← Quay lại trang sách

Chương 345 Thiên Hạ Hành Tẩu dương danh, theo nhau tới khiêu chiến

Từ khi đánh một trận với Lân tộc, Sở Cuồng Nhân liền trở về Huyền Thiên tông.

Mà những ngày này, hắn cũng không đi ra, vẫn luôn bế quan trong Lăng Thiên Đạo Cung, chuyện này khiến đám người Như Yên trưởng lão có chút nghi hoặc, không phải hắn vừa bế quan đột phá Vô Thượng Chí Tôn sao? Tại sao lại bế quan nữa?

Mặc dù nghi hoặc, nhưng mọi người cũng không suy nghĩ nhiều.

Nhưng trong khoảng thời gian Sở Cuồng Nhân bế quan này, người từ các nơi không biết dần hiện thế, trong Thương Khung tinh nổi lên gió giục mây vần.

Trước mặt những nơi không biết này, các đạo thống Thánh Nhân vốn cao cao tại thượng lại không khác gì đạo thống bình thường, thậm chí còn có đạo thống Thánh Nhân muốn leo lên những nơi không biết này.

Nhưng cũng không nghe nói cụ thể là đạo thống Thánh Nhân nào làm như vậy.

Ngoài ra, Thiên Hạ Hành Tẩu từ nơi không biết nhập thế, bắt đầu bày ra tài hoa trong Thương Khung tinh, khuất nhục thiên kiêu các nơi.

Đám thiên kiêu tuyệt đỉnh như thiếu đế, thập kiệt cao cao tại thượng trong mắt mọi người còn kém xa Thiên Hạ Hành Tẩu!

Thiên Hạ Hành Tẩu đến từ nơi không biết, sử dụng tu hành pháp không biết, bây giờ bọn họ là chủ đề khiến người ta chú ý nhất trên Thương Khung tinh.

Trong Huyền Thiên tông.

Một sơn cốc.

Mấy vị Đạo Tử trong Huyền Thiên tông đang huấn luyện, sau đợt huấn luyện, mấy người tụ tập lại một chỗ, đang trò chuyện với nhau cái gì.

“Nghe nói mấy ngày trước, Thiếu Đế Thương Thiên của Bá Thể Thánh tộc đã bị Phiếu Miểu Thiên của Thiên Hạ Hành Tẩu giết, chỉ dùng ba chiêu.”

Lúc này, Nam Cung Hoàng bỗng nhiên mở miệng nói.

Nghe thấy tin tức này, sắc mặt mấy vị Đạo Tử hơi ngưng tụ.

Trong cuộc tranh bá thiên kiêu, bọn họ đã từng nhìn thấy thực lực của Thương Thiên, không ngờ lại bị người ta đánh bại trong ba chiêu.

Nếu là trước kia, bọn họ căn bản không dám tưởng tượng thực lực này.

“Thôi đi, lại phải dùng ba chiêu, chưởng môn nhẹ nhàng nâng tay đã có thể trấn áp Thương Thiên rồi, căn bản không thể so với chưởng môn được.”

Kim Phi Yến cũng bĩu môi một.

Mấy người còn lại cũng lộ ra vẻ tán đồng.

Nhưng Nam Cung Hoàng vẫn nói: “Chưởng môn là chưởng môn, chúng ta là chúng ta, nếu chúng ta vẫn ỷ lại vào chưởng môn, Huyền Thiên tông sẽ không có tương lai, so với Thiên Hạ Hành Tẩu, chúng ta còn kém xa lắm, nhất định phải càng nỗ lực tu hành, ai biết sau này có đối đầu với nhau không.”

“Nói không sai.”

“Trong chúng ta, có lẽ chỉ có Lam Vũ mới có thể đánh một trận với Thiên Hạ Hành Tẩu.” Mộ Dung Hiên nhìn về phía Lam Vũ còn đang huấn luyện nói.

Sau khi từ Đệ Nhất Thành trở về, Lam Vũ vẫn ở trong trạng thái huấn luyện với cường độ cao, một ngày mười hai canh giờ, chỉ có hai canh giờ dùng để làm việc khác, còn lại nàng đều dùng để tu luyện.

Dù nàng là Tôn giả, nhưng trạng thái huấn luyện này cũng không phải dễ dàng chịu nổi, chuyện này không chỉ khảo nghiệm tố chất thân thể, tu vi, cũng là khảo nghiệm tinh thần nữa.

...

Oanh!

Lam Vũ đánh nát một cái phân thân kiếm khí trong kiếm lâu, lúc này trên mặt nàng đã đầy mồ hôi, mà phân thân kiếm khí ở đối diện đã tụ tập lại, một kiếm đánh ra, đánh nàng ra khỏi Kiếm Lâu.

Lam Vũ ra khỏi Kiếm Lâu, thở phào nhẹ nhõm, “Tầng thứ bốn mươi tám trên Kiếm Lâu quá kinh khủng, phân thân kiếm khí bất tử bất diệt, thực lực vĩnh viễn cao hơn bản thân, không biết lúc trước làm sao công tử có thể vượt qua được?”

Nàng cau mày nghĩ.

Sau khi rời khỏi Kiếm Lâu, Lam Vũ lại đến sân thí luyện trọng lực.

Mãi đến chạng vạng tối, nàng mới trở lại Lăng Thiên Đạo Cung.

Buổi tối, nàng mượn nhờ trận pháp trong Đạo Cung tu luyện linh lực.

Sáng sớm ngày thứ hai, nàng đứng dậy ra phòng, nhìn thoáng qua phòng Sở Cuồng Nhân, thấy đối phương còn đang bế quan liền ra cửa.

Nhưng một ngày này, Huyền Thiên tông có chút không bình thường.

Trên đường Lam Vũ đến Kiếm Lâu, phát hiện đệ tử trong Huyền Thiên tông rất thưa thớt, nàng ngăn lại một tên đệ tử vừa chạy qua.

“Người đi đâu hết rồi?” Lam Vũ tò mò hỏi.

“Tất cả mọi người đến Trường Sinh điện rồi, nghe nói trong Trường Sinh điện có một vị Thiên Hạ Hành Tẩu đến, tất cả mọi người rất ngạc nhiên, nên đi xem.”

Thiên Hạ Hành Tẩu?!

Nghe thấy vậy, hai mắt Lam Vũ tỏa sáng, theo một đám đệ tử, nàng cũng đi tới Trường Sinh điện, nhìn thấy người đến.

Đó là một thanh niên mặc áo đen, khí độ nghiêm chỉnh, Như Yên trưởng lão đang chiêu đãi đối phương, không dám chậm trễ chút nào.

Dù sao đối phương cũng đại biểu cho nơi không biết.

“Nghe nói người này đến từ một nơi gọi là Thất Tinh cung, trên đường đi đã liên tiếp đánh bại ba vị Thiếu Đế, mỗi lần chỉ dùng một chiêu.”

“Cái gì, lợi hại như vậy?”

“Không sai, thực lực của đám Thiên Hạ Hành Tẩu cực mạnh, mỗi người đều không thể khinh thường, nghe nói bọn họ có thể có thể so với Thánh Nhân.”

“Khủng bố như vậy?!”

Bên ngoài Trường Sinh điện.

Mọi người nghị luận ầm ĩ.

Lam Vũ cũng ở trong đó đánh giá vị Thiên Hạ Hành Tẩu này, thời gian dần trôi qua, ánh mắt nàng lộ ra một vệt ngưng trọng, “Người này, rất mạnh.”

Trong Trường Sinh điện.

Dạ Tâm cười nhạt nói: “Không biết Sở chưởng môn đang ở nơi nào?”

“Chưởng môn đang bế quan, không tiện gặp khách.”

Như Yên trưởng lão nói.

Nghe vậy, Dạ Tâm cau mày, “Không biết lúc nào thì Sở chưởng môn sẽ xuất quan?”

“Chuyện này chúng ta cũng không rõ ràng.”

Trước khi bế quan, Sở Cuồng Nhân cũng không nói lúc nào thì hắn sẽ xuất quan, thậm chí cũng không nói vì sao lại bế quan.

Cho nên người trong Huyền Thiên tông cũng không biết lúc nào hắn sẽ xuất quan, bởi vì Sở Cuồng Nhân đã từng bế quan ba năm, cho nên nếu nửa năm hay một năm mà hắn không đi ra, bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái.

“Nếu Sở chưởng môn đang bế quan, vậy ta sẽ ở trong Huyền Thiên tông chờ hắn xuất quan, không biết Như Yên trưởng lão có thể an bài chỗ ở cho ta không?” Dạ Tâm cười nhạt nói, cũng không có ý muốn rời khỏi.

Nghe thấy vậy, Như Yên trưởng lão cau mày lại, “Không biết vì sao các hạ nhất định phải tìm chưởng môn của chúng ta?”

“Không có lí do khác, nghe nói thực lực của Sở chưởng môn cao cường, cho nên cố ý đến thỉnh giáo mà thôi.” Dạ Tâm cũng không kiêng kị mục đích của mình.

Lời hắn ta nói cũng không khiến đám người Như Yên trưởng lão cảm thấy ngoài ý muốn.

Thiên Hạ Hành Tẩu nhập thế, là muốn dương danh đạo thống của mình trong đại tranh chi thế, tranh đoạt khí vận, tạo cơ sở để nơi không biết hoàn toàn lộ diện.

Từ xưa đến nay, phương thức để tu sĩ nhanh chóng dương danh có mấy loại, trong đó thuận tiện nhất, thường dùng nhất chính là dùng thực lực đánh bại một số người có thanh danh hiển hách, giẫm lên thanh danh của những người này thượng vị.

Thiên hạ hôm nay, ai có danh tiếng vượt qua Sở Cuồng Nhân chứ?

Hắn bị Thiên Hạ Hành Tẩu để mắt tới chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.

“Dạ đạo hữu yên tâm, ta sẽ cho người an bài tốt chỗ ở cho ngươi.” Như Yên trưởng lão suy nghĩ một chút rồi nói.

Đối phương đại biểu cho nơi không biết đến khiêu chiến, nếu tùy tiện đuổi ra, như vậy quá không lễ phép, hơn nữa còn khiến người ta mượn cớ, không biết còn tưởng rằng Sở Cuồng Nhân sợ chiến đó.

“Sở Cuồng Nhân ở đâu?”

Lúc này, bên ngoài sơn môn Huyền Thiên tông lại truyền đến một tiếng vang.

Mọi người nhìn lại, ánh mắt xuyên qua trùng điệp biển mây, chỉ thấy trước sơn môn Huyền Thiên tông có một người thanh niên dáng người tráng kiện.

Nhìn thấy người nọ, trong mắt Dạ Tâm lướt qua một vệt dị sắc, “Ta tưởng là ai, hóa là là Bất Động môn Quách Sơn của Thiên Hạ Hành Tẩu!”

Nghe thấy hắn ta nói vậy, mọi người âm thầm líu lưỡi.

Khá lắm, lại một vị Thiên Hạ Hành Tẩu nữa?!

Như Yên trưởng lão dẫn người đến trước mặt Quách Sơn, nói: “Không biết vị đạo hữu này tới tìm chưởng môn Huyền Thiên tông ta là có chuyện gì?”

“Ha ha, ta muốn khiêu chiến Sở Cuồng Nhân!”

Quách Sơn cười ha ha một tiếng nói.

Như Yên trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu.

Lại một người đến khiêu chiến chưởng môn.