tại nó thật sự tồn tại, tự nhiên hoàn toàn xứng đáng là quốc bảo!

“Thật hay giả?”

Hai mắt Nha Tử cũng sáng ngời, rục rịch nhìn lão Yên, nhưng ngay sau đó lại có chút nhụt chí, hẳn là anh ta cũng không quá tin tưởng Lan Đình Tập Tự có thể được bảo tồn đến bây giờ.

Khoảng cách hai ngàn năm sinh ra vô số đồ giả, mặc dù Chiêu Lăng thật sự có bộ Lan Đình Tập Tự này thì cũng chưa chắc là thật, huống chi, tôi cảm thấy chuyện William đi Chiêu Lăng tìm Lan Đình Tập Tự, thật sự không đáng tin cậy, đi mộ Hoàng đế nhà Đường tìm tác phẩm thư pháp của quý tộc nhà Tấn?

“Tôi lại cảm thấy đây là thật.” Lão Yên rít một ngụm thuốc, nhìn giáo sư Hứa trước rồi mới chậm rãi mở miệng.

Theo tư liệu lịch sử ghi lại thì bản thân Lý Thế Dân chính là một người thích vănChương và thư pháp, năm xưa chinh chiến tứ phương, mỗi lần sau khi thắng trận đều sẽ làm một bài thơ, sau khi ông ấy leo lên bảo tọa, nhìn thấy quốc gia mình thống trị phồn vinh thịnh vượng, càng thêm hăng hái, không ngừng tìm kiếm bút tích thật của các đời văn hào, đặt ở tẩm cung của mình ngày đêm thưởng thức.