← Quay lại trang sách

Chương 395 Một giọt đế huyết, chân chính Càn Đế cung, cơ may thực sự

“Sở đạo hữu, tại sao ngươi lại tới rồi?”

Người tới, chính là Sở Cuồng Nhân.

Hắn thấy rất nhiều người vây quanh tấm bia đá này, cho nên hiếu kỳ đến xem, cũng nhìn thấy viết chữ nhỏ trên tấm bia đá.

Dựa vào lý giải của hắn về đạo pháp, liếc một chút liền nhìn ra trong tấm bia đá ghi lại một môn Chuẩn Đế thuật huyền diệu, liên quan tới quyền đạo.

Một môn Chuẩn Đế thuật, hắn không để ý.

Hắn đã có mấy môn Đế thuật rồi.

Nhưng cơ duyên trong bia đá, hắn có mấy phần hứng thú.

Sau đó, hắn vượt qua mọi người, bắt đầu lĩnh hội.

Nhìn thấy hắn đến, mọi người lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức không tiếp tục để ý nữa, ngoảnh đầu bắt đầu lĩnh hội tu hành pháp trên bia đá.

Hừ.

Phần cơ duyên này là so ngộ tính, cũng không phải chiến lực.

Có gì phải sợ?

Bọn họ đều là thiên kiêu, rất có tự tin về phương diện ngộ tính.

Bọn họ không tin, chiến lực không so với được đối phương, chẳng lẽ ngộ tính cũng bị đối phương nghiền ép sao?

Nhất là Tiêu Lâm Thiên.

Hắn ta nhìn chằm chằm tu hành pháp trên tấm bia đá, ánh mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo, “Ta tu hành quyền đạo, trên tấm bia đá là một môn quyền pháp, dựa vào ngộ tính của ta, nhất định có thể nhanh chóng lĩnh hội!”

“Sở Cuồng Nhân, chiến lực ta kém ngươi, nhưng phần cơ duyên này, ta chắc chắn có được, ta nhất định phải khiến ngươi thua thiệt một lần!!”

Tiêu Lâm Thiên vừa nghĩ dáng vẻ Sở Cuồng Nhân phải ăn quả đắng liền không nhịn được muốn cười to, không kịp chờ đợi bắt đầu lĩnh hội pháp môn trên bia đá.

Đây đúng là một môn Chuẩn Đế thuật.

Nhưng dựa vào năng lực của ta, trong vòng ba ngày, tất có tâm đắc!

Tiêu Lâm Thiên cười nhạt một tiếng.

Trong ba ngày lĩnh hội một môn Chuẩn Đế thuật, cho dù trong đại tranh chi thế thiên kiêu xuất hiện lớp lớp này, đây cũng là một hành động cực kỳ kinh ngươi.

“Ha, thì ra là thế.”

Lúc Tiêu Lâm Thiên bắt đầu lĩnh hội, chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến giọng nói giống như bừng tỉnh đại ngộ của Sở Cuồng Nhân.

Sau đó, chỉ thấy Sở Cuồng Nhân đưa tay ra nắm lại, một cỗ đạo vận vô cùng cường đại lan tràn ra, trong nháy mắt khiến tất cả mọi người sợ ngây ngươi.

Không phải do cỗ đạo vận này cường đại đến mức nào, mà vì cỗ đạo vận này và đạo vận trên bia đá… Giống nhau như đúc!!

Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.

“Hắn, hắn tìm hiểu ra rồi?!”

“Gặp quỷ!”

“Tình huống gì vậy?”

Tất cả mọi người cảm thấy thật không thể tin được.

Sở Cuồng Nhân mới đến bao lâu, cứ đứng đó, nhìn chằm chằm bia đá một hồi, sau đó liền tìm hiểu ra pháp môn này?!

Thậm chí có một số người còn chưa bắt đầu tiến vào trạng thái đâu!

Nằm mơ giữa ban ngày!

Đây quả thực là nằm mơ giữa ban ngày!

Oanh!

Lúc này, Sở Cuồng Nhân đã đánh ra một quyền.

Quyền kình hoành không, đánh trên bia đá, chỉ thấy bia đá ầm vang chấn động, thậm chí đạo vận trên bức đồ họa chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.

Sau đó, một đạo huyết quang lướt qua.

Đó là một giọt chất lỏng màu đỏ, giống như máu tươi, nhưng phía trên lại lộ ra một cỗ uy áp Đế đạo vô cùng nồng đậm!

Đây là một giọt… Đế huyết!

Tất cả tu sĩ nhìn chằm chằm giọt đế huyết kia, trong mắt mang theo hỏa nhiệt.

Đế giả trong truyền thuyết, cho dù là một giọt máu đều có năng lực đoạt tạo hóa của thiên địa, chỉ mượn giọt đế huyết này, cũng đủ cải tạo tư chất của một người, thậm chí còn khiến tu vi của Thánh Nhân đột nhiên tăng mạnh…

Mặc kệ là tác dụng gì đều vô cùng mê người.

“Đế huyết? Tạm được.”

Sở Cuồng Nhân lại không cuồng hỉ giống những người khác.

Đế huyết, đối với những người khác thì đây chính là bảo vật hiếm có, nhưng đối với người đã gặp quá nhiều bảo vật như hắn mà nói, cũng chỉ như vậy mà thôi.

Phải biết, trong Càn Khôn giới của hắn còn có một cái đầu Đế giả, một giọt máu so với một cái đầu, làm sao so nổi.

Nhưng cái đầu kia, Sở Cuồng Nhân không có cách nào luyện hóa, giọt đế huyết này lại có thể, năng lượng còn vượt qua hai cỗ thi thể Thánh Vương của Cửu Anh, Hóa Xà.

“Trong thời gian ngắn như vậy, hắn đã tìm hiểu ra một môn Chuẩn Đế thuật, chuyện này, làm sao có thể?!”

Tiêu Lâm Thiên nhìn Sở Cuồng Nhân, gương mặt rung động.

Phải biết, hắn ta còn chưa đi vào trạng thái lĩnh ngộ đâu!

Không chỉ Tiêu Lâm Thiên, dáng vẻ đám Thiên Hạ Hành Tẩu còn lại cũng bị đả kích lớn, nội tâm cảm nhận được sự thất bại to lớn.

Chiến lực bị treo lên đánh, ngộ tính cũng bị treo lên đánh!

Cái này còn chơi cái gì!

Một số thiên kiêu không phải Thiên Hạ Hành Tẩu nhìn đám người Lăng Tiêu sa sút tinh thần, trong lòng sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên.

Khi đám Thiên Hạ Hành Tẩu này còn chưa hiện thế, bọn họ đã bị Sở Cuồng Nhân treo lên đánh toàn phương diện như vậy.

“So sánh ngộ tính với tên gia hỏa này? Đừng nói giỡn, nghe nói mấy năm trước, nửa ngày hắn đã ngộ tận tám nghìn pháp, cực kỳ khủng bố.”

“Những thứ này, ngộ tính của hắn càng thêm kinh người, hiện tại ngay cả Chuẩn Đế thuật cũng có thể nhanh chóng lĩnh hội như vậy.”

“Tên gia hỏa này, còn là người sao?”

Một số thiên kiêu nghị luận ầm ĩ.

Bọn họ đã sớm không có lòng ganh đua so sánh với Sở Cuồng Nhân rồi.

Chuyện này thuần túy là tìm ngược.

“Người này thật sự là tu sĩ cùng thế giới với chúng ta sao? Không phải là tiên nhân hạ phàm chứ?!” Trong mắt Thiên Hạ Hành Tẩu của Vạn Hoa cốc Phong Yêu Nhiêu liên tục lóe lên dị sắc nói.

Nghe nàng nói bậy, những người khác cũng như có điều suy nghĩ.

Sở Cuồng Nhân lớn lên cực xuất chúng, khí chất siêu phàm thoát tục, nói hắn là Tiên Nhân, bọn họ có thể tiếp nhận… Mới là lạ!

Tiên Nhân hư vô mờ mịt, ai biết có tồn tại hay không.

Nhưng bây giờ Sở Cuồng Nhân đã thật sự đả kích bọn họ!

Ong ong…

Lúc này, trong hư không nổi lên ba động.

Toàn bộ Đế Cung, dường như đều vì thế mà chấn động.

Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng.

“Tầng kia phong cấm, đã biến mất.”

Chỉ thấy khu vực trung tâm Đế Cung, chợt bộc phát ra một trận kim quang sáng chói, uy áp Đế đạo hùng hậu bao phủ ra.

Một tòa cung điện màu vàng bỗng nhiên xuất hiện!

Trong chốc lát, linh khí vô cùng nồng nặc dũng mãnh lao về phía cung điện, từng trận ánh sáng hiện lên, phía chân trời có gót sen vờn quanh, đạo âm quanh quẩn…

Đủ loại dị tượng cho thấy toà cung điện này không tầm thường.

“Đây là cái gì?”

“Dị tượng thật huyền diệu, đây nhất định là cơ duyên lớn nhất trong tòa Đế Cung này, đi, mau đi xem một chút.”

Tất cả thiên kiêu đều lao về phía cung điện lơ lửng giữa trời kia.

Nhưng lúc này, mọi người lại bị một loại lực lượng vô hình bắn ra ngoài, không cách nào đi vào, chỉ có thể nhìn cung điện màu vàng kia lo lắng suông.

“Chuyện gì xảy ra, chúng ta không vào được.”

“Tình huống gì vậy?”

“A, các ngươi nhìn, phía trên cung điện này có tấm bảng hiệu… Phía trên giống như viết… Càn Đế cung!!”

“Có ý gì, chẳng lẽ vị trí bây giờ của chúng ta không phải Càn Đế cung, cung điện trước mắt này mới thật sự là Càn Đế cung sao?!”

“Không phải Càn Đế cung mà đã có nhiều cơ duyên như vậy, không biết trong Đế Cung chân chính kia còn cất giấu thiên đại cơ duyên gì nữa!”

Mọi người không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, nhìn chằm chằm Càn Đế cung.

“Đây mới thật sự là đại cơ duyên!”

Lúc này, ánh mắt Lăng Tiêu lộ ra một vệt tinh quang, lấy một khối ngọc quyết ra, khối ngọc quyết này tách ra huỳnh quang, chiếu rọi với Đế Cung.

Có mấy vị Thiên Hạ Hành Tẩu cũng lấy ra ngọc quyết.

Trong đó bao quát Tiêu Lâm Thiên, Phong Yêu Nhiêu, Tiết Chính, Quỷ Vô Sầu, Dạ Tâm, Lý Phù Bình, tất cả bảy người, bảy khối ngọc quyết.

“Điển tịch ghi lại không sai, chỉ có người nắm giữ ngọc quyết mới có thể tiến vào Đế Cung, thu hoạch cơ duyên chân chính do Càn Đế lưu lại!!”

Tiêu Lâm Thiên ha ha cười nói.

Nghe hắn ta nói vậy, các thiên kiêu còn lại hai mặt nhìn nhau, trên mặt tràn đầy không hiểu.

Cái gì mà ghi chép liên quan tới Càn Đế?

Vì sao bọn họ chưa nghe nói qua, mà dáng vẻ của đám Thiên Hạ Hành Tẩu này giống như rất rõ ràng?