← Quay lại trang sách

Chương 344 Phong vân biến ảo, Thiên Hạ Hành Tẩu dần nhập thế

Sở Cuồng Nhân vọt ra khỏi mặt nước.

Sự xuất hiện của hắn khiến các Thánh Nhân đang bí mật quan sát rất sợ hãi.

Tên gia hỏa này còn chưa chết!

Đương nhiên Sở Cuồng Nhân cũng biết có không ít Thánh Nhân ở trong bóng tối theo dõi hắn, nhưng hắn cũng không để ý, chỉ từ tốn nói: “Lân tộc giết hơn mười vạn bách tính của Huyền Thiên ta, một mệnh, đổi ngàn mệnh hoàn trả!!”

“Tất cả tội nghiệt này đều do một mình Sở Cuồng Nhân ta gánh chịu! Nếu ở đây có Thánh Nhân nào bất mãn, ta sẽ phụng bồi tới cùng!”

Nói xong, hắn không để ý đến sự kinh ngạc của các Thánh Nhân, bóng người lóe lên, biến mất trên mặt biển, linh niệm của một đám Thánh Nhân vẫn không tán đi, đang trao đổi với nhau.

Nhất là khi đám Thánh Nhân này nhìn thấy vô số cỗ thi thể trôi nổi trên mặt biển, bọn họ đã kiêng kị Sở Cuồng Nhân đến cực hạn.

“A... Đây là thây khô?”

Bỗng nhiên, có người chú ý tới cái gì.

Bọn họ phát hiện, trên mặt biển lơ lửng vô số thi thể, trong đó phần lớn đều là thây khô.

“Tại sao đám thây khô này lại có vẻ quen thuộc như vậy?!”

Một vị Thánh Nhân vô cùng kinh ngạc nói.

“Không phải là trạng thái chết của đám người bị nữ tử không đầu giết hại trên đảo vô danh ngày đó sao? Tinh khí sinh mệnh đều bị hút khô.”

Nghe thấy vậy, đám Thánh Nhân mới hồi phục tinh thần.

Nử tử không đầu kia để lại ấn tượng rất sâu với bọn họ, mới nhìn qua bọn họ đã nhận ra rồi.

Cộng thêm cỗ uy áp Đế đạo không lâu trước đây mới bạo phát từ dưới đáy biển ra, không ít người nghĩ tới điều gì.

“Chẳng lẽ lúc Sở Cuồng Nhân và Lân tộc đại chiến, nữ tử không đầu kia xuất hiện, còn giết nhiều người trong Lân tộc như vậy?”

“Sở Cuồng Nhân và nữ tử không đầu kia có quan hệ gì sao?”

Không ít Thánh Nhân nghĩ đến thực lực cường đại khiến các Thánh Nhân đều tuyệt vọng của nữ tử không đầu, lại liên tưởng đến Sở Cuồng Nhân có lẽ có quan hệ với nữ tử không đầu...

Chỉ nghĩ một chút, mọi người đã cảm thấy cả người phát lạnh.

“Sở Cuồng Nhân, người này không thể trêu chọc!”

“Nếu đối phương thật sự có liên quan đến nữ tử không đầu, cho dù chúng ta có mười vị Đại Thánh cũng không có bất kỳ tác dụng gì.”

Các Thánh Nhân miên man suy nghĩ, càng thêm kiêng kị Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân rời khỏi mặt biển, liền trở về địa bàn của Tuyết Phong tông, bây giờ cách lúc hắn rời đi, chỉ hơn một ngày mà thôi.

Thi thể ven bờ biển đã được chôn cất xong, lúc Sở Cuồng Nhân trở về, Thần Hoàng Tiểu Hồng đã cảm giác được, cấp tốc đi đến.

“Ca ca, ngươi trở về rồi, không sao chứ?”

“Không sao.”

Sở Cuồng Nhân khẽ lắc đầu.

Sau đó, hắn nhìn về phía theo đám người chưởng môn Tuyết Phong tông theo sau Thần Hoàng, cười nói: “Huyền Thiên tông sẽ phái người tới trợ giúp Tuyết Phong tông xây dựng lại, còn Lân tộc, sau này bọn họ sẽ không dám phạm vào chuyện như vậy nữa.”

Trong mắt Sở Cuồng Nhân lướt qua một vệt sát ý.

Sát ý kia khiến mọi người ở đây lạnh cả người.

Đám người chưởng môn Tuyết Phong tông kia biết, Lân tộc tuyệt đối đã ngã đau một vố, chỉ sợ đã bị Sở Cuồng Nhân giết không ít người.

Thậm chí ngay cả Thánh Nhân cũng bị hao tổn.

Cho dù chưởng môn Tuyết Phong tông có phát huy bao nhiêu sức tưởng tượng cũng không nghĩ được lần này Sở Cuồng Nhân lần đã mở sát giới lớn thế nào tại Lân tộc.

“Đa tạ chưởng môn.” Chưởng môn Tuyết Phong tông chắp tay nói.

“Ừm.”

Chuyện khắc phục hậu quả tiếp theo, liền giao cho đám người chưởng môn Tuyết Phong tông, sau khi trở về, hắn sẽ để Như Yên trưởng lão phái người đến giúp đỡ bọn họ xây dựng lại.

Rất nhanh.

Tin tức Sở Cuồng Nhân đại náo Lân tộc, giết gần tỷ sinh linh Lân tộc như cơn lốc nhanh chóng truyền ra, truyền khắp toàn bộ Thương Khung tinh.

Cho dù ở bốn vực hay ở hải ngoại, tất cả đều bị dọa gần chết.

Từ xưa đến nay, chuyện giống Sở Cuồng Nhân đã làm, trong vòng một ngày giết nhiều sinh linh như vậy, tuyệt đối là vô cùng hiếm thấy.

Rất nhiều Thánh Nhân sống lâu như thế cũng chưa từng gặp.

Theo thời gian trôi qua, tại bốn vực, thậm chí là ở hải ngoại, danh tiếng của Sở Cuồng Nhân Nhân không ngừng tăng lên, có thể nói như mặt trời ban trưa.

Tất cả mọi người đều kiêng kị tên điên này.

Mà lúc Sở Cuồng Nhân như mặt trời ban trưa, trên Thương Khung tinh, thời gian dần trôi qua, lại xuất hiện một số thiên kiêu không biết từ đâu ra.

Chiến lực của đám thiên kiêu này vô cùng khủng bố, có thậm chí có thể sánh vai với Thánh Nhân, mà những người này đều có một cái tên chung.

Bọn họ được xưng là... Thiên Hạ Hành Tẩu!

Bọn họ là thế lực đại biểu cho các nơi không biết trên Thương Khung tinh, chỉ có các Thánh Nhân mới biết được một chút.

Thương Khung tinh, nơi nào đó.

Một gian cung điện kim bích huy hoàng, trôi nổi trên không.

Một lão giả ngồi xếp bằng.

Một người trẻ tuổi thanh tú mặc trường bào màu đen bỗng nhiên đi đến, hắn ta nhìn lão giả, cung kính nói: “Bái kiến sư tôn.”

“Ừm, Dạ Tâm, ngày mai ngươi sẽ rời khỏi Thất Tinh cung, lần này ra ngoài, là vì dương danh cho Thất Tinh cung, đoạt vận khí trong đại tranh chi thế, ta có một bảng danh sách thiên kiêu, ngươi phải chú ý những người trên đó, những người này rất có thể sẽ là đối thủ của ngươi.”

Lão giả lấy ra một bảng danh sách, đưa cho người trẻ tuổi tên Dạ Tâm.

Dạ Tâm nghe vậy, tiếp nhận bảng danh sách, nhưng trong mắt lại lộ ra một vệt khinh thường, “Sư tôn quá lo lắng, thiên kiêu ở ngoại giới tuy nhiều, nhưng phần lớn đều là tồn tại dưới Thánh Nhân, làm sao có thể là đối thủ của ta?”

“Đối thủ của ta, là đám Thiên Hạ Hành Tẩu kia!”

“A?!”

Bỗng nhiên, Dạ Tâm khẽ a lên một tiếng.

Bởi vì trên danh sách trong tay hắn ta, có một cái tên đứng ở vị trí đầu tiên, còn dùng bút đỏ đánh dấu.

Hiển nhiên, người này không phải người bình thường.

“Sở Cuồng Nhân... Người này là ai?”

Dạ Tâm rất tò mò.

Nghe được cái tên này, lão giả trước mặt Dạ Tâm trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Hắn là kẻ địch lớn nhất trong chuyến này của ngươi, Cận Cổ mười lăm vạn năm đến nay, hắn là dị số lớn nhất không thể đo lường, cũng không cách nào phỏng đoán!”

Vẻ mặt Dạ Tâm hơi đổi.

Hắn ta chưa bao giờ nhìn thấy vẻ ngưng trọng như thế trên mặt sư tôn, sư tôn lại đánh giá Sở Cuồng Nhân cao như vậy sao?!

Nghĩ đến đây, Dạ Tâm bỗng nhiên sinh ra một cỗ không chịu thua.

“Sở Cuồng Nhân, ta thực sự muốn gặp người này một lần.”

“Nhớ lấy, nếu không tất yếu, không thể đối địch với người này!”

Lão giả trịnh trọng nói.

“Đồ nhi hiểu rồi.”

Một chỗ khác.

Một tòa đại điện âm u quỷ quyệt trên.

Một người thanh niên mặc áo bào đen ngồi xếp bằng, trên người có một đám đầu lâu dữ tợn hiện lên, trên đại điện, tràn đầy một loại khí tức tối tăm, cây cột bốn phía đều ngưng tụ ra băng sương.

Nam tử thanh niên chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía bên ngoài đại điện, “Ngày mai ta sẽ rời khỏi Hoàng Tuyền phủ, cũng không biết Thiên Hạ Hành Tẩu vừa nhập thế là dạng người gì, khiến người ta rất chờ mong a!”

“Vô Đạo, ngoại trừ đám Thiên Hạ Hành Tẩu kia, ngươi còn phải đặc biệt chú ý tới một người, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sợ rằng người này càng khó đối phó hơn Thiên Hạ Hành Tẩu.”

Trong đại điện, bỗng nhiên vang lên một giọng nói già nua.

Người thanh niên nghe vậy, lộ ra vẻ hiếu kỳ, “Ha, là ai?”

“Chưởng môn Huyền Thiên tông... Sở Cuồng Nhân!”

“Nhớ lấy, nếu gặp phải Sở Cuồng Nhân, giao thủ với hắn, phải thật cẩn thận, không thể qua loa, chiến lực của người này rất mạnh, không dưới Đại Thánh!”

Một gian lầu các, lại có tiếng người nói chuyện truyền ra.

Người nói chuyện là một trung niên mặc bạch y.

Ở trước mặt ông ta, là một người thanh niên mặc áo xanh, trên người có từng tia kiếm khí vờn quanh, vô cùng sắc bén.

“Vâng, sư tôn.” Người thanh niên khẽ vuốt cằm, trong mắt lại lộ ra một vệt nóng lòng muốn thử.

Trên Thương Khung tinh, tại các nơi không biết, đại tranh chi thế dần hiện thế, bọn họ cũng phái ra thiên kiêu nhập thế hành tẩu, tranh đoạt khí vận.

Thiên kiêu chi tranh, tiến nhập một cục diện mới.