Chương 392 Thánh Nhân liên thủ phong tỏa, không cho Sở Cuồng Nhân tiến Đế Cung
Sở Cuồng Nhân đạp không mà đến, áo bạch bào tay lớn, mái tóc đen suôn dài như thác nước.
Nhìn thấy hắn, đồng tử mọi người đều không nhịn được co lại.
“Sở Cuồng Nhân tới.”
“Khốn khiếp, Càn Đế cung này, hắn cũng muốn tham gia náo nhiệt, nếu hắn ta tiến vào, những người khác làm gì còn cơ hội nữa?”
“Chơi cái rắm a.”
“Căn bản không có cách nào chơi.”
Mọi người thấp giọng nghị luận.
Trong mắt của mọi người, Sở Cuồng Nhân và các thiên kiêu còn lại không cùng một cấp độ, hai bên căn bản không thể so sánh.
Nếu hắn tiến vào Đế Cung, sẽ quét ngang toàn trường!!
“Đáng chết, tuyệt đối không thể để hắn đi vào, nếu không, dựa vào năng lực của Sở Cuồng Nhân, cơ duyên Đế giả này rất có thể sẽ bị hắn lấy đi.”
Các Thánh Nhân ở nơi không biết liếc nhau một cái.
Một vị Thánh Nhân trong đó ngăn cản trước mặt Sở Cuồng Nhân, nhàn nhạt cười nói: “Không ngờ Sở đạo hữu lại tới nơi này tham gia náo nhiệt.”
Sở Cuồng Nhân liếc mắt nhìn ông ta, “Tránh ra!”
Thánh Nhân kia vẫn không có ý nhường đường, chỉ cười nói: “Sở đạo hữu, ngươi chấp chưởng một đạo thống, là chưởng môn của đạo thống, lại đi tranh đoạt cơ duyên với một đám tiểu bối, không được tốt đi.”
“Tiểu bối? A, ta cũng phục ngươi đó, đường đường là Thánh Nhân, nói chuyện phải dùng não chứ, tính ra, ta và bọn họ cùng thế hệ đi, đương nhiên, thân phận còn cao hơn bọn họ, nhưng tuổi tác không kém bao nhiêu đâu.”
Sở Cuồng Nhân cười xùy một tiếng.
Lúc trước đánh hắn, sao lại không nhớ hắn là tiểu bối, bây giờ vì ngăn cản hắn tiến vào Đế Cung lại nhớ tới.
“Sở Cuồng Nhân, ngươi thật dự muốn đi vào?”
“Cơ duyên phía trước, ngu sao không cầm.”
Sưu, sưu, sưu...
Một đám Thánh Nhân lướt đến, ngăn chặn Sở Cuồng Nhân.
Rõ ràng không muốn để hắn tiến vào Đế Cung.
“A, nói các ngươi không biết xấu hổ, các ngươi còn thật sự không cần mặt mũi nữa.” Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng nói.
“Tóm lại, không thể để cho ngươi tiến vào Càn Đế cung được!”
“Ngươi cho rằng, các ngươi ngăn được ta sao?”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Vừa sải bước ra, đạo vận kinh khủng bao phủ bốn phía, một tay vừa nhấc, linh lực dồi dào hội tụ, phật quang cuồn cuộn hiển hóa.
Cổ Phật ngàn trượng, một chưởng oanh ra!
Xuất thủ, chính là đế thuật!
Đối mặt với một kích cường đại này, sắc mặt một vị Thánh Nhân hơi đổi, cũng đánh ra một quyền, nhưng lại bị một chưởng này đánh bay ra ngoài.
“Móa, thực lực của người này hình như lại mạnh hơn!”
Sắc mặt vị Thánh Nhân kia hơi đổi một chút.
Chỉ tiếp một chưởng của Sở Cuồng Nhân, ông ta đã có cảm giác cánh tay tê dại, thực lực như vậy, khó tránh khỏi có chút dọa người rồi.
“Không phải tên gia hỏa này chuẩn bị độ kiếp chứ??”
“Ta nhớ hắn mới đột phá Vô Thượng Chí Tôn không bao lâu thôi, nhanh như vậy liền muốn độ kiếp, tiến bộ này cũng quá nhanh đi.”
“Nếu hắn thành thánh, còn đến mức nào nữa?”
Các Thánh Nhân bốn phía nghị luận ầm ĩ.
Sở Cuồng Nhân lại không để ý.
Hắn nhìn đám Thánh Nhân vây quanh mình, Động Tất Chi Nhãn vận chuyển, nhìn rõ lai lịch tu vi của từng người.
Tất cả đều là người của nơi không biết.
Cũng chỉ có bọn họ, mới muốn ngăn cản Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân chính là trở ngại lớn nhất để các đạo thống bọn họ tranh đoạt đế cơ!
“Thành tâm đề nghị, cùng lên đi.”
Sở Cuồng Nhân đưa tay đặt lên chuôi kiếm, từ tốn nói.
Đám Thánh Nhân này liếc nhau.
“Đoán chừng cũng không có người nào nắm chắc có thể ngăn được hắn, không bằng cùng lên đi, lúc này không cần để ý đến mặt mũi.”
Hắc Liễu Thánh Nhân đến từ Hoàng Tuyền phủ nói.
Nghe thấy ông ta nói vậy, các Thánh Nhân khác cũng gật nhẹ đầu.
Đúng là như vậy, đối mặt với đối thủ như Sở Cuồng Nhân, ngay cả Đại Thánh cũng không có cách nào tuỳ tiện ngăn cản, nếu muốn ngăn cản đối phương tiến vào Đế Cung, chỉ có mọi người cùng lên, bọn họ mới hoàn toàn chắc chắn.
“Không ngờ cao tuổi rồi, lại phải cùng một đám Thánh Nhân ngăn cản một tên tiểu bối.” Một vị Thánh Nhân cười khổ một tiếng nói.
Trong lòng những người còn lại cũng có chút bất đắc dĩ.
Vốn Càn Đế cung chính là chuẩn bị cho các thiên kiêu, để các thiên kiêu tiến vào tranh đoạt, đây là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhưng Sở Cuồng Nhân thì không giống.
Thực lực của hắn quá cường đại, đáng sợ.
Nếu hắn tiến vào, các thiên kiêu còn lại căn bản không có cơ hội, cho nên đám Thánh Nhân này không thể không liên thủ, chỉ vì ngăn cản đối phương.
“Lên đi.”
Hắc Liễu Thánh Nhân xuất thủ trước.
Ông ta vỗ ra một chưởng, linh lực phun trào hóa thành một cái đầu lâu màu đen, không khí lập tức xuất hiện một loại tĩnh mịch âm lãnh.
“Nại Hà Chỉ!”
Một vị Thánh Nhân đến từ Tử Vong Thánh Điện Thánh Nhân cũng xuất thủ.
Một chỉ đánh ra chính là đế thuật.
Các Thánh Nhân còn lại, ào ào xuất thủ.
Côn Ngô kiếm bên hông Sở Cuồng Nhân lập tức ra khỏi vỏ, ba đại đạo thể trong nháy mắt mở ra, sát khí chiến ý, vạn pháp chi lực bạo phát!
Một đạo kiếm quang sáng chói xé trời nứt đất mà ra.
Ầm vang va chạm!
Lực lượng cuồng bạo hình thành sóng xung kích khủng bố khuếch tán.
Sóng xung kích đụng chạm vào tất cả mọi người, ngay cả Sở Cuồng Nhân cũng bị đẩy lui mấy trượng, đột nhiên, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy một tòa Sơn Hà Ấn từ trên trời giáng xuống!!
Trong ấn tỷ kia ẩn chứa địa khí vô cùng bàng bạc!
Đây là đế thuật Sơn Hà Ấn của Bất Động phủ!
“Trấn áp cho ta!”
Trên bầu trời, một lão giả hét lớn một tiếng.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, sát khí quanh người lưu chuyển, hóa thành một cái pháp tướng to lớn màu đen, từng đợt tiếng gào chiến quanh quẩn bầu trời!
Thiên Sát pháp tướng đập ra hai quyền về phía hư không.
Sát khí kinh khủng giống như thủy triều phát ra, rung động hư không!
Ầm vang một tiếng, Sơn Hà Ấn cứ thế bị đánh nát!
Nhưng công kích của các Thánh Nhân còn lại đã cuốn tới.
Sở Cuồng Nhân thao túng Thiên Sát pháp tướng, hai quyền không ngừng vung vẩy trong hư không, từng đạo quyền kình nhấc lên, đánh về phía bốn phương tám hướng.
Hư không nổ tung, các loại đạo vận không ngừng quấn giao đụng chạm.
Cuối cùng, Thiên Sát pháp tướng khó có thể chống cự công kích của các bị Thánh Nhân, ầm vang phá nát, mà bản thân Sở Cuồng Nhân cũng lại lần nữa bị đẩy lui.
Bóng người Sở Cuồng Nhân hóa thành một đạo lưu quang, lao về phía Đế Cung.
“Mơ tưởng!”
“Hừ, muốn đột phá phong tỏa của chúng ta, nằm mơ.”
Mấy vị Thánh Nhân hừ lạnh một tiếng, cản lại Sở Cuồng Nhân.
Tốc độ của Sở Cuồng Nhân rất nhanh, nhưng ở đây có không ít Thánh Nhân am hiểu tốc độ, tuyệt không kém hắn chút nào.
Oanh, oanh...
Trong hư không không ngừng truyền đến tiếng nổ tung.
Sở Cuồng Nhân không ngừng du tẩu trong hư không, giống như muốn tìm một chỗ để đột phá, tiến vào Đế Cung.
Nhưng đáng tiếc, đám Thánh Nhân của nơi không biết phòng ngự đến giọt nước không lọt, căn bản không cho Sở Cuồng Nhân cơ hội này.
Một phen kịch chiến, Sở Cuồng Nhân vẫn không có cách nào đột phá.
“Quá khó khăn, nơi này có mười vị Thánh Nhân, thậm chí còn có mấy vị Đại Thánh, còn lại đều tiếp cận Đại Thánh, Sở Cuồng Nhân muốn đột phá phong tỏa của bọn họ, không dễ dàng.”
“Đúng vậy, trừ phi là Thánh Vương, nếu không ai có thể đột phá?”
“Mười vị Thánh Nhân liên thủ đối phó một tồn tại dưới Thánh Nhân, cảnh tượng này đúng là hiếm thấy, Sở Cuồng Nhân, lợi hại a.”
“Cơ duyên trong Đế Cung lần này, chỉ sợ vô duyên với Sở Cuồng Nhân rồi, đáng tiếc, nếu hắn có thể đi vào Đế Cung, cho dù là thiên kiêu hay đám Thiên Hạ Hành Tẩu kia cũng không có cơ hội.”
Trong hư không, kịch chiến không ngừng, Sở Cuồng Nhân bị mười vị Thánh Nhân liên thủ vây công, thật lâu không cách nào đột phá, tiến vào Càn Đế cung.
“Sở Cuồng Nhân, cho dù là ngươi, cũng không có cách nào đột phá phong tỏa của chúng ta, tiến vào Càn Đế cung, ngươi liền chết tâm đi!”
Một vị Thánh Nhân của Phiếu Miểu Thiên cười nói, tâm trạng vô cùng thư sướng.