← Quay lại trang sách

Chương 367 Nói chuyện làm ăn, gặp lại Thiên Cơ Tử, đốt sách giấu đế

Trong một thành trì lớn, tại cửa hàng lớn nhất.

Kỳ danh là, thương hội Tứ Hải.

Là thương hội lớn nhất trên Thương Khung tinh, sinh ý trải rộng bốn vực thậm chí là tại hải ngoại, giàu nhất cả nước.

Mà thương hội Tứ Hải chính là mục tiêu lần này của Sở Cuồng Nhân.

Thương hội Tứ Hải.

Sở Cuồng Nhân đến chỗ này, đi vào, cảm giác tráng lệ lập tức đập vào mặt, trong thương hội được trang trí rất huy hoàng, rường cột chạm trổ còn xa hoa hơn rất nhiều hoàng cung.

“Vị đạo hữu này, không biết ngươi đến đây là muốn làm gì?”

Một nhân viên tiếp khách đi tới.

“Ta tìm ông chủ của các ngươi.” Sở Cuồng Nhân không nói hai lời.

Nghe thấy vậy, người tiếp khách sửng sốt một chút, sau đó đánh giá Sở Cuồng Nhân từ trên xuống dưới một lát, trên mặt đối phương có linh quang che lấp, nhưng khí chất siêu phàm thoát tục, hẳn là một nhân vật ghê gớm.

Nhân viên tiếp khách thấy như vậy, sau đó nói: “Xin khách nhân đợi một chút, ta đi thông báo với ông chủ.”

Một lát sau, một nam tử trung niên mặc cẩm bào đi tới.

“Đạo hữu, không biết ngươi tìm ta là muốn nói chuyện sinh ý gì?” Nam tử trung niên đi tới, nhìn Sở Cuồng Nhân, nhiệt tình cười nói.

Nhìn thấy hắn ta, trong mắt Sở Cuồng Nhân lướt qua một vệt thất vọng, “Ngươi là ông chủ của chi nhánh này đi, cũng được, ngươi có biện pháp liên hệ với ông chủ lớn ở trụ sở chứ?”

“Ông chủ lớn ở trụ sợ?” Trên mặt nam tử trung niên lộ ra vẻ hoảng hốt, người này là tìm đến ông chủ lớn.

Nhưng hành tung của ông chủ thương hội Tứ Hải không rõ, thân phận thần bí, trên cơ bản không có mấy người có thể nhìn thấy hắn.

Thương hội Tứ Hải có ông chủ sáng lập ra, có biện pháp liên hệ với đối phương, nhưng muốn gặp thì vô cùng khó khăn.

“Vì sao các hạ lại muốn tìm ông chủ lớn của chúng ta?”

“Nói chuyện làm ăn với hắn.”

“A, vị đạo hữu này nói đùa, từ trước tới giờ ông chủ lớn của chúng ta không đích thân nói chuyện làm ăn với người ta, mặt khác, nếu không phải sinh ý lớn hơn một trăm triệu thượng phẩm linh thạch thì không cần trụ sở chính ra mặt, cửa hàng chi nhánh chúng ta có thể phụ trách.”

Nam tử trung niêm cười nhạt nói, trong lời nói lộ ra tự tin.

Nhưng lúc hắn ta nhìn thấy linh quang trên mặt Sở Cuồng Nhân tán đi, vẻ mặt cứng đờ, sau đó trợn mắt há hốc mồm.

“Ngươi nói với hắn, Sở Cuồng Nhân ta tìm hắn nói chuyện làm ăn, hỏi hắn có tới không?” Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Nam tử trung niên, nhân tiếp tiếp khách và các khách nhân xung quanh đều sợ ngây người, ánh mắt sững sờ nhìn Sở Cuồng Nhân.

“Sở chưởng môn, ta nhất định sẽ thông báo với ông chủ lớn, xin Sở chưởng môn chờ một chút.” Nam tử trung niên vội vàng lấy lại tinh thần, lập tức nói, đánh chết hắn ta cũng không nghĩ tới, Sở Cuồng Nhân lại đến đây nói chuyện làm ăn.

Nhớ tới hành động ngày trước và hung danh hiển hách của Sở Cuồng Nhân, nam tử trung niên không khỏi có chút kinh hồn bạt vía.

Đây không chỉ là sinh ý, nếu làm không tốt, sẽ liên quan đến tính mạng đó!

Nam tử trung niên vội vàng liên hệ với ông chủ lớn Tiền Phú Quý, một lát sau, phía bên Tiền Phú Quý đã có đáp lại.

“Phải chiêu đãi Sở chưởng môn thật tốt, nói ngày mai ta sẽ đến.”

“Vâng, vâng.”

Nam tử trung niên không dám chậm trễ, vội vàng sai người an bài phòng trọ tốt nhất, tỳ nữ xinh đẹp nhất cho Sở Cuồng Nhân.

Ngày thứ hai.

Tiền Phú Quý đến.

Khiến Sở Cuồng Nhân có chút ngoài ý muốn là, bên cạnh đối phương còn mang theo một người, là một lão giả Sở Cuồng Nhân đã gặp một lần.

“Ông chủ Tiền, Thiên Cơ tiền bối, từ lúc chia tay đến giờ không chuyện gì chứ.”

Sở Cuồng Nhân nhìn hai người trước mặt, cười nhạt nói.

Không sai, ngoại trừ Tiền Phú Quý, lần này đến đây, còn có đệ nhất thần toán mà Sở Cuồng Nhân đã từng gặp... Thiên Cơ Tử!

“Sở tiểu hữu, phong thái càng hơn trước kia a.”

Thiên Cơ Tử cười nói.

Mấy người ngồi chung một chỗ.

“Sao Thiên Cơ tiền bối lại đi cùng ông chủ Tiền vậy?”

Sở Cuồng Nhân hiếu kỳ hỏi.

“Trong túi ta không có lộ phí, vừa hay trên đường gặp ông chủ Tiền, nên ăn nhờ ở đậu hắn.” Thiên Cơ Tử không hề quan tâm đến hình tượng thế ngoại cao nhân của mình nói.

Tiền Phú Quý bên cạnh nghe vậy, chẳng những không bất mãn, ngược lại còn có dáng vẻ vinh hạnh, dù sao, không phải ai cũng có thể được đệ nhất thần toán ăn nhờ ở đậu.

Bao nhiêu người muốn đối phương ăn nhờ ở đậu cũng không có tư cách đâu.

“Đúng rồi, Sở chưởng môn muốn tìm ta nói chuyện sinh ý gì?”

“Ta muốn mua hai thứ, một là Lưu Vân Khoáng, hai là Thiên Tinh Ngọc Tủy, Lưu Vân Khoáng mười triệu cân, số lượng Thiên Tinh Ngọc Tủy không cần quá nhiều, khoảng ngàn cân là được, nhưng chất lượng nhất định phải cao.”

Sở Cuồng Nhân nói ra tên hai loại vật liệu quan trọng để bố trí Vân Hải Kinh Kỳ Trận, nhất là loại thứ hai, càng quan trọng hơn.

“Mặc dù số lượng Lưu Vân Khoáng hơi nhiều, nhưng không thành vấn đề, nhưng Thiên Tinh Ngọc tủy quá hiếm thấy, hơn nữa chỉ có thể tìm được hạ phẩm, chuyện này hơi khó.” Ông chủ Tiền nói.

Nghe thấy vậy, Sở Cuồng Nhân cau mày.

Hắn biết Thiên Tinh Ngọc Tủy hiếm thấy, nhưng không ngờ thương hội Tứ Hải sinh ý trải rộng bốn vực và hải ngoại cũng cảm thấy khó khăn.

“Ta lại biết có một nơi có thể sản xuất ra Thiên Tinh Ngọc Tủy số lượng lớn, phẩm chất lại rất tốt.” Lúc này, Thiên Cơ Tử nói.

Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng, “Chỗ nào?”

“Phiếu Miểu Thiên!”

“Phiếu Miểu Thiên, nơi không biết sao?”

Sở Cuồng Nhân suy nghĩ một chút, suy đoán nói.

“Không sai, nhưng hiếm có người biết nơi ở của Phiếu Miểu Thiên ở đâu, ngay cả ta cũng khó có thể định vị được, muốn tìm được Phiếu Miểu Thiên, ngươi chỉ có thể đi tìm Thiên Hạ Hành Tẩu đương nhiệm của Phiếu Miểu Thiên.”

“Đi nơi nào tìm?”

“Thiên Vũ phong!”

Thiên Cơ Tử cười nhạt một tiếng, “Thiên Hạ Hành Tẩu Lăng Tiêu của Cửu Tiêu Thiên thiết lập lôi đài tại Thiên Vũ Phong, khiêu chiến Thiên Hạ Hành Tẩu ở các nơi, hành động này sẽ hấp dẫn Thiên Hạ Hành Tẩu của Phiếu Miểu Thiên tiến đến.”

“Ngươi đến đó, tất có thu hoạch.”

“Ta đã hiểu.”

Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, sau đó giao chuyện mua Lưu Vân Khoáng cho Tiền Phú Quý, mà hắn lại khởi hành đi tìm Thiên Hạ Hành Tẩu của Phiếu Miểu Thiên.

Trước khi đi, hắn lấy ra Ngọc Quyết thần bí lấy được ở chỗ Viên Vô Đạo, hỏi thăm Thiên Cơ Tử, “Tiền bối có biết đây là cái gì không?”

Nhìn thấy Ngọc Quyết, hai mắt Thiên Cơ Tử tỏa sáng, “Ha, đây là Ngọc Quyết của Càn Đế cung, ngươi lấy được vật này từ đâu vậy?”

“Quả nhiên tiền bối biết vật này, không biết có thể nói kĩ càng hơn không.” Trong lòng Sở Cuồng Nhân khẽ động, dò hỏi.

“Càn Đế, là vị Đế giả cuối cùng tại thời kì Thượng Cổ, nghe đồn lúc ông ấy vẫn lạc có lưu lại một tòa Đế Cung, bên trong cất giấu tất cả bảo vật và cảm ngộ Đế đạo cả đời của Càn Đế.”

“Mà muốn mở ra Đế Cung, cần tám khối Ngọc Quyết, trong tay ngươi có một khối trong đó.” Thiên Cơ Tử nói.

“Thì ra là thế, quả nhiên Ngọc Quyết này có đại cơ duyên, nhưng trên điển tịch có ghi chép liên quan đến Càn Đế, vậy vì sao không có ghi chép liên quan đến Đế Cung?” Sở Cuồng Nhân có chút không hiểu.

“Bởi vì những ghi chép đó đã bị những nơi không biết xóa bỏ.”

Thiên Cơ Tử từ tốn nói: “Có một lời đồn được lưu truyền ra, chính là thật ra các vị Đế giả không chết, bọn họ chỉ đến một nơi khác, mà trước khi đi, bọn họ đều lưu lại truyền thừa của mình, đợi đến một lúc nào đó sẽ hiện thế.”

“Vì muốn độc chiếm truyền thừa của những vị Đế giả này, những nơi không biết đã liên thủ lại, xóa bỏ tất cả các ghi chép từ xưa đến nay về truyền thừa của các vị Đế giả, để độc hưởng, chờ đợi truyền thừa Đế giả hiện thế.”

“Mà hành động kia, Quỷ Cốc chúng ta gọi là đốt sách giấu đế!”

Nói đến đây, ánh mắt Thiên Cơ Tử lộ ra vẻ trào phúng.