← Quay lại trang sách

Chương 305 Quân Di đấu với Cẩm Niên, Hồi âm khoáng mạch, đừng ép ta mở đệ nhất thành ra.

“Để giao đấu tràng lớn như vậy không làm gì hết, hết lần này đến lần khác đổi sang bí cảnh Vạn Tượng gì đó, rốt cuộc đang định làm cái quỷ gì vậy?”

Lông mi Sở Cuồng Nhân cau lại.

“Sở Cuồng Nhân, Huyền Thiên Tông có thể đi đến bước này, đã là hiếm có lắm rồi, nhưng mà hôm nay, vị trí quán quân chúng ta chắn chắc phải giành được!”

Thiên Vương cung chủ nói với Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân liếc mắt nhìn hắn, “Tộc trưởng Bá Thể Thánh tộc trước đó cũng nói như vậy, kết quả Thiếu Đế nhà hắn còn bị ghim trên tường đó.”

“Vậy thì ta đây rửa mắt chờ xem.”

Thiên Vương cung chủ cũng không nóng giận, cười nhạt một tiếng, tỏ vẻ đã nắm chắc thắng lợi trong tầm tay, tựa như có ý gì đó.

“Ta cứ có cảm giác trận chung kết này có chút mờ ám.” Sở Cuồng Nhân sờ cằm, ánh mắt nhìn về phía mỗi thiên kiêu của Thiên Vương cung.

Động Tất Chi Nhãn vận chuyển.

Những thiên kiêu này đều không có gì thay đối cả, thực lực vẫn như cũ, so với bọn người Nam Cung Hoàng, vẫn là phần thắng của đám người Nam Cung Hoàng lớn hơn.

Tự tin của Thiên Vương cung chủ từ đâu mà ra vậy?

Nghĩ đến đây, Sở Cuồng Nhân nhìn về phái trọng tài.

“Không phải là bọn họ mua chuộc trọng tài rồi chứ?!”

“Không thể nào, Thánh Nhân đạo thống này chẳng lẽ không biết xấu hổ đến mức đó sao? Hơn nữa cho dù có mua chuộc trọng tài, bọn họ chẳng lẽ còn có thể đổi trắng thay đen trước mặt bao nhiêu người sao?” Sở Cuồng Nhân thầm nghĩ.

Ngay khi hắn đang suy nghĩ, trận đấu đã bắt đầu.

Trận chiến đầu tiên người Thiên Vương cung phái ra là Cẩm Niên.

“Chưởng môn, để cho ta lên đi.”

Quân Di cười nhạt nói, đối với thực lực của Cẩm Niên, trong những trận đấu trước nàng đã từng nhìn thấy qua, nàng có lòng tin mình có thể thắng đối phương.

Sở Cuồng Nhân so sánh thông tin hai bên một chút.

Đấu một đối một, phần thắng của Quân Di là hơn 80%, ngẫm nghĩ chút rồi đồng ý, “Cẩn thận.”

“Được.”

Quân Di gật đầu, sau đó bước vào trong giao đấu tráng.

Nàng và Cẩm Niên liếc nhìn nhau một cái, cũng nhau đi vào trong vòng sáng.

Trong chớp mắt, hai người đã xuất hiện trong một hang đá rộng lớn, bốn phía có ánh nến u ám chập chờn.

Quân Di quan sát bốn phía một chút, phát hiện trên vách hang đá có ẩn chứa một loại vật chất kỳ lạ nào đó, giống như một loại kháng thạch.

“Chẳng lẽ nơi đây là mỏ quặng ư?”

Quân Di âm thầm nghĩ.

Lúc này, một đạo chưởng khí từ phái sau nàng đánh đến.

Trong tay Quân Di xuất hiện một thanh kiếm, trở tay chém ra một đạo kiếm khí màu xanh lam, đánh tan chưởng khí, bản thân cũng nhân cơ hội này lùi ra sau mấy chục trượng.

Đứng đối diện nàng, Cẩm Niên mặc bộ hồng y nhìn nàng, quanh người là đạo vận mênh mông đang luân chuyển, lại giơ tay ra đánh thêm một chưởng nữa.

“Đây chính là Thánh Nhân pháp Lục Hợp Chưởng của Thiên Vương cung sao?”

Quân Di nhận ra chưởng pháp này, cầm kiếm phản kích.

Trường kiếm vung lên, ánh kiếm màu xanh lam dường như biến thành thủy triều vô tận, đây chính là Thánh Nhân pháp Hải Triều KIếm quyết.

Nàng tu hành kiếm đạo thuộc tính Thủy, bộ kiếm pháp này vô cùng thích hợp với nàng, uy lực thi triển ra còn mạnh hơn Nam Cung Hoàng một chút.

Kiếm khí vô tận đánh tan chưởng khí, sắc mặt Cẩm Niên đột nhiên thay đổi, bị luồng kiếm khí này đánh bay va vào vách đá.

“Kiếm khí thật lợi hại.”

Cẩm Niên âm thầm kinh sợ.

“Không muốn chịu khổ thì nhanh nhận thua đi.”

Quân Di từ tốn nói.

“Nhận thua ư, làm sao có chuyện đó được?”

Cẩm Niên lấy ra một thanh cổ cầm, “Để cho ngươi mở mang kiến thức một chút, tuyệt học đệ nhất cầm đạo Tôn Hoàng Khúc của Thiên Vương cung ta lợi hại như thế nào.”

Mà trong nháy mắt khi nàng ta lấy cổ cầm ra, Quân Di đã công kích đến, kiếm khi vờn quanh người, giống như nước biển.

Cẩm Niên biến sắc, mười ngón lập tức gảy đàn.

Tiếng cầm tranh tranh tranh quẩn quanh trong hang đá, cuồn cuộn ào ạt như uy thế đế vương, khiến toàn bộ hang đá rung chuyển.

Cầm âm cuồng bạo phá vỡ kiếm khí xung quanh Quân Di, trong nháy mắt đánh lui nàng, tay cầm kiếm đang khẽ run rẩy.

“Làm sao như thế được?!”

Quân Di cảm thấy không thể tin được.

Trong trận đấu trước đó, Quân Di cũng đã từng thấy cầm âm của Cẩm Niên, nhưng uy lực của cầm âm còn xa mới có thể đạt đến tình trạng như bây giờ.

Tại sao đội nhiên tăng lên nhiều như vậy?

Đừng nói là Quân Di, đến chính Cẩm Niên cũng cảm thấy không thể tin được.

“Có chuyện gì vậy?”

“Chờ chút...” Cẩm Niên chợt phát hiện ra gì đó, nhìn quanh bốn phía hang đá, ngạc nhiên nói: “Nơi này là một hầm mỏ, khoáng thạch trong này chính là Hồi âm thạch.”

Hồi âm thạch, ý cũng như tên, là một loại đá có thể tạo ra âm thanh phản lại, một viên hai viên Hồi âm thạch sẽ không tăng cường được uy lực cầm âm bao nhiêu.

Nhưng bây giờ, ở đây là cả một khoáng mạch Hồi âm!

Cầm âm của Cẩm Niên ở đây có thể được khuếch trương uy lực đến vô hạn, chỉ sợ bây giờ có đối phó với Vô Thượng Chí Tôn cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Ha ha, đúng là trời cũng giúp ta!”

Cẩm Niên nghĩ rằng là do mình may mắn, địa điểm tranh tài lại ở nơi này, vô cùng hưng phấn gảy đàn.

Cầm âm ở trong Hồi âm khoáng mạch điên cuống quanh quẩn trào ra, dưới sự hỗ trợ của mỏ quặng này, kéo dài không dứt, uy lực tăng lên gấp bội!

Oanh, oanh!

Cầm âm như từng cơn sóng liên tiếp nhau điên cuồng đánh về phía Quân Di, cho dù Quân Di có dốc hết toàn lực ngăn cản, huy động kiếm khí, nhưng ở loại địa hình bất lợi như thế này cũng không có chút tiến triển nào.

Rất nhanh, Quân Di đã bị trọng thương, nàng nắm chặt trường kiếm, huy động linh lực chống cự cầm âm, cố gắng di chuyển thân thể để công kích, nhưng ý thức bị cầm âm quấy nhiều đã bắt đầu trở nên mơ hồ.

Giao đầu tràng, trên quan chiến đài.

Một luồng đạo vận mênh mông đầy tức giận tuôn trào.

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân như điện nhìn về phía ghế trọng tài, “Ta cần có một lời giải thích, vì sao nơi tranh tài lại có Hồi âm khoáng mạch?”

Dưới uy áp của Sở Cuồng Nhân, Thập Tam Thái Thú cảm thấy bắp chân nhìn như nhũn ra, hắn nhắm mắt nói: “Bên trong bí cảnh Vạn Tượng có rất nhiều loại địa hình, nơi đó chỉ là một nơi ngẫu nhiên bên trong đó mà thôi.”

“Ngươi đang nói với ta, là do chúng ta không may, trận đấu vừa bắt đầu đã gặp phải Hồi âm khoáng mạch sao?”

Sở Cuồng Nhân lạnh giọng nói.

“Sở chưởng môn, xin hãy bình tĩnh, đừng nóng vội, cũng không thể vì mình không may mắn mà giận cá chém thớt lên người trọng tài chứ.”

Thiên Vương cung chủ cười nhạt nói.

“Có phải là may mắn hay không, Thiên Vương cung chủ chắc hẳn phải biết rõ hơn ta mới đúng.” Sở Cuồng Nhân áp chế lửa giận nói.

“Chưởng môn, không xong rồi, Quân Di sắp không chịu nổi rồi.”

Giọng nói Mộ Dung Hiên có chút trầm trọng.

Chỉ thấy trong hầm mỏ, dưới sự ảnh hưởng của cầm âm, thất khiếu của Quân Di đã bắt đầu chảy máu, nhưng cho dù như vậy, nàng vẫn cố gắng chống đỡ không ngã xuống, nhưng mà mọi người cũng nhìn ra được, nàng không thắng được.

“Trận này, chúng ta chịu thua!”

Sở Cuồng Nhân nhìn Thập Tam Thái Thú lạnh lùng nói.

Hắn không thể vì một trận đấu mà bỏ đi tính mạng của Quân Di.

“Trừ khi chính miệng người trong cuộc nhận thua, hoặc là đã xác định nàng mất đi ý thức, không có năng lực phản kháng nữa, trận đấu mới có thể kết thúc, không phải như trước đó, cho dù Sở chưởng môn cũng không có quyền kết thúc trận đấu.”

Thập Tam Thái Thú từ tốn nói, trong mắt đầy ý cười.

Hắn thua Sở Cuồng Nhân nhiều Linh thạch như thế, trong lòng đương nhiên cũng có oán hận, lúc này thấy đối phương phải ăn quả đắng, trong lòng âm thầm mững rỡ.

Ông.

Một đạo kiếm khí xẹt ngang qua người Thập Tam Thái Thú, ghế trọng tài bị chém làm hai, Thập Tam Thái Thú đang âm thầm vui mừng trong lòng bị dọa đến mức xụi lơ ngãn trên mặt đất, hơi lạnh từ sống lưng nhanh chóng bao trùm khắp cơ thể, dường như vừa đi dạo quỷ môn quan một vòng.

“Đừng ép ta phải mở đệ nhất thành ra!”

Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lạnh như kiếm, nhìn Thập Tam Thái Thú nói.

Lần này Thập Tam Thái Thú không dám nói gì thêm nữa, vội vàng mở vòng sáng ra, truyền tống Cẩm Niên và Quân Di về giao đấu tràng.