Chương 1112 Thần Kiếm Thái A
Lần này chúng tôi đi vào lúc nửa đêm, Hầu Chanh Chanh đi ở phía trước sẽ thỉnh thoảng điều chỉnh phương hướng. Cô ấy nói rằng bản thân đã đọc qua một tài liệu lịch sử, trong đó ghi lăng Tần Thủy Hoàng nằm ẩn giữa sườn núi Ly Sơn, có lẽ chỉ cần đứng sang một bên rồi xoay người một cái là được, nhưng thường sẽ bỏ lỡ nó nên cô ấy mới thỉnh thoảng thay đổi phương hướng như thế.
Tôi không bình luận về cách làm này của cô ấy, dù sao thì lăng Tần Thủy Hoàng đúng là nằm ở núi Ly Sơn. Mặc dù có nhiều người đã vào núi tìm kiếm, nhưng cuối cùng vẫn bị lạc và không tìm thấy.
“Ở đây!” Hầu Chanh Chanh đột ngột kêu lên.
Sắc mặt tôi lập tức nghiêm lại. Liệu lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, vốn được biết đến là khó tìm, có thực sự hiện ra ngay trước mắt chúng tôi không?
Chúng tôi vội vàng tập trung lại và nhìn thấy một cửa hang mờ mờ ẩn hiện ở trước mặt Hầu Chanh Chanh đang bị cây cối rậm rạp che khuất. Nếu không nhìn kỹ, rất dễ bị bỏ qua.
Hầu Chanh Chanh cười nói rằng, do mật độ cây cối trong khu vực này dày đặc không bình thường, nên cô ấy mới chú ý nhiều hơn và không ngờ lại tìm được nơi này.
"Vào xem thử!" Lão Yên cũng tỏ ra hứng thú.
Tôi và nhóm Nha Tử nhanh chóng chặt bỏ các cây chắn lối vào, khiến cửa hang từ từ hiện ra trước mặt. Điều này làm tôi vô cùng kinh ngạc.
Tôi có thể chắc chắn rằng thứ ở phía trước mặt không phải là lăng Tần Thủy Hoàng, vì cấu trúc làm bằng bê tông cốt thép rõ ràng không phải là di tích cổ hàng ngàn năm trước.
Nhưng làm thế nào một đường hầm như vậy lại xuất hiện ở sâu trong núi Ly Sơn?
Lão Yên hiển nhiên cũng nhận ra và đưa tay chạm vào mép cửa hang.
Sau đó, ông ấy từ tốn nói rằng đây là một đường hầm do công binh xây dựng, nhưng không rõ vì sao lại có một đường hầm như thế ở đây.
Ly Sơn chưa từng được khai thác, vì lăng Tần Thủy Hoàng ẩn sâu bên trong. Hơn nữa, kể từ khi kiến quốc đến nay, quốc gia chưa bao giờ có đủ kinh phí để khai quật khu vực này.
Chúng tôi trao đổi ánh mắt với nhau và thấy rõ sự hứng thú mãnh liệt trong đôi mắt của từng người.
Đường hầm bí ẩn nằm sâu trong núi Ly Sơn chắc chắn không phải là chuyện bình thường!
Chúng tôi dọn dẹp cửa hang và lần lượt tiến vào bên trong.
Vừa bước vào đường hầm, tôi đã cảm thấy một cơn lạnh thấu xương xâm nhập vào tận cốt tủy, khiến tôi phải rùng mình.
Mà tôi cũng không phải là người duy nhất cảm thấy như vậy, bởi vì cả lão Yên và Toản Địa Thử cũng không khỏi tiến gần về phía tôi, thậm chí giọng nói của họ cũng có phần lạc nhịp.
“Phía trước có thứ gì đó!” Hầu Chanh Chanh hét lên.
Chúng tôi lập tức lao về phía trước và thấy cách đó không xa có rất nhiều thi thể nằm ngổn ngang, lộn xộn.
Không, chính xác hơn, đó là những thây khô.
"Đây là… đồng phục của lính Nhật sao?" Giáo sư Hứa ngồi xổm trước một thây khô, sờ vào tấm vải màu vàng đã bị xé nát, rồi hỏi.
Bên cạnh thi thể này có một khẩu súng trường B38.
Tôi nhìn quanh và thấy có khá nhiều thi thể như vậy, ít nhất cũng hơn hai mươi bộ. Trong số đó, có một số thi thể mặc trang phục kỳ lạ.
Những thứ nằm rải rác giữa các thi thể này chủ yếu là súng và pháo. Khi quan sát kỹ, tôi nhận ra tất cả chúng đều là vũ khí từ vài thập niên trước. Không rõ tại sao chúng lại xuất hiện ở đây?
Tôi lật một thi thể khác với thi thể của một tên lính Nhật, tuy nhiên, trang phục kỳ lạ trên người của thi thể này thực chất là một đạo bào. Nó có màu xanh nước biển, mặt trên là hình Cửu Cung Bát Quái. Điều này có nghĩa là các thây khô ở đây có thể được chia thành hai nhóm: một nhóm là lính Nhật Bản và một nhóm là đạo sĩ Trung Quốc?
Tôi kiểm tra các thi thể và cuối cùng phát hiện ra một bút ký cũ ố vàng nằm trên thi thể của một tên đạo sĩ. Tôi cẩn thận lấy bút ký ra, vì tôi sợ nếu lật quá mạnh tay, nó sẽ bị vỡ vụn.
Khi tôi từ từ mở bút ký ra, một mảnh lịch sử đầy bụi bặm bỗng hiện ra trước mắt tôi, khiến tôi kinh ngạc không nói nên lời!
****
Trong cuộc chiến tranh xâm lược Trung Quốc, Nhật Bản đã tuyên bố sẽ tiêu diệt Trung Quốc trong vòng ba tháng. Tổng tư lệnh chiến khu Hoa Bắc lúc bấy giờ là Okamura Yasuji hy vọng có thể chiếm được lăng mộ của Tần Thủy Hoàng.
Thứ nhất, ông ấy muốn dùng bảo vật để đổi lấy quân nhu; thứ hai, ông ấy cũng muốn giới thiệu quốc bảo của Trung Quốc với thế giới, nhằm làm nản lòng và tinh thần của người dân Trung Quốc.
Tuy nhiên, các tướng lĩnh yêu nước của Quốc dân đảng đã kiên cường tử thủ ở Thiểm Tây, khiến quân Nhật không thể tiến lên trong thời gian ngắn. Vì vậy, quân Nhật đã đào một đường hầm với mục đích lén lút tiến vào lăng Tần Thủy Hoàng và đánh cắp kiếm Thái A.
Tuy nhiên, việc này đã bị các sĩ phu yêu nước biết được. Ngày hôm đó, từ đạo sĩ của phái Chính Nhất, cho đến thiên sư ở núi Long Hổ, phái Long Môn ở núi Chung Nam, phái Bạch Y ở núi Võ Đang, phái Thượng Thanh ở núi Thanh Thành đã thành lập “Hiệp Hội Cầu Phúc Trung Hoa Kháng Nhật” ôm lấy quyết tâm quyết tử đi tới Ly Sơn để quyết sống mái với người Nhật Bản, cuối cùng “Hiệp Hội Cầu Phúc Trung Hoa Kháng Nhật” bi diệt sạch toàn quân, mà người Nhật cũng vì một một lý do nào đó không biết đã sợ hãi rời khỏi núi Ly Sơn…