← Quay lại trang sách

Chương 356 Tháo hắn cho ta, trăm ngàn phân thân kiếm khí chiến Cửu Anh

“Không bằng, lấy tính mạng của hai vị đi, như thế nào?!”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Vừa dứt lời, trong thiên địa đột nhiên bao phủ một tầng hàn ý lạnh lẽo, nước mưa giống như hóa thành lưỡi dao sắc bén đầy trời.

Nghe thấy Sở Cuồng Nhân nói vậy, ánh mắt Lê Trạch lạnh lẽo, “Ngươi muốn giết ta? Ngươi biết sau lưng ta chính là nơi không biết không!”

“Biết, nhưng giết một người, thì như thế nào?”

“Có bản lĩnh, cứ việc thử một chút.”

Lê Trạch hừ lạnh một tiếng.

Hắn ta đưa tay, giữa thiên địa có lượng lớn linh khí hội tụ trong lòng bàn tay hắn ta, hóa thành một đầu linh lực phi cầm cực kì to lớn lướt đi!

Trên phi cầm, có lôi đình chi lực kinh khủng quấn quanh.

“Vạn Thú Quyết, Lôi Điểu!!”

Sở Cuồng Nhân thấy vậy, lạnh nhạt giơ tay lên.

Một chưởng đột nhiên oanh ra, dưới một kích này, cái gọi là Lôi Điểu ầm vang phá nát, bị Sở Cuồng Nhân đập tan!

Lực lượng này, khiến đồng tử Lê Trạch hơi co lại.

“Thật mạnh!”

“Không hổ là Sở Cuồng Nhân trong truyền thuyết.”

Lê Trạch âm thầm kinh ngạc.

Mà dưới chân hắn ta, Cửu Anh cũng phát ra tiếng rống bén nhọn, giữa thiên địa, nước mưa bỗng nhiên hội tụ thành một cái gai nước đập ra.

Cửu Anh am hiểu thao túng thủy hỏa chi lực, cộng thêm hiện tại đang mưa to, mặc dù hắn ta còn chưa khôi phục toàn lực, nhưng cái gai nước nhìn như tầm thường này lại không phải ai cũng có thể ngăn cản.

Sở Cuồng Nhân đưa tay, dẫn dắt địa khí hóa thành một tòa thần sơn nghiền ép mà ra, trong chớp mắt đã khiến gai nước nổ tung.

“Cửu Anh chi uy, chỉ có như vậy thôi sao?” Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, từ tốn nói, trong mắt mang theo một chút khiêu khích.

Đường đường là Thượng Cổ Hung thú, sao có thể chịu nổi khiêu khích này, tức giận rít lên một tiếng, mưa to đầy trời ngưng tụ, sau đó vô số nước mưa hóa thành từng đạo gai nước, cuốn theo cuồng phong nhanh chóng lao về phía Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân thấy thế, lấy ra cổ cầm Nhiễu Lương.

Hắn kéo dây đàn, coong một tiếng, đạo vận cầm âm bạo phát, dưới tiếng đàn này, gai nước đầy trời liên tiếp bị phá nát!

“Hoàng chung đại lữ!”

Sở Cuồng Nhân cong ngón tay búng ra, một cỗ âm ba vô cùng kinh khủng lập tức khuếch tán ra, hung hăng đập lên đầu Cửu Anh.

Một cái đầu của Cửu Anh bị nện ngoẹo đi, vô cùng choáng váng.

Tám cái đầu còn lại hung tợn nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân, giống như bị hắn chọc giận, phát cuồng cắn xé về phía hắn.

Lên Trạch đứng trên đầu Cửu Anh, thấy Cửu Anh phát cuồng, chỉ có thể nhún người nhảy lên, tạm thời lui ra một khoảng cách.

Hắn ta nhìn Sở Cuồng Nhân bị Cửu Anh công kích, lộ ra một tia cười lạnh, “Sở Cuồng Nhân, ngươi quá cuồng vọng, cho dù thực lực bây giờ của Cửu Anh còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng chiến lực của hắn không phải Thánh Nhân bình thường có thể đối phó, cho dù là Đại Thánh đỉnh phong cũng cảm thấy khó giải quyết.”

“Chỉ bằng ngươi? Chắc chắn phải chết!!”

Cửu Anh là Thượng Cổ Hung thú, thực lực không tầm thường, mặc dù nhục thân tiêu vong vài vạn năm, nhưng sau khi hấp thu rất nhiều tinh hoa máu thịt của tộc Cửu Đầu, thực lực của hắn đã có một nửa thời kì toàn thịnh.

Trong mắt Lê Trạch, Sở Cuồng Nhân căn bản không phải đối thủ của Cửu Anh.

Mà trên thực tế, Sở Cuồng Nhân gảy cầm âm, từng đợt đạo vận cầm âm bạo phát, không ngừng đánh về phía Cửu Anh, mặc dù tạm thời có thể chặn đối phương cắn xé, nhưng linh lực tiêu hao rất to lớn.

“Lam Vũ, ngươi lui ra trước đi.”

“Vâng.”

Lam Vũ khẽ vuốt cằm, sau đó tạm thời lui lại mấy ngàn trượng.

Sở Cuồng Nhân thu hồi cổ cầm Nhiễu Lương.

Trong nháy mắt, Côn Ngô Kiếm bên hông ra khỏi vỏ, một đạo kiếm quang màu tím vô cùng sáng chói phóng lên tận trời, trảm trên đầu Cửu Anh.

Kiếm quang và lân phiến va chạm bắn ra lượng lớn tia lửa...

Cuối cùng, kiếm quang sắc bén đột phá phòng ngự vảy rắn, lượng lớn huyết dịch như suối phun tuôn ra, giống như một trận mưa máu.

Một con mắt của Cửu Anh bị kiếm quang xé rách, đau khổ kịch liệt khiến Cửu Anh phát ra từng tiếng gào chát chúa.

“Ăn ngươi, ăn ngươi!”

“Ta nhất định phải ăn ngươi!!”

Cửu Anh hét lớn, đau khổ kịch liệt, phát ra hung sát chi khí của hắn ta, chín cái đầu to lớn vung vẩy trên không trung, trong chớp mắt, phong vân biến ảo, thiên địa bị một trận đạo vận khủng bố bao phủ.

Một cái đầu của Cửu Anh phun ra hỏa diễm, một cái đầu dâng trào dòng nước màu đen, mặc kệ là hỏa diễm hay là dòng nước, lực lượng đều cực kỳ khủng bố, Thánh Nhân bình thường dính đến một chút cũng đều bị thương.

Sở Cuồng Nhân thi triển thân pháp Phù Quang Lược Ảnh, lấy tốc độ cực nhanh tránh né, sau đó trong lòng hắn vừa động, từng đạo kiếm khí lướt đi, xen lẫn trong hư không, tạo thành một đám phân thân kiếm khí.

Chỉ trong chốc lát, hàng trăm hàng ngàn cái phân thân kiếm khí đã vây quanh Cửu Anh.

Nhìn thấy một màn này, Cửu Anh mộng.

“Đây là đế thuật? Là đế thuật phân thân?”

Lê Trạch cách đó không xa cũng cảm thấy chấn kinh.

Hắn ta có thể rõ ràng cảm giác được, lực lượng của đám phân thân kiếm khí kia, mỗi cái đều không thấp hơn Chí Tôn, trăm ngàn Chí Tôn cùng tiến lên, chỉ sợ trong vài phút là có thể tháo hắn ta thành tám khối.

“Sở Cuồng Nhân lại có tu hành pháp như vậy, khó trách hắn có thể liên tiếp đánh bại bốn vị Thiên Hạ Hành Tẩu, thực lực này đúng là không thể tưởng tượng.”

“Ngoại giới lại có thiên kiêu bực này?!”

Trước khi chưa gặp Sở Cuồng Nhân, tin tức của Lê Trạch về đối phương chỉ là nghe đồn và trong tình báo.

Nhưng hôm nay gặp mặt, hắn ta phát hiện, chiến lực của Sở Cuồng Nhân còn khủng bố hơn hắn ta tưởng tượng, còn khiến người ta chấn kinh hơn!

“Tháo hắn ra cho ta.”

Sở Cuồng Nhân nhìn Cửu Anh, từ tốn nói.

Trăm ngàn cái phân thân kiếm khí xung quanh có được chỉ lệnh, trong nháy mắt liền xông ra ngoài, luộng lớn kiếm khí đều đánh lên quanh người Cửu Anh.

“Đáng giận, đáng giận!!”

Cửu Anh giận dữ, chín cái đầu không ngừng phun ra nuốt vào thủy hỏa.

Kiếm khí ba động kịch liệt, không ngừng bạo phát, mặc dù cường độ nhục thân của Cửu Anh khủng bố, nhưng Sở Cuồng Nhân thi triển phân thân kiếm khí cũng không yếu, hơn nữa trong tay mỗi cái phân thân kiếm khí đều cầm một thanh bảo kiếm.

Mỗi chiếc đều là Chí Tôn khí đứng đầu!

Thậm chí còn có Thánh Kiếm.

Dù sao, những thanh kiếm này được hộp kiếm Thanh Linh uẩn dưỡng nhiều năm như vậy, cộng thêm tu vi của Sở Cuồng Nhân không ngừng tăng lên, cho dù một thanh sắt thường cũng đã trở thành Chí Tôn khí.

Đây chính là chỗ khủng bố của hộp kiếm Thanh Linh!

Người thường chỉ có thể uẩn dưỡng hai ba kiện binh khí, nhưng Sở Cuồng Nhân có hộp kiếm Thanh Linh, chỉ cần uẩn dưỡng binh khí không cao hơn Đế binh, hộp kiếm có thể chứa đựng bao nhiêu kiếm khí, thì Sở Cuồng Nhân có thể đồng thời uẩn dưỡng bấy nhiêu kiếm khí!!

Thời gian dần trôi qua, trên người Cửu Anh phủ đầy vết máu, mặc dù mỗi đạo đều không sâu, nhưng số lượng rất nhiều, lít nha lít nhít bao trùm toàn thân Cửu Anh, nhuộm vảy rắn của hắn ta thành màu đỏ như máu.

Đối mặt với trăm ngàn cái phân thân kiếm khí liên thủ vây công, Cửu Anh lại nhớ tới lúc trước bị hoàng đế khai quốc của Thanh Vân vương triều mang binh vây quét.

Giờ khắc này, lửa giận của Cửu Anh đã lên đến cực hạn, hung sát chi khí trên người giống như thủy triều liên tiếp khuếch tán ra, nương theo một trận thủy hỏa đạo vận kinh khủng ầm vang bạo phát!

Phân thân kiếm khí trên không trung bị cỗ đạo vận này trùng kích vào, như một đám bọt khí liên tiếp bị phá nát, trường kiếm trong tay ào ào rơi xuống đất.

Cách đó không xa.

Lê Trạch nhẹ nhàng thở ra, “Quả nhiên, dựa vào năng lực của Sở Cuồng Nhân sẽ không giết được Cửu Anh, hiện tại nhìn Cửu Anh rất chật vật, nhưng đều là vết thương ngoài da mà thôi, không ảnh hưởng lớn đến chiến lực của hắn.”

Nghĩ đến đây, hắn ta liền nhìn về phía bản thể Sở Cuồng Nhân đứng cách đó không xa.