Chương 312 Lục Thánh Nhân xuất thủ, Sở Cuồng Nhân hưng phấn
Sở Cuồng Nhân thể hiện mình quá mạnh.
Những năm gần đây, có mấy Thánh Nhân chết ở trong tay hắn, chuyện này khiến không ít Thánh Nhân đạo thống vô cùng kiêng kị.
Nhưng mà, không có người nào nào có đủ dững khí tìm một cái cớ để đi tìm Sở Cuồng Nhân.
Hiện tại.
Đây là lý do.
Sở Cuồng Nhân thắng thi đấu tranh bá, đại náo đệ nhất thành, bọn họ hoàn toàn có thể dùng cái cớ này hỗ trợ tam Thái Thú trấn sát Sở Cuồng Nhân.
Thêm nữa Thánh Nhân của bốn Thánh Nhân đạo thống là đệ nhất thành, Thiên Vương cung, tộc Lôi Chuẩn, Bá Thể Thánh tộc liên hợp xuất thủ, cũng cho bọn hắn không ít can đảm, chẳng lẽ nhiều Thánh Nhân như vậy không làm gì được một kẻ Sở Cuồng Nhân sao?
Nghĩ đến chỗ này, có mấy Thánh Nhân rục rịch.
Nhất là những nhóm Thánh Nhân đạo thống bị Sở Cuồng Nhân thắng không ít Linh thạch kia, Sở Cuồng Nhân phải chết, bọn họ hoàn toàn có thể quỵt nợ!
"Sở Cuồng Nhân, vốn dĩ, một hậu bối như ngươi có thể có được thành tựu như thế thật là không dễ, nhưng ngươi không tu phẩm đức, hành sự ngông cuồng, thật sự là đạo trời khó tha thứ, thì không nên trách chúng ta xuất thủ."
Một cái Thánh Nhân đi ra từ trong không trung, hắn là tam tổ Lệnh Hồ gia, mà Lệnh Hồ gia cũng có khúc mắc với Huyền Thiên tông.
"Muốn đánh thì đánh, đừng có nói nhảm nhiều như vậy."
Sở Cuồng Nhân bĩu môi một cái nói.
"Hừ, cứng quá dễ gãy, Sở Cuồng Nhân, chỉ có thể trách ngươi hành sự quá mức, lúc này mới chọc nhiều người tức giận." Lại có thêm một Thánh Nhân đứng ra, đây là Thánh Nhân Phong Vân sơn, cũng có quan hệ không tốt với Huyền Thiên tông.
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân bình tĩnh đảo qua đám Thánh Nhân: "Bá Thể Thánh tộc, Lôi Chuẩn tộc, Lệnh Hồ gia, Phong Vân sơn, đệ nhất thành, Thiên Vương cung... Còn có Thánh Nhân nào khác cũng muốn tìm ta gây phiền phức nữa không."
Mấy Thánh Nhân đạo thống còn lại đưa mắt nhìn nhau, chậm chạp không có người đứng ra, tuy nhiên còn có vài người muốn mượn cơ hội trừ khử Sở Cuồng Nhân, nhưng dù sao chuyện này cũng rất mạo hiểm, một khi thất bại, hậu quả khó mà lường được.
Bọn họ, cũng không muốn tuỳ tiện mạo hiểm.
"Sở trưởng lão, ngươi ta giúp một tay!"
Lúc này, bỗng nhiên Thánh Nhân Bạch Liên giáo đứng dậy.
Trước đây, nàng cũng đã từng do dự.
Nhưng cuối cùng, nàng vẫn lựa chọn hỗ trợ Sở Cuồng Nhân.
Sáu Thánh Nhân vây công Sở Cuồng Nhân!
Trong mắt mọi người, Sở Cuồng Nhân không có bất kỳ cơ hội nào để chuyển bại thành thắng, Thánh Nhân Bạch Liên giáo xuất thủ căn bản cũng không có ích lợi gì.
Nhưng dù sao Bạch Liên giáo và Huyền Thiên tông cũng là đồng minh, nếu như nàng không đứng ra, quan hệ đồng minh này cũng coi như chấm dứt.
Hành động lần này của nàng, có thể nói là một vụ đánh cược!
Đặt cược cho Sở Cuồng Nhân có biện pháp ngăn cơn sóng dữ, vậy thì hành động lần này của nàng có thể tranh thủ giúp Bạch Liên giáo củng cố mối quan hệ đồng minh này.
"Ha ha, hảo ý của đạo hữu ta xin nhận lấy, nhưng mà đây là chuyện của riêng Huyền Thiên tông ta, sẽ do ta tự mình giải quyết nó!"
Nói xong, kiếm phong Côn Ngô Kiếm trong tay Sở Cuồng Nhân bị lệch, ba trăm sáu mươi lăm trường kiếm quanh thân nhắm vào sáu vị Thánh Nhân.
"Đến, để cho ta lãnh giáo một chút thủ đoạn của Chư Vị Thánh Nhân."
Khóe miệng Sở Cuồng Nhân giương lên, không hề sợ hãi.
Thậm chí từ trong mắt của hắn, mọi người có thể nhìn thấy một loại hưng phấn!
Tên điên!
Gia hỏa này thật sự là một kẻ điên!
Một đám Thánh Nhân thầm nghĩ.
Chỉ riêng việc tu vi phía dưới Thánh Nhân đối mặt với Thánh Nhân đã là chuyện không thể tưởng tượng nổi, hắn lại dùng tu vi phía dưới Thánh Nhân đối mặt sáu Thánh Nhân vậy mà lại cảm thấy hưng phấn, đây không phải tên điên, thì là cái gì?!
Bên trong đệ nhất thành, không ít tu sĩ đều chú ý tới tình huống này.
Nguyên một đám đều bị dọa đến trợn mắt hốc mồm.
Dùng sức mạnh của một người đối mặt với sáu Thánh Nhân!
Loại chuyện này, cho dù là nghĩ thôi bọn họ cũng không dám.
Mà những thiên kiêu kia nhìn thấy một màn này, trong lòng càng là sinh ra một cảm giác thất bại khó nói lên lời, bọn họ hiểu rõ, chỉ mỗi sự khí phách này của Sở Cuồng Nhân, còn rất lâu nữa bọn họ mới có thể so sánh được.
"Sở Cuồng Nhân, sao hắn lại dám làm như thế?!"
"Dùng tu vi phía dưới Thánh Nhân chiến đấu với sáu Thánh Nhân, chuyện điên cuồng như thế, khắp thiên hạ chỉ có Sở Cuồng Nhân có thể làm ra được."
"Gia hỏa này, thật sự là quá đáng sợ."
Vô số người nhìn bóng người mặc bạch y trên bầu trời kia, chỉ cảm thấy bóng dáng nhỏ bé kia lại mang lại cho người ta cảm giác cao không với tới được!
Trong đám người.
Bọn người Lam Vũ, Nam Cung Hoàng cũng nhìn thấy Sở Cuồng Nhân.
Bọn họ nhìn bóng dáng kia, trong mắt mang theo sự cuồng nhiệt vô tận.
"Chưởng môn làm vậy là vì chúng ta sao?"
Kim Phi Yến nỉ non nói.
"Không tệ."
Lam Vũ khẽ vuốt cằm: "Với tính cách của công tử, hắn nhất quyết sẽ không ngồi nhìn người bên cạnh bị bất cứ sự đối xử bất công nào cả."
"Chưởng môn..."
Trong lòng mấy người Nam Cung Hoàng có loại cảm giác nói không ra lời.
Có cảm động, có phẫn hận, cũng có không cam lòng...
Vì hành động của Sở Cuồng Nhân mà cảm động, phẫn hận Thánh Nhân Thiên Vương cung, đệ nhất thành vô sỉ làm chuyện xấu, nhưng càng nhiều hơn chính là không cam tâm.
Bản thân quá yếu ớt.
Chỉ có thể để Sở Cuồng Nhân giúp bọn họ che gió che mưa, nếu bọn họ mạnh hơn một chút, không cần để một mình Sở Cuồng Nhân phải đối diện với mấy chuyện này?
Lam Vũ cũng có ý nghĩ như thế.
Chưa bao giờ nàng có cảm giác khát vọng sức mạnh như bây giờ.
...
Trên bầu trời, Sở Cuồng Nhân dùng sức một mình đối mặt với sáu Thánh Nhân!
Khi hắn vừa muốn khởi động kiếm trận, chỉ thấy Thánh Nhân tộc Lôi Chuẩn lấy ra một viên đá màu đen ném vào giữa không trung.
Bên trên hòn đá kia có sấm sét lấp lóe đùng đùng không dứt, sinh ra một luồng từ trường mạnh mẽ, lại làm độ khó việc thao túng kiếm trận của Sở Cuồng Nhân tăng lên, vô số kiếm khí giữa không trung rung động kịch liệt.
"Há, Nguyên Từ Thiết!"
"Không đúng, đây là Nguyên Từ Thiết mẫu!"
Hai mắt Sở Cuồng Nhân khẽ híp một cái.
Nguyên Từ Thiết bình thường muốn gây ra ảnh hưởng cho kiếm trận, ít nhất phải nặng hơn ngàn cân, trước đó Thương tộc cũng dùng chiêu này để khắc chế kiếm trận của hắn, nhưng mà bây giờ Thánh Nhân tộc Lôi Chuẩn chỉ lấy ra một khối.
Đừng nói 1000 cân, ngay cả một cân cũng không biết có đủ hay không.
Thế nhưng lực từ của nó rất kinh khủng, so với cái mà Sở Cuồng Nhân gặp ở Thương tộc trước đó còn kinh khủng hơn, cho nên đây không phải Nguyên Từ Thiết bình thường.
Mà chính là tinh hoa bên trong Nguyên Từ Thiết, Nguyên Từ Thiết mẫu!
Một khối Nguyên Từ Thiết mẫu này, ít nhất cũng là bảo vật cấp Thánh.
"Sở Cuồng Nhân, năng lực của ngươi, chúng ta đã cẩn thận nghiên cứu qua, ngươi thật sự cho là chúng ta không hề chuẩn bị cái gì cả sao?"
Thánh Nhân tộc Lôi Chuẩn cười nhạt nói.
Hai mắt của mấy Thánh Nhân còn lại đều tỏa sáng.
"Kiếm trận bị khắc chế, chiến lực của hắn giảm đi, hãy thừa cơ hội này trấn áp hắn!!" Thiên Vương Trương Thánh lớn tiếng nói.
Tam tổ Lệnh Hồ tộc xuất thủ trước.
Chỉ thấy hắn dùng chỉ thay kiếm, đạo vận hội kiếm bàng bạc chi tụ, hóa thành một đạo kiếm ảnh kinh thiên, hung hăng chém xuống Sở Cuồng Nhân.
Một kiếm này khiến cho hư không rung động, giống như muốn bị xé nứt.
"Hoàng Hoàng Chấn Thiên Quyền!" Thương Vấn Thánh Nhân cũng xuất thủ, xuất ra một quyền, kình khí cuồng bạo hóa thành nắm đấm màu đen, như thiên uy buông xuống!
"Thương Long kiếm quyết!" Kiếm của Thánh Nhân Phong Vân sơn rung động, một đạo kiếm khí hóa thành hình rồng, mang theo đạo vận cuồng bạo của Thánh Nhân.
Ba đại Thánh Nhân liên thủ tung chiêu, uy thế dồi dào tuyệt luân.
Kiếm trận của Sở Cuồng Nhân bị khắc chế, nhưng quanh người lại bộc phát ra một luồng đạo vận vô cùng huyền diệu, trong không trung biến ra thành từng đoá từng đoá Bạch Liên.
Chính là pháp môn Thánh Vương, Bạch Liên Tịnh Thế Thiên!
Bạch Liên ẩn chứa năng lực phòng ngự vô hạn, dần dần làm tan rã kiếm kh, nắm đấm, nhưng đây dù sao cũng là đòn tấn công của Thánh Nhân, dù cho Sở Cuồng Nhân có dùng toàn bọi sức lực tung ra Bạch Liên Tịnh Thế Thiên, vẫn như cũ không cách nào hoàn toàn chống đỡ được.
Kiếm khí xuyên qua vai, nắm đấm nện ở trên lồng ngực của hắn.
Sở Cuồng Nhân bay ra ngoài, nện phía trên hòn đảo lơ lửng ở phía xa, bên trong tiếng va chạm, toàn bộ hòn đảo đều chấn động.
Khói bụi mù mịt nổi lên bốn phía, mọi người vội vàng nhìn sang.
Thành công không?