Chương 1119 Thần Kiếm Thái A
“Là thứ gì?” Giáo sư Hứa lập tức kêu Hầu Chanh Chanh dẫn ông ấy đi xem.
Lão Yên bất lực lắc đầu, nói lão Hứa là một tên cuồng văn vật, đến cùng vẫn do 701 làm mai một ông ấy.
Tôi quay đầu nhìn về phía lão Yên, hỏi ông ấy nói vậy là có ý gì?
Chẳng lẽ ông ấy cũng đã biết về mối quan hệ giữa đội khảo cổ quốc gia và giáo sư Hứa rồi sao?
Không đúng, ông ấy nhất định biết, chẳng lẽ ông ấy cũng cảm thấy giáo sư Hứa nên đảm nhận vị trí đội trưởng đội khảo cổ sao?
Đây là cộng sự lâu năm của ông ấy, nếu không có giáo sư Hứa, tôi dám chắc chắn công việc của lão Yên sẽ gặp rất nhiều trở ngại trong một khoảng thời gian.
Lão Yên nhìn về phía tôi, thấy tôi lộ ra sắc mặt như thế thì không khỏi mỉm cười: “Tôi cũng già rồi, sau này 701 cũng không cần đến đôi cộng sự già như chúng tôi nữa."
Tôi mím môi không nói gì, xem ra tôi và Nha Tử đã phí công lo lắng rồi, bởi vì lão Yên và giáo sư Hứa về cơ bản đã mang tâm lý nắm chắc về mấy chuyện này rồi, thậm chí bọn họ rất có thể đã đưa ra quyết định.
Tôi quay đầu nhìn về phía Nha Tử, quả nhiên trên mặt của anh ta cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, thậm chí còn có chút tiếc nuối mà vẫy tay với tôi.
"Lão Yên, mau tới đây, không được rồi!" Giáo sư Hứa đột nhiên hét lên một câu.
Lão Yên vội vàng chạy tới, hỏi ông ấy có chuyện gì không được vậy?
Chúng tôi đều chạy tới và nhìn thấy hai tay của giáo sư Hứa đang run rẩy, ngay cả môi cũng run rẩy. Nếu không phải vừa nghe thấy ông ấy hét lên thì chúng tôi còn tưởng ông ấy bị bệnh.
"Lão Hứa, ông có phát hiện gì vậy?" Lão Yên vỗ nhẹ lên vai của giáo sư Hứa để giúp ông ấy bình tĩnh lại, sau đó mới nhẹ giọng hỏi.
Giáo sư Hứa hít mấy hơi thật sâu rồi từ từ liếc nhìn xung quanh chúng tôi một vòng: "Cung A Phòng... Là cung A Phòng!”
Cung A Phòng?
Tôi chỉ cảm thấy như bị sét đánh lên người, cảm giác đó rất không chân thực, sao cung A Phòng lại có thể xuất hiện ở đây?
Giáo sư Hứa kích động đến mức trực tiếp quỳ trên mặt đất rồi lẩm bẩm thông tin về cung A Phòng.
Cung A Phòng được mệnh danh là “Thiên hạ đệ nhất cung”, đây là triều cung mới được vua Tần hao phí vô số sức lao động, vô số vàng bạc mới xây thành. Cùng với Vạn Lý Trường Thành, Lăng Tần Thủy Hoàng và Tần Trực Đạo được xưng là “Tứ đại công trình của Tần Thủy Hoàng”!
Đây là công trình mang tính bước ngoặt cho sự thống nhất đầu tiên của Trung Quốc và là biểu tượng vật chất cho sự khởi đầu của sự gắn kết của dân tộc Trung Quốc, nó đã được liệt vào danh sách đơn vị bảo vệ văn vật cấp tỉnh ở tỉnh Thiểm Tây từ nhiều năm trước.
Tuy nhiên, cung A Phòng được bảo vệ chỉ là một tàn tích. Theo lời lão Yên thì trong hai năm qua nó đã được nộp đơn xin trở thành di sản thế giới.
Trong lịch sử, cung A Phòng chưa được hoàn thành do vận mệnh quốc gia của nước Tần quá ngắn ngủi và tình trạng dân gian thường xuyên bất ổn, nhưng cho dù có là như vậy thì nó cũng đã trở thành một tòa kiến trúc hùng vĩ.
Nghe nói năm đó vì để thu hút Phượng Hoàng, bên trong kiến trúc cung A Phòng đã trồng hàng nghìn cây ngô đồng, vì người xưa tin rằng: Phượng Hoàng không phải ngô đồng thì không đậu, không phải trúc thì không ăn.
Vì vậy hồi đó trong dân gian đã lưu truyền một câu ca dao, đó chính là “Phượng Hoàng, Phượng Hoàng, bên trên A Phòng.”
Nhưng sau đó nhà Tần sụp đổ, cung A Phòng bị Sở bá vương Hạng Vũ dùng một mồi lửa thiêu rụi.
“Lục vương tất, tứ hải nhất, Thục sơn ngột, A Phòng xuất.... Sở nhân nhất cự, khả liên tiêu thổ*!”
(Đây là câu mở đầu và câu kết thúc trong bài cung A Phòng phú của Đỗ Mục, tạm dịch là cung A Phòng. Nghĩa là: Sáu vua bị diệt, bốn bể thống nhất, núi xứ Thục trọi, cung A Phòng xuất … mồi Sở một bùng, thương thay, tro tàn trơ đó!)
Đoạn văn này ghi chép rõ ràng về câu chuyện xưa Hạng Vũ đốt cháy cung A Phòng.
****
Nghe nói năm đó, Hạng Vũ đã dẫn quân tàn phá khắp Hàm Dương, trong đó phòng quốc khố của nước Tần cũng trở thành mục tiêu của bọn họ.
Tuy nhiên, mặc dù phòng quốc khố của nước Tần dồi dào, nhưng do chiến tranh kéo dài nhiều năm, kho dự trữ vốn đã cạn kiệt. Hiện tại, Tần Nhị Thế đã chết, thậm chí các cung nhân còn mang theo đồ đạc trong kho chạy trốn, nên bên trong không còn gì đáng giá.
Cho đến khi Hạng Vũ nhìn thấy cung A Phòng.
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy cung A Phòng, mắt hắn ta đã đỏ ngầu. Tòa cung điện này quá mức xa hoa và tráng lệ! Nhưng trong mắt người Sở, nó đã trở thành cung điện huyết lệ và một ngôi mộ tập thể.
Năm bước một lầu, mười bước một các, đều được xây dựng từ xương trắng của hàng chục vạn tráng đinh. Đường sông trong cung và hồ nước vua Tần vui chơi đều nhuốm máu tươi của các tráng đinh. Vì vậy, khi đội quân của Hạng Vũ nhìn thấy cảnh tượng này, sự căm giận ngút trời đã thiêu đốt hoàn toàn lý trí của họ.
Họ đã phóng hỏa khắp nơi trong cung A Phòng, biến toàn bộ cung điện chìm trong ánh lửa và khói bụi dày đặc. Sau khi cháy suốt nửa tháng, cuối cùng cung A Phòng chỉ còn là một đống gạch ngói vụn.
Cho nên, cung A Phòng đã không còn tồn tại từ lâu.
Sau khi nghe lời giới thiệu của giáo sư Hứa, chúng tôi cảm thấy rất khó tin. Nếu cung A Phòng đã không còn tồn tại từ lâu, thì thứ đang hiện ra trước mắt chúng tôi rốt cuộc là gì?