← Quay lại trang sách

Chương 1308 Bảo Vật Đạo Giáo

“Làm sao tao tin mày được?” Khi Xích Mi vừa nói ra những lời này, tôi liền thở phào nhẹ nhõm.

Điều này chứng tỏ ông ta đã dao động.

Toản Địa Thử liếc mắt nhìn Xích Mi một cái, sau một lúc mới cười nhạt, đáp: “Sao thế, mày mới chỉ ở trong ngục 20 năm mà đầu óc đã hỏng rồi à, sao lại hỏi ra một câu ngu xuẩn thế?”

Tôi nghe không hiểu ý của Toản Địa Thử, thế nhưng Xích Mi lại nghe hiểu, ông ta vậy mà còn vỗ vai Toản Địa Thử như anh em tốt, nói: “Được, tuy 20 năm trước mày đã tống tao vào trong ngục, nhưng hôm nay ông đây vẫn đánh cược một phen, nếu mày lại lừa ông, đừng trách ông đây không nể mặt mày.”

Nể mặt ư?

Tôi nhìn qua khuôn mặt vô cảm của Toản Địa Thử, lại quay sang nhìn sắc mặt âm trầm của lão Yên, chỉ cảm thấy hình như hai người này còn có chuyện gì đó lừa tôi.

Giữa Xích Mi cùng Toản Địa Thử sợ là có gút mắt.

Nếu không tại sao lại như vậy?

Toản Địa Thử chỉ cần dùng một câu đã có thể giải quyết mọi khủng hoảng của chúng tôi.

Những cuộc gặp gỡ trên đường đi khiến tôi nhận ra rằng Xích Mi là người vô cùng nhạy bén, không thể nào chỉ vì mấy lời hứa hẹn hão huyền như thế mà ông ta dừng việc đưa mấy người lão Yên ra thử thuốc được.

Tôi nhìn Toản Địa Thử, 20 năm trước rốt cuộc ông ấy đã tống Xích Mi vào ngục giam bằng cách nào?

Kỳ thật có một suy nghĩ đã xuất hiện trong đầu tôi, nhưng tôi không thể nào tin được, chỉ cảm thấy chuyện đó không thể xảy ra.

Toản Địa Thử có vị trí rất cao trong 701, thậm trí ông ấy còn chẳng phải chịu sự quản lý của lão Yên, nếu ông ấy thực sự là bạn cũ của Xích Mi, như vậy, sao tôi có thể yên tâm hành động cùng ông ấy nữa đây?

****

“Toản Địa Thử, đừng nháo nữa!" Lão Yên gần như nghiến răng nghiến lợi nói.

Toản Địa Thử nhìn Lão Yên, không nói một lời nào, nhưng ý tứ rất rõ ràng.

Tôi biết ông ấy không hề nháo, lúc này bất kể Toản Địa Thử dùng phương pháp gì, tôi đều hy vọng tạm thời ổn định tình hình trước đã.

Hậu quả sau khi ăn thuốc chúng tôi không thể gánh vác nổi.

“Lão đại...” Bên phía Xích Mi cũng đã có người nghi ngờ, “Kẻ này có đáng tin được không thế?”

Xích Mi im lặng giơ tay, tôi cũng không biết ông ta đang nghĩ gì, có vẻ như ông ta cũng không hoàn toàn tin tưởng Toản Địa Thử, nhưng vẫn lựa chọn tin.

Sau khi chuyện được giải quyết, sự cuồng ngạo của Xích Mi dường như giảm đi nhiều, thậm chí ông ta còn kề vai sát cánh với Toản Địa Thử, để ông ấy giúp mình tìm mộ của Khâu Xử Cơ.

"William không cho các ông tin tức sao?" Toản Địa Thử nhếch môi nhướng mày, ông ấy đã đứng trong đội ngũ của Xích Mi, dây thừng trên tay cũng được tháo dưới sự đồng ý của ông ta.

Lão Yên đen mặt, nhưng không nói một lời nào.

Xích Mi lắc đầu, nói cái lão già ngoại quốc này chẳng biết gì, cũng không rõ ông ta lấy thông tin này từ đâu mà đến tìm mình. Chuyện 20 năm trước, chẳng ngờ suốt 20 năm qua vậy mà không có chút tiến triển nào.

Toản Địa Thử gật đầu, sau đó hỏi Xích Mi tại sao lại đi xuống đáy vực làm gì?

"Toản Địa Thử, có một số chuyện không nên hỏi quá nhiều. Ngần ấy năm, ông cũng đừng trách tôi, tôi không thể tin tưởng ông nữa.” Xích Mi thẳng thắn.

Toản Địa Thử cũng không hỏi nữa, chỉ yêu cầu Xích Mi cho biết thông tin liên quan đến thuốc trường sinh, để ông ấy có thể phân tích vị trí cổ mộ.

Xích Mi gật đầu: "Được, nhưng cũng không cần phải nói ở đây, ông không muốn nhìn xem trong 20 năm qua chúng tôi đã làm gì sao?"

Ý tứ đó của ông ta chính là muốn mang Toản Địa Thử tham quan hầm chế tạo thuốc này.

Nhưng Toản Địa Thử lắc đầu nói: "Thôi, nơi này không phải là nơi tốt lành gì, tôi làm như vậy cũng xem như đã phản bội 701 rồi, tôi không muốn nhìn thấy thêm những thứ khiến người ta thấy hổ thẹn hơn nữa."

Ông ấy nói xong câu này, ánh mắt của Lão Yên và mọi người đều như dao phóng về phía ông ấy. Nhưng ông ấy vẫn làm như không thấy, chỉ nhìn Xích Mi, có chút bực bội nói hãy nhanh chóng tìm kiếm đi, nơi này ở thêm một ngày lại thêm một ngày nguy hiểm.

"Rất thích tính cách này của ông." Xích Mi cười hí hửng, tôi có thể nhận ra được ông ta rất tốt với Toản Địa Thử, chẳng trách trước đây khi tức giận cũng đi tìm Lão Yên chứ không phải là kẻ đầu sỏ đưa ông ta vào tù, hoá ra lão Yên lại đóng vai kẻ hi sinh.

Xích Mi cũng không giấu diếm, nói William đã cho ông ta biết đại khái phương hướng nằm ở chỗ này, ông ta đi theo con đường này tới, một là để khiến Lão Yên thành người thử thuốc, hai là muốn nhìn xem xung quanh có dấu vết cổ mộ hay không.

"Không có!" Toản Địa Thử lắc đầu, nói nơi này rất dễ bị nứt đổ, người bình thường dù có xây mộ thì cũng sẽ không xây ở nơi này.

Xích Mi cau mày, nói ông ta cũng không thấy, vì vậy mới có chút do dự.

"Nhưng tôi nghĩ bây giờ nếu thực sự có cổ mộ ở đây, nó sẽ nằm ở một nơi.” Toản Địa Thử nhìnXích Mi.

Người sau lập tức hồi hộp hỏi: "Ở đâu?"

Toản Địa Thử mỉa mai nói: "Đám người của ông đã đào ở đây suốt hai mươi năm rồi, sao lại không nhận ra được nhỉ?"

Xích Mi nháy mắt ngơ ngác, từ sau khi Toản Địa Thử đưa ra điều kiện, tôi phát hiện có vẻ như ông ta phụ thuộc vào ý kiến của đối phương, mối quan hệ giữa hai người họ làm tôi càng ngày càng lo lắng, điều này quá bất thường.