Chương 316 Thần Ma Bát âm chiến Đại Thánh, Khí Thôn Vạn Lý, Kinh Đào Phách Ngạn
“Sở chưởng môn, chuyện này là do đệ nhất thành chúng ta không đúng, như vậy đi, ta sẽ bồi thường cho Huyền Thiên tông năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch, ngươi cảm thấy thế nào?” Thái Thú thứ nhất nói.
Nghe thấy ông ta nói vậy, mọi người hơi chấn kinh.
Vừa mở miệng đã bồi thường năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch, gia nghiệp của đệ nhất thành đúng là rất lớn.
“Được.” Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, “Mặt khác, phải công khai xin lỗi chúng ta, ta hi vọng các ngươi có thể nhanh chóng an bài tốt.”
Nghe thấy vậy, Thái Thú thứ nhất trầm ngâm một hồi, nói: “Sở chưởng môn, đối với một đạo thống Thánh Nhân mà nói, năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch chính là một khoản tiền lớn, ta hi vọng ngươi có thể cân nhắc lại.”
“Có ý gì?” Ánh mắt Sở Cuồng Nhân lạnh lẽo.
“Chuyện công khai xin lỗi, xin Sở chưởng môn đừng nhắc nữa, năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch này đã là nhượng bộ lớn nhất của Đệ nhất thành rồi.”
Thái Thú thứ nhất từ tốn nói.
“Ta hiểu rồi.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng.
Mọi người nghe vậy, không khỏi sửng sốt.
Sở Cuồng Nhân định cứ như vậy thu tay sao?
Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, năm trăm triệu linh thạch đúng là không ít, đối phương được chỗ tốt lớn như vậy, thu tay lại cũng không phải không được.
Nhưng Sở Cuồng Nhân thu tay, đám Thánh Nhân lại không buông lỏng, ngược lại cảm giác vô cùng biệt khuất.
Sáu vị Thánh Nhân xuất thủ cũng không thể trấn áp Sở Cuồng Nhân, còn bị đối phương chém nữa, nhìn lại Sở Cuồng Nhân, hắn vẫn không có chuyện gì, còn chiếm năm trăm triệu linh thạch bồi thường.
Sau trận chiến này, thể diện của các Thánh Nhân đã mất hết.
“Sở chưởng môn có thể lấy đại cục làm trọng, không thể tốt hơn.”
Thái Thú thứ nhất khẽ vuốt cằm.
Nhưng sau đó, trên mặt ông ta lại lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy Sở Cuồng Nhân ở đối diện đã kéo cổ cầm lơ lửng giữa trời xuống, mười ngón tay đặt trên dây đàn, từ tốn nói: “Xin thành chủ ra tay đi.”
Nghe thấy vậy, mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.
Sở Cuồng Nhân, hoàn toàn không có dự định thu tay!!
Hắn chính là muốn liều mạng với Đệ nhất thành!
Hoặc là công khai xin lỗi bồi thường, hoặc là hủy đệ nhất thành, trừ hai chuyện này ra, hắn sẽ không nhượng bộ!
Nhìn dáng vẻ không nhượng bộ của Sở Cuồng Nhân, sắc mặt Thái Thú thứ nhất trở nên vô cùng âm trầm, “Sở chưởng môn, năm trăm triệu thượng phẩm linh thạch đã không ít, ngươi cần gì phải liều mạng như vậy.”
“Ngươi nhìn Huyền Thiên tông ta thiếu linh thạch sao?”
Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Nói đùa cái gì?
Chỉ đưa năm trăm triệu linh thạch đã muốn hắn bỏ qua chuyện này?!
Hắn chỉ đánh cược hai trận đã thắng mười lăm đạo thống Thánh Nhân năm tỷ bảy trăm triệu linh thạch rồi, hắn còn thiếu năm trăm triệu linh thạch này sao?
“Vậy xem ra, hôm nay ta và Sở chưởng môn nhất định phải đánh với nhau một trận rồi.” Thái Thú thứ nhất lạnh như băng nói.
“Không đánh, thì xin lỗi.”
“Hừ, ta nói trước, quyền cước không có mắt, nếu Sở chưởng môn xảy ra chuyện gì, Đệ nhất thành ta sẽ không chịu trách nhiệm.”
Thái Thú thứ nhất đã bị Sở Cuồng Nhân bức ra hỏa khí.
“A, thành chủ có thể thử một lần!”
Sở Cuồng Nhân nói, hiện tại, Bất Tử chi thân của hắn đã đến tầng thứ ba, cho dù đứng đó bất động, đối phương cũng chưa chắc đã giết được hắn.
“Đúng là tên hậu bối cuồng vọng, ta sẽ để ngươi mở mang kiến thức, biết thế nào là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!!” Thái Thú thứ nhất lạnh giọng nói, trên thân đột nhiên bộc phát ra một cỗ đạo vận Thánh Nhân vô cùng mạnh mẽ.
Cỗ đạo vận này còn mạnh hơn các Thánh Nhân khác.
Ngay cả Sở Cuồng Nhân cũng bị bức lui mấy trượng.
Các Thánh Nhân còn lại thấy thế, biến sắc.
“Cỗ khí tức này là... Đại Thánh!”
“Không ngờ thành chủ Đệ nhất thành lại có tu vi Đại Thánh!!”
“Trên mặt nổi, trong tất cả các đạo thống Thánh Nhân cũng không có mấy vị Đại Thánh tọa trấn, thành chủ đệ nhất thành giấu cũng đủ sâu a.”
Mọi người kinh ngạc, nhưng Sở Cuồng Nhân lại không hề sợ hãi.
Lúc Thái Thú thứ nhất hiện thân, hắn đã nhìn ra tu vi của đối phương, nếu hắn dám chiến, tự nhiên có chỗ dựa vào.
Hắn đi đến trước cổ cầm, thản nhiên nói: “Bốn khúc trước của Thần Ma Bát âm đã khiến sáu Thánh bó tay không có cách, bốn khúc phía sau, thành chủ có dám nghe không?”
“Mời!”
Thái Thú thứ nhất đứng chắp tay.
Chuyện đã đến mức này, ông ta cũng không có đường lui!
Coong!
Cầm âm vang vọng.
Giữa thiên địa, mênh mông chi ý ầm vang lao về phía Thái Thú thứ nhất, ngay sau đó, vô số cầm âm biến thành lưỡi dao sắc bén bao phủ ra!
Oanh!!
Một trận âm ba khủng bố phóng về phía Thái Thú thứ nhất.
Thiên Địa Thương Mang, Mãn Thành Phong Vũ, Hoàng Chung Đại Lữ!
Ba khúc đầu tiên của Thần Ma Bát âm được tấu vang.
Thái Thú thứ nhất vừa sải bước ra, trên người có đạo vận cấp bậc Đại Thánh lưu chuyển, hóa thành một cái lồng khì vô hình bao bọc xung quanh ông ta!
Mênh mông chi ý không cách nào ảnh hưởng đến ông ta, cầm âm biến thành lưỡi dao sắc bén đánh vào lồng khí, chỉ khiến phía trên nổi lên từng vòng từng gợn sóng.
Khi khúc thứ ba Hoàng Chung Đại Lữ biến thành âm ba xoắn tới, Thái Thú thứ nhất mới giơ tay, một cỗ linh lực kinh khủng từ lòng bàn tay ông ta bạo phát.
Ầm vang một tiếng, hư không nổ tung, khí lãng bao phủ hơn mười dặm.
Mà Thái Thú thứ nhất vẫn đứng sừng sững bất động!
Các Thánh Nhân còn lại thấy thế, không khỏi kinh thán.
“Đại Thánh không hổ là Đại Thánh, thực lực này thật cường hãn.”
“Đúng vậy, cầm âm của Sở Cuồng Nhân khiến chúng ta bó tay không có cách nào, nhưng lại không làm gì được Đại Thánh, Thánh Nhân và Đại Thánh, chỉ khác một chữ, nhưng chiến lực chênh lệch lại giống như một trời một vực.”
“Hừ, Sở Cuồng Nhân mạnh hơn, cũng làm sao có thể sánh vai với Đại Thánh?!”
Thương Vấn Thánh Nhân hừ lạnh một tiếng nói.
Sở Cuồng Nhân ở cách đó không xa, mười ngón kích thích dây đàn, không thèm để ý chuyện công kích của mình không ảnh hưởng đến Thái Thú thứ nhất.
Chỉ thấy quanh người hắn có vô số đạo vận lưu chuyển, một cỗ vạn pháp chi lực vô cùng huyền diệu gia trì trên đạo vận cầm âm.
Chính là Vạn Pháp Quy Nhất Đạo Thể!
Được đạo thể gia trì, cầm âm của Sở Cuồng Nhân trở nên mạnh hơn.
Giữa thiên địa bỗng nhiên có âm thanh hào hùng vang lên, dường như hóa thành cổ chiến trường, chính là khúc thứ tư của Thần Ma Bát âm, thập diện mai phục!
Tiếng đàn này có tác dụng quấy nhiễu, tâm thần của Thái Thú thứ nhất hơi ngưng tụ, bảo vệ đạo tâm vững vàng, sau đó lao về phía Sở Cuồng Nhân.
Ông ta đưa tay đánh là một đạo chưởng kình bàng bạc.
Lại thấy Sở Cuồng Nhân đột nhiên đề cao làn điệu, một cỗ đạo vận cầm âm vô cùng cương mãnh cuốn lấy vạn lý sơn hà, ầm vang bạo phát!
“Khúc thứ năm của Thần Ma Bát âm, khí thôn vạn lý!”
Cầm âm dồi dào ầm vang bạo phát, rung động thiên địa.
Chưởng kình của Thái Thú thứ nhất bị phá nát!
Mà bản thân ông ta cũng bị từng cơn sóng cầm âm này đẩy lui, uy lực cường hãn, khiến sắc mặt của ông ta thay đổi.
“Cầm âm thật khủng khiếp.”
Thái Thú thứ nhất nghiêm mặt, linh lực trong cơ thể điên cuồng phun trào, hình thành một tầng bích chướng linh lực vô cùng cứng cỏi ở xung quanh ông ta!
Bích chướng chống cự thế công của cầm âm, ngay sau đó, lòng bàn tay của Thái Thú thứ nhất hướng lên trời, linh khí trong thiên địa hội tụ về phía lòng bàn tay ông ta, sau đó tạo thành một vòng xoáy linh khí to lớn, đường kính một trăm trượng.
“Tụ Linh nhất kích!”
Thái Thú thứ nhất đột nhiên đập vòng xoáy linh khí trong tay ra.
Vòng xoáy kia cuốn theo một cỗ uy thế khủng bố hủy thiên diệt địa, chưởng khí chưa đến, Sở Cuồng Nhân liền cảm nhận được một cỗ áp lực lớn lao.
“Thần Ma Bát âm khúc thứ sáu, Kinh Đào Phách Ngạn!” Sở Cuồng Nhân quát khẽ một tiếng, cầm âm vang vọng, hư không phát ra âm thanh như biển động, mà dưới tiếng đàn này, hư không cũng chấn động theo.
Hai cỗ uy lực cầm âm, chưởng khí ầm vang va chạm, âm thanh to lớn cuốn theo khí lãng khinh khủng, ngàn dặm tầng mây bị lăn lộn phá nát, ngay cả Thánh Nhân cũng không nhịn được phải lùi lại.
Phốc...
Lúc này, Sở Cuồng Nhân cũng không nhịn được phun ra một ngụm máu.