Chương 336 Lân tộc xâm chiếm, hoàng cưỡi biển mây, ngươi không có tư cách bàn điều kiện
Sau đó, Sở Cuồng Nhân xuất ra một số độc dược mà trước kia nhàn rỗi hắn đã luyện chế ra cho Triệu Thiên Long ăn vào, triệt để khống chế tên gian tế này.
Mà chuyện gian tế của Địa Phủ được sắp xếp vào Huyền Thiên tông đã cho đám người Như Yên trưởng lão một bài học, bọn họ điều tra các đệ tử trong tông lại một lần, có Động Tất Chi Nhãn của Sở Cuồng Nhân tương trợ, bọn họ đã tìm được mấy người.
Nhưng so với Triệu Thiên Long, mấy người này đều là đệ tử ngoại môn nội môn, không thể tiếp xúc nhiều với nội tình của tông môn.
Sở Cuồng Nhân không để người ta giải quyết mấy người kia, mà sai Như Yên trưởng lão phái người giám thị, chờ lúc nào đó sẽ phát huy được tác dụng.
Mấy ngày trôi qua.
Một ngày này, sắc mặt Như Yên trưởng lão ngưng trọng tìm Sở Cuồng Nhân.
“Chưởng môn, hôm qua, tông môn phụ thuộc Huyền Thiên tông tại ven biển bị tập kích, thương vong thảm trọng.” Như Yên trưởng lão nói.
“Người nào làm?”
“Lân tộc! Bọn họ nói, nếu một ngày chưởng môn không giao Tam Xoa Kích và bảo vật Đế cấp lấy được trong đảo vô danh ra, thì mỗi ngày bọn họ sẽ giết một trăm ngàn người, cho đến khi giết sạch các thế lực phụ thuộc của Huyền Thiên tông!” Như Yên trưởng lão cắn răng nghiến lợi nói.
Nghe thấy vậy, Sở Cuồng Nhân hít sâu một hơi, trong mắt lướt qua một vệt lạnh lẽo, “Bây giờ người của Lân tộc đang ở nơi nào?”
“Ven biển, Tuyết Phong tông!”
“Ta đã biết, ta sẽ đi một chuyến.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Hắn đi ra Trường Sinh điện, bóng người hóa thành một đạo lưu quang biến mất.
Chuyện Lân tộc khiêu khích Huyền Thiên tông cũng cấp tốc truyền ra, hơn phân nửa đạo thống thế lực trong Thương Khung tinh đều nhận được tin tức.
Tất cả mọi người đều đang theo dõi.
Lân tộc là bá tộc trong biển, nội tình mạnh, mặc dù kém Nhân tộc, nhưng cũng vượt qua bất kỳ một đạo thống Thánh Nhân nào, ở trong biển nhiều năm như thế, không biết đã có bao nhiêu Thánh Nhân rồi.
Sở Cuồng Nhân không phải Thánh Nhân, lại hơn hẳn Thánh Nhân.
Trong mấy năm ngắn ngủi, không ai có thể ngăn cản xu thế cấp tốc quật khởi của hắn, lập tức trở thành truyền kì chói mắt nhất trong mấy trăm ngàn năm qua của Thương Khung tinh!
Hai bên đọ sức nhất định không tầm thường.
Thanh Long vực, trong lãnh địa đạo thống Tuyết Phong tông ở ven biển.
Thi thể hơn mười vạn đệ tử Tuyết Phong tông và dân chúng chất thành đống trên bờ biển, tản ra một cỗ huyết tinh chi khí ngút trời.
Mà bên cạnh vô số thi thể có vài đầu hải thú to lớn, đang không ngừng nuốt chửng những thi thể này.
Cách đó không xa, đám trưởng lão, tông chủ của Tuyết Phong tông phải đeo xiềng xích, bị giam trong lồng giam, hai mắt đỏ thẫm nhìn tình cảnh này.
“Xem đi, đây chính là kết cục khi đối địch với Lân tộc ta.”
Bên cạnh lồng giam, một vị đại tướng Lân tộc mặc áo giáp màu xanh lam lãnh khốc cười một tiếng, nói: “Các ngươi yên tâm, không chỉ Tuyết Phong tông các ngươi, chỉ cần một ngày Sở Cuồng Nhân không giao đồ ra, chúng ta vẫn sẽ đồ giết, mãi đến khi giết sạch toàn bộ thế lực phụ thuộc của Huyền Thiên tông mới thôi, ta muốn nhìn xem Sở Cuồng Nhân có thể nhẫn nại tới khi nào.”
“Chưởng môn tuyệt đối sẽ không buông tha các ngươi!”
Chưởng môn Tuyết Phong tông trợn muốn rách cả mí mắt nói.
“Ha ha, như vậy là tốt nhất, ta muốn nhìn một chút, một tên Sở Cuồng Nhân có thể nhấc lên sóng gió gì.”
“Lân tộc ta to lớn, lại ẩn sâu trong biển, cho dù thực lực của Sở Cuồng Nhân mạnh hơn, chẳng lẽ có thể xông vào đáy biển, tìm chúng ta tính sổ hay sao? Đáy biển, chính là địa bàn của Lân tộc ta.”
Đại tướng Lân tộc cười ha ha nói, so với các đạo thống Thánh Nhân khác, Lân tộc căn bản không sợ Sở Cuồng Nhân.
Dưới cái nhìn của bọn họ, năng lực của Sở Cuồng Nhân có cao hơn thì như thế nào?
Cuối cùng chỉ là sinh vật trên lục địa mà thôi, còn Lân tộc bọn họ sống dưới đáy biển, ở trong biển, từ xưa tới nay chưa có ai làm gì được Lân tộc.
Một đêm trôi qua.
Đại tướng Lân tộc nhìn thấy mặt trời mọc lên trên mặt biển, hắn ta cười lạnh nói: “Ngày thứ hai, Sở Cuồng Nhân vẫn không đến, đi, lại đến lãnh địa Tuyết Phong tông bắt một trăm nghìn người đến đút Hải thú cho ta.”
“Vâng.”
Một đám binh lính Lân tộc lao về phía thành trì cách đó không xa, đám chưởng môn Tuyết Phong tông nhìn thấy cảnh tượng này, trợn to mắt quát lên: “Dừng tay cho ta, có gì hãy nhằm vào chúng ta đi!!”
Đại tướng Lân tộc thản nhiên nói: “Chuyện này không thể được, các ngươi là chưởng môn và trưởng lão của Tuyết Phong tông, ta muốn các ngươi trơ mắt nhìn dân chúng và đệ tử mà các ngươi bảo vệ bị chúng ta sát hại thế nào.”
“Nếu một ngày Sở Cuồng Nhân không giao đồ ra, Lân tộc ta muốn hắn nhìn xem, các thế lực phụ thuộc Huyền Thiên tông sẽ bị giết như thế nào!”
“Khốn khiếp!!”
Chưởng môn Tuyết Phong tông rống giận, nhưng không thể làm gì được.
Lượng lớn binh lính Lân tộc lao về phía thành trì, trên người phần lớn đám Lân tộc này đều mọc ra các loại lân phiến, thậm chí còn có bộ phận góc cạnh, nhìn qua vô cùng dữ tợn.
Bách tính trong thành nhìn thấy binh lính Lân tộc ào ào kéo đến, không khỏi lâm vào trong tuyệt vọng.
Có một vài tu sĩ cắn răng, đứng ra, đi lên trên tường thành, nỗ lực bảo vệ dân chúng trong thành, nhưng trước mặt hàng vạn binh lính Lân tộc, lực lượng của bọn họ quá nhỏ bé.
“Hu hu hu...” Dường như đứa trẻ sơ sinh trong ngực một người phụ nữ cảm giác được cái gì, không khỏi khóc rống lên.
Người phụ nữ không tự chủ ôm chặt đứa trẻ, “Người nào đến, người nào đến cứu chúng ta đi...”
Binh lính Lân tộc đã tới trên tường thành, sắp vào thành, trên tường thành các tu sĩ đã làm xong chuẩn bị liều chết đánh cược một lần.
Lúc này, nơi xa bỗng nhiên lướt đến một trận kiếm quang màu tím!
Kiếm quang này, cuồn cuộn như dòng nước lũ, che khuất bầu trời!
Kiếm quang lướt qua đỉnh đầu vô số người, tràn vào đại quân Lân tộc, dưới kiếm quang này, đám binh lính Lân tộc, cho dù là Nguyên Anh hay là Động Hư, thậm chí ngay cả Chiến Vương cảnh cũng không có sức chống cự, trong nháy mắt hóa thành sương máu nổ tung.
Trong nháy mắt, hàng vạn Binh lính Lân tộc đã tan thành mây khói, không còn tồn tại!!
Nơi xa, trong biển mây cuồn cuộn, vang lên một tiếng gào rất to, mảng lớn hồng quang lưu động, nhuộm đỏ chân trời.
Chỉ thấy Thần Hoàng màu đỏ bay trên không trung mà đến, từng trận điềm lành chi khí tràn ngập, trên Thần Hoàng, có một bóng người siêu phàm nhập thánh, mặc một bộ trường bào màu trắng, bên hông đeo trường kiếm xinh đẹp.
Hoàng cưỡi biển mây, giống như thần tiên!
“Là chưởng môn!”
“Là Huyền Thiên tông chi chủ, Sở Cuồng Nhân!”
“Hắn tới, hắn tới.”
“Chúng ta được cứu rồi.”
Có người nhận ra Sở Cuồng Nhân, không khỏi phát ra tiếng hoan hô.
Người phụ nữ ôm đứa trẻ sơ sinh vui đến phát khóc.
Các tu sĩ đều thở dài một hơi.
Mà cách đó không xa, bên bờ biển, vài đầu Hải thú cảm nhận được khí tức Thần Hoàng, đều phát ra tiếng gầm bất an xao động.
Đồng tử của đại tướng Lân tộc đột nhiên co rụt lại, ngưng trọng nói: “Hắn chính là Sở Cuồng Nhân?! Khí thế bực này đúng là bất phàm!”
Sở Cuồng Nhân lướt qua không trung thành trì, đạo vận bao quanh người, thi triển Xuân Phong Hóa Vũ Thuật, một trận gió vui sướng phất qua toàn thành.
Một số tu sĩ, dân chúng bị thương do Lân tộc xâm chiếm lập tức khôi phục lại, nhìn Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt, như tín đồ lâu năm gặp được tín ngưỡng Chân Thần.
Làm xong những thứ này, Sở Cuồng Nhân và Thần Hoàng hạ xuống trước mặt đám người đại tướng Lân tộc, đạm mạc nói: “Thả người ra, sau đó nhận lấy cái chết!”
“Ha ha, không hổ là thiên kiêu mạnh nhất trên lục địa, quả nhiên siêu phàm thoát tục, muốn chúng ta thả người cũng được, giao đồ ra, từ nay về sau, Lân tộc sẽ không xâm chiếm nữa.” Đại tướng Lân tộc cười to nói.
“Ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta.”
“A, thật sao?”
Đại tướng Lân tộc cười lạnh một tiếng, phất tay, chỉ thấy đám binh lính Lân tộc đi về phía đám người chưởng môn Tuyết Phong tông.
“Nếu ngươi không đồng ý, bây giờ ta sẽ giết bọn hắn!”
“Thử một chút đi?”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, một cỗ lực trường vô hình lấy hắn làm trung tâm cấp tốc khuếch tán ra, chính là Chiến Vương lĩnh vực của hắn!
Trong lĩnh vực này, tất cả binh lính Lân tộc đang đi về phía chưởng môn, trưởng lão Tuyết Phong tông đều bị áp nằm rạp trên mặt đất, không cách nào động đậy.
“Cái gì!”
Đại tướng Lân tộc biến sắc, bóng người lóe lên, dùng Chiến Vương lĩnh vực phóng về phía đám người chưởng môn Tuyết Phong tông, muốn bắt mấy người kia làm con tin, bức Sở Cuồng Nhân đi vào khuôn khổ.
Nhưng đột nhiên, một đạo lưu quang lướt đến bên cạnh hắn ta, sau đó đi tới trước mặt hắn ta, một bàn tay trắng nõn không ngừng phóng đại, lấy khí thế không cách nào ngăn cản trực tiếp bóp cổ hắn ta.
“Ta đã nói, ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta!”