← Quay lại trang sách

Chương 311 Chiến Thiên Vương Trương Thánh, tam Thái Thú, các Thánh Nhân xuất thủ

Sở Cuồng Nhân, chuyện công khai xin lỗi là không có khả năng, nhưng ngược lại, việc nhận lỗi, có thể thương lượng một chút." Thiên Vương Trương Thánh từ tốn nói.

"Ta đi tìm ngươi!" Sở Cuồng Nhân cười nhạo một tiếng: " Thiên Vương cung ngươi còn thiếu nợ Huyền Thiên tông ta 1 tỷ Linh thạch thượng phẩm, hai thanh Thánh Khí, nhận lỗi sao?! Ngươi cho rằng ta để ý ngươi chút thành ý nhận lỗi này của ngươi sao?"

"Nói như vậy là ngươi không muốn thương lượng?"

"Đúng, hoặc là công khai nhận lỗi, công khai chuyện mà bọn ngươi đã làm, trả lại công đạo cho đệ tử Huyền Thiên tông ta, hoặc là ta đến Thiên Vương cung của ngươi đùa giỡn một chút, dỡ sạch đệ nhất thành!"

Sở Cuồng Nhân đứng lơ lửng trên không, vô cùng ngông cuồng nói.

Nghe hắn nói, sắc mặt Thiên Vương Trương Thánh, tam Thái Thú đều giống như ăn phải con ruồi, bộ dạng vô cùng khó coi.

"Sở Cuồng Nhân, chỉ vì mấy gã đệ tử, ngươi lại làm loạn lớn đến mức như vậy sao?" Thiên Vương Trương Thánh không thể hiểu được nói.

Đây cũng là điều mọi người ở đây khó hiểu nhất.

Huyền Thiên tông đã thắng trận đấu, ngoại trừ chút thương thế bên ngoài của mấy vị đệ tử, cũng không gặp vấn đề gì lớn.

Sở Cuồng Nhân vì một số nội tình trong trận đấu mà đem sự việc huyên náo lớn đến như vậy sao? Cái này không khỏi quá mức điên cuồng.

Mọi người đều không hiểu.

Bọn họ chưa bao giờ thấy qua một chưởng môn như thế, làm chưởng môn không phải là lấy đại cục làm trọng, lấy việc phát triển đạo thống, lợi ích của đạo thống làm ưu tiên sao?

Thế nhưng những gì Sở Cuồng Nhân đã làm lại hoàn toàn trái ngược, chỉ vì mấy gã đệ tử mà tùy tiện vạch mặt với những đọa thống đứng đầu như đệ nhất thành, Thiên Vương cung.

Điều này thật sự quá khó hiểu rồi?!

Ngay cả khi là vì sự kiện này, bắt đệ nhất thành, Thiên Vương cung bồi thường nhiều chút cũng tốt, nhưng lại bắt người ta công khai xin lỗi. Vậy thì Huyền Thiên tông có thể nhận được lợi lộc gì sao? Căn bản chẳng có cái lợi ích thiết thực nào cả.

"Có cần thiết hay không?"

"Vậy hiện tại ta liền nói cho ngươi biết, các ngươi không quan tâm đến chính nghĩa công lý, nhưng trong mắt của ta, nó so trời còn lớn hơn!"

"Đệ tử của ta bị ủy khuất, bị đối xử bất công, ngươi cho rằng nhận lỗi là coi như xong sao? Không có chuyện đó!!"

Sở Cuồng Nhân uy lực, nói to.

Theo quan điểm của hắn mà nói, một tông môn chỉ coi trọng lợi ích, tuy có thể phát triển được, nhưng chắc chắn sẽ không đi được lâu dài.

Bọn người Mộ Dung Hiên, Nam Cung Hoàng là trụ cột trong tương lai của Huyền Thiên tông, hắnkhông thể vì một chút lợi ích mà nhắm mắt cho qua, để bọn hắn phải chịu loại đãi ngộ bất công như vậy.

Ngay cả khi bọn người Nam Cung Hoàng còn chẳng quan tâm.

Nhưng hắn không thể! Hắn là chưởng môn của Huyền Thiên tông, hắn có trách nhiệm và nghĩa vụ thay những đệ tử này lấy lại công đạo!

Lại nói, để Thiên Vương cung, đệ nhất thành công khai xin lỗi, điều này tưởng chừng như không có lợi ích thiết thực gì, nhưng lại có thể nâng cao uy thế của Huyền Thiên tông, gia tăng lòng tin của đệ tử, củng cố lòng trung thành của các đệ tử đối với Huyền Thiên tông. Những thứ vô hình này mới là quý báu nhất!

"Sở Cuồng Nhân, ngươi đúng thật là mất trí rồi!" Vẻ mặt của Thiên Vương Trương Thánh âm trầm, nói.

"Mất trí sao? Vì đệ tử Huyền Thiên tông, ta điên cuồng thì thế nào!" Sở Cuồng Nhân cười ha ha một tiếng, một đạo khí tức cực kỳ kinh người bộc phát ra khỏi cơ thể, xuất ra một chưởng đánh vào một hòn đảo.

Tam Thái Thú đứng dậy chặn lại, nhưng vẫn bị đẩy lùi về sau mấy trăm trượng.

"Chiến lực của Sở Cuồng Nhân đúng là không thể coi thường, Thiên Vương Trương Thánh, hãy cùng ta khống chế hắn!!" Tam Thái Thú lớn tiếng nói.

"Được." Thiên Vương Trương Thánh nhẹ gật đầu.

Yêu cầu hai thế lực lớn công khai xin lỗi, loại chuyện này đủ để khiến danh dự của bọn họ mất hết, cả hai ngàn vạn lần sẽ không làm.

Loại tình huống này, trước mắt, trước mắt chỉ có thể khống chế Sở Cuồng Nhân.

Thậm chí là... Giết chết!

Nghĩ tới đây, trong mắt hai người đều hiện lên một tia sát ý.

"Tới đi!"

Sở Cuồng Nhân lấy Thanh Linh Kiếm Hạp ra, chỉ thấy bên trong hộp kiếm bay ra 365 thanh kiếm, tạo thành một kiếm trận vô cùng huyền diệu.

Tứ Quý Kiếm Trận!

Đây chính là kiếm trận trong truyền thuyết, uy lực mạnh đến nỗi sắc mặt của hai người Thiên Vương Trương Thánh, tam Thái Thú thay đổi ngay lập tức.

Kiếm khí bốn phía xuyên tới xuyên lui ở chỗ bọn họ, vô cùng sắc bén, ẩn chứa sự luân chuyển bốn mùa bí ẩn, mười phần khó chơi.

"Các vị trưởng bối, công kích thân thể Sở Cuồng Nhân, nhiễu loạn tâm trí của hắn, để hắn không thể thao túng kiếm trận." Tam Thái Thú lớn tiếng nói.

Chỉ thấy bên trong những hòn đảo còn lại có mấy Thái Thú lao ra.

Những người này, mỗi người đều có tu vi Vô Thượng Chí Tôn, thậm chí bên trong còn có người đã vượt qua độ kiếp Chuẩn Thánh.

Mỗi một người đi ra đều có tiếng tăm lừng lẫy, sức mạnh tuyệt đỉnh.

Toàn bộ đệ nhất thành ai nấy đều chấn kinh.

"Lên!"

"Sở Cuồng Nhân, chớ xem đệ nhất thành như chốn không người!"

Ngoại trừ đại Thái Thú, nhị Thái Thú, mấy Thái Thú còn lại đều dốc toàn bộ sức lực, uy lực đạo vận cường đại trong nháy mắt bạo phát!

Khí tức cuồng bạo tràn ngập không gian, lay động đất trời!

Mà đối mặt với công kích của nhóm Thái Thú, ngoài mặt không chút sợ hãi, kiếm khí trong cơ thể xoay chuyển, bốn đạo kiếm khí phân thân chém ra!

Bốn nhân bản, mỗi người tay cầm một thanh bảo kiếm, nghênh chiến Thái Thú.

Đùng, đùng, đừng...

Một luồng kiếm khí đáng sợ bạo phát từ trong hư không, chém về phía nhóm Thái Thú.

Phải biết, hiện tại, chiến lực của Sở Cuồng Nhân mạnh đến mức gần như không thể tưởng tượng nổi, mà những kiếm khí phân thân mà hắn biến ra cũng không thể coi thường, mỗi cái đều có chiến lực cấp bậc Chuẩn Thánh, cứ thế mà ngăn chặn nhóm Thái Thú.

"Kiếm khí phân thân đúng là mạnh thật!"

"Không sai, thực lực của Thánh Nhân căn bản không thắng được phân thân của Sở Cuồng Nhân, thủ đoạn của gia hỏa này quá lợi hại."

"Công kích không được cơ thể Sở Cuồng Nhân. Với sức mạnh từ kiếm trận, cho dù là tam Thái Thú, chỉ sợ bọn họ cũng cầm cự không được bao lâu."

"Đáng chết, không có biện pháp nào có thể ảnh hưởng đến kiếm trận sao?"

Lúc này, đột nhiên xuất hiện một nắm đấm màu đen bạo phát, đánh vào phía trên kiếm trận, ảnh hưởng tới kiếm trận, mở ra một lỗ hổng.

Hai người Tam Thái Thú, Thiên Vương Trương Thánh nhân cơ hội xông ra kiếm trận.

"Há, Thương Vấn Thánh Nhân." Sở Cuồng Nhân nhìn về phía cách đó không xa.

Chỉ thấy Thương Vấn Thánh Nhân từ từ thu hồi nắm đấm.

Người vừa mới xuất thủ, chính là hắn.

"Sở Cuồng Nhân, ngươi hành sự quá mức bá đạo, hôm nay ta sẽ cùng hai vị Thánh Nhân trấn áp ngươi, để ngươi biết, trên đời này, không phải có thực lực là có thể muốn làm gì thì làm!!"

Thương Vấn Thánh Nhân đại nghĩa lẫm nhiên nói, ánh mắt hắn lộ ra vẻ lạnh lùng, vốn dĩ hắn có thù xưa hận cũ với Sở Cuồng Nhân. Hiện tại liên thủ với Thiên Vương cung, đệ nhất thành đối phó Sở Cuồng Nhân, làm sao hắn có thể buông tha cơ hội tốt này đây.

"A, Bá Thể Thánh tộc diễ u võ dương oai bên trong tinh vực Huyền Vũ, hiện tại không cảm thấy ngại, ngược lại còn nói ta hống hách, thật sự là nực cười."

"Nhưng mà không quan trọng, ngươi xuất thủ, không phải là vì báo thù cái tay gãy ngày xưa sao? Lần này, ta cũng không ngại chặt mắt đầu của ngươi!" Ánh mắt Sở Cuồng Nhân băng lãnh, nói.

"Chỉ tiếc, ngươi không làm được."

Một tiếng tiếng gào thét vang vọng trong hư không, chỉ thấy một con chim ưng màu trắng bạc của tộc Lôi Chuẩn từ trên cao rơi xuống, hóa thành một lão già tóc bạc.

Lão già này vô cùng cường tráng, toát ra khí thế vô cùng hung hãn, chính là Thánh Nhân tộc Lôi Chuẩn.

"Sở Cuồng Nhân, ngày xưa ngươi giết chết Thiếu Đế Lôi Ngạo của tộc Lôi Chuẩn, mối thù này, ta cảm thấy cần phải giải quyết rõ ràng với ngươi."

Thánh Nhân tộc Lôi Chuẩn từ tốn nói.

"Không nghĩ tới, ta đối phó đệ nhất thành, Thiên Vương cung, vậy mà lại kéo các ngươi vào, thú vị thật."

Sở Cuồng Nhân nhìn về phía hư không, cười nói: "Mấy vị Thánh Nhân trên trời cũng không cần nhìn nữa, ai muốn xuống dưới lĩnh giáo một chút, cứ việc hiện thân đi, để chúng ta thoải mái đánh nhau một trận!!"