Chương 996 Lan Đình Tập Tự
“Đoái vị ba bước, Ly vị bảy bước, Chấn vị sáu bước.”
Anh ta nói rất nhanh, tôi cũng không dám trì hoãn, cố gắng ghi nhớ phương vị bước chân rồi bắt đầu chậm rãi đi tới, không dám bước nhiều một bước cũng không dám bước ít một bước, trong lúc nhất thời tôi có chút cảm giác bản thân giống như là Lâm Đại Ngọc.
Theo lý thuyết, tôi đi tới đi lui như vậy, hẳn có thể nhìn ra đã xảy ra chuyện gì, nhưng đi nửa ngày tôi vẫn không nhìn ra được chuyện gì, thậm chí còn cảm thấy bốn phía đều bắt đầu tối đen.
“Trường An, bây giờ là một bước cuối cùng cũng là bước khó khăn nhất, cậu nhất định phải bước cho chuẩn, chỉ cần một chút sai lệch chúng tôi sẽ phải chết cùng cậu, cậu hiểu chưa?” Giọng nói nghiêm túc của Nha Tử truyền vào lỗ tai của tôi, tôi vừa định lớn giọng trả lời liền nhớ tới lời dặn dò vừa rồi của anh ta, vì thế tôi đã nhỏ giọng đáp lại một tiếng.
Nha Tử thở ra một hơi thật dài, sau đó ổn định lại tâm trạng nói: “Thấy phiến đá phía trước cậu khoảng một mét không?"
“Phiến đá nào?” Tôi hỏi.
“Phiến đá có hình rồng.” Nha Tử trả lời rất nhanh.
Tôi cẩn thận nhìn về phía trước, rất nhanh đã nhìn thấy phiến đá có hình rồng, vì thế tôi nhanh chóng đáp lại Nha Tử, nói thấy rồi.
Nha Tử ừ một tiếng, sau đó giọng điệu hơi chậm lại một chút: “Bây giờ cậu nhảy qua đó, nhất định phải chuẩn xác, một chân giẫm lên trên hình vẽ, biết chưa?”
Tôi trả lời một câu đã biết, sau đó thấy khó khăn, tuy chỉ có khoảng chừng một mét, nhưng muốn nhảy qua đó, còn phải vững vàng đứng một chân ở phía trên, nói thật tôi cảm thấy rất khó làm được.
“Cậu chỉ có thời gian một phút, đừng do dự!”
Tôi vừa có chút do dự, âm thanh thúc giục của Nha Tử đã truyền đến, trong lòng tôi nhảy dựng, sau đó dần bình tĩnh lại.
Tôi ở trong lòng yên lặng đếm ngược: mười, chín, tám......
Theo tiếng đếm “một” cuối cùng, đầu gối tôi hơi cong xuống, cả người bay lên, trực tiếp giẫm một chân đứng ở trên phiến đá này, thân thể lắc lư qua lại, trong lòng tôi có chút gấp gáp, nhưng cuối cùng vẫn ổn định được cơ thể.
“Thành công!”
Phía sau truyền đến âm thanh kích động của mọi người, tôi có lòng muốn nhìn về phía sau, nhưng không biết hiện tại đã có thể cử động được chưa, bởi vậy tôi cũng không có nhúc nhích, cũng may Nha Tử đạ lập tức kêu tôi buông chân, sau đó xoay người.
“Các người?”
Tôi quay người lại nhất thời cảm thấy khó hiểu, trên người những người này toàn là mồ hôi và bùn đất, thoạt nhìn còn chật vật hơn tôi nhiều, trong thời gian ngắn như vậy, rốt cuộc bọn họ đã xảy ra chuyện gì?
Nha Tử vẫy vẫy tay với tôi, tôi bước mấy bước đã đi trở về. Anh ta ôm lấy tôi, tay đặt ở trên lưng tôi dùng sức vỗ, nói cũng may cậu nhảy rất chuẩn xác, nếu không đám người chúng tôi sẽ trỡ thành bánh thịt.
Ý của anh ta là sao?
Tôi kinh ngạc nhìn Nha Tử, anh ta chỉ chỉ lên trên đỉnh, tôi ngẩng đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện đỉnh phía trên lối đi này lại thấp hơn vừa rồi một đoạn.
Nha Tử cười nói hiện tại đã cao lên rất nhiều, vừa rồi tảng đá lớn này đã ép bọn họ đều muốn nằm sấp xuống......
Khó trách anh ta kêu tôi đừng cử động, nếu tôi quay đầu lại nhìn thấy anh ta như vậy sợ là trong lòng tôi càng thêm nôn nóng, đến lúc đó tỷ lệ thành công ngược lại sẽ thấp hơn rất nhiều.
“Làm sao anh biết nơi đó có hình rồng?” Tôi kinh ngạc nói.
Anh ta ở phương hướng này, phía trên lại có tảng đá lớn gây sức ép, sao có thể nhìn thấy đồ vật ở chỗ của tôi?
“Đoán.” Anh ta cười hì hì.
Anh ta nói rất đơn giản, nhưng tôi biết tuyệt đối không dễ đoán như vậy, trong đó trải qua thế nào, cuối cùng mới dùng giọng điệu nắm chắn như vậy nói cho tôi nghe, căn bản là không thể nói rõ được.
“Cũng may vận khí không tệ, được rồi, chúng ta đi thôi.” Nha Tử lau mồ hôi trên đầu, hiển nhiên không thoải mái như bề ngoài anh ta thể hiện.
Toản Địa Thử và giáo sư Hứa thì dùng vẻ mặt khen ngợi nhìn về phía hai chúng tôi, liên tục nói 701 đã có người kế tục, khiến tôi có chút ngượng ngùng, Nha Tử thì cười tủm tỉm nhận lấy toàn bộ.
Anh ta xứng đáng nhận được những lời khích lệ này, gặp phải uy hiếp đến tính mạng anh ta còn có thể trấn định nhanh chóng phân tích cơ quan, tôi dám nói cho dù tôi có bản lĩnh như anh ta, cũng không nhất định có được tố chất tâm lý như anh ta.
“Này, Nha Tử, cậu có biện pháp sửa cơ quan này không?”
Đột nhiên, Toản Địa Thử xoay chuyển mắt, tôi bỗng chốc hiểu được suy nghĩ của ông ấy. Làm một đại sư phong thủy, Bạch gia tất nhiên cũng hiểu về kỳ môn bát quái này, nhưng hiểu biết không đủ thấu triệt, hiện tại chúng tôi giải được cơ quan này, nói không chừng ông ta đang trốn ở nơi nào đó nhìn trộm, nếu không sửa, tôi dám chắc bọn họ sẽ làm theo.
Nha Tử lắc đầu, nói có thể sửa nhưng lại không thể sửa.
“Các người đừng quên, Vân Thất và......lão Yên còn ở trong tay bọn họ.” Nói đến lão Yên, Nha Tử rõ ràng dừng một chút.
Chúng tôi rơi vào trầm mặc, cũng không có ai nhắc lại chuyện sửa cơ quan nữa, chúng tôi nhanh chóng đi qua cơ quan này, trực tiếp đi về phía trước. Lần này lối đi đã có điểm cuối, đi không đến mười mét, phía trước liền xuất hiện một cánh cửa gỗ.
Lý Thế Dân đúng là người có gan lớn, lại dám dùng gỗ làm cửa, đây là chắc chắn cơ quan trước đó không ai có thể qua sao?