Chương 405 Thiên phú niệm thuật, là đồng sinh cộng tử, hay là rời đi
Tiêu diệt Huyền Thiên tông trước!
Đây là tuyên ngôn sau khi vùng đất vô định hiện thế.
Mà theo sát phía sau chính là mỗi thế lực có ý đồ trả thù hoặc là muốn bám víu vào vùng đất vô định lần lượt đưa ra câu tiếp lời, muốn cùng thảo phạt Huyền Thiên tông!
Ở trong đó bao gồm các Thánh Nhân đạo thống như Bá Thể Thánh tộc, Lệnh Hồ gia, Thiên Vương cung, thậm chí ngay cả 36 đảo hải ngoại cũng đến tham gia náo nhiệt.
Nếu là lúc trước, cho bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám trêu chọc Huyền Thiên tông, nhưng mà hiện tại không giống như vậy.
Khi những vùng đất vô định dẫn đầu, cùng thảo phạt Huyền Thiên tông, dưới cái nhìn của bọn họ, Huyền Thiên tông hẳn phải chết không nghi ngờ!!
Gần như tất cả người trong cả thiên hạ cũng cho là như vậy.
Hiện tại Huyền Thiên tông, là kẻ thù của khắp thiên hạ!
Bại vong, gần như là chuyện chắc như đinh đóng cột, dù cho Sở Cuồng Nhân có mạnh đến mức nào đi nữa, cũng không có khả năng ngăn được cơn sóng dữ.
Hành động vây quét Huyền Thiên tông lần này rất lớn, vô số tu sĩ vội vàng nói với nhau rằng, toàn bộ tinh cầu Thương Khung náo nhiệt giống hệt những ngày chuẩn bị đón năm mới.
Mọi người chuẩn bị chờ xem.
Dù nói là chứng kiến Huyền Thiên tông hủy diệt, nhưng thật ra bọn họ phải chứng kiến là sự sụp đổ của thời đại thiên kiêu khiến người ta kinh ngạc này.
"Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ."
"Một người, trấn áp một thời đại thiên kiêu, nhưng cuối cùng lại không cách nào cùng đối địch với cả thiên hạ, Sở Cuồng Nhân, thật là đáng tiếc."
"Ai nói không phải chứ."
"Nhưng cũng chỉ khi hắn chết, thiên kiêu còn lại mới có cơ hội có thể thành đế, nếu không, người nào có thể tranh giành với hắn chứ?"
"Không người nào có thể áp chế hắn, thứ khiến hắn thất bại, chỉ là bởi vì quá ưu tú, dẫn tới sự cảm thù của khắp thiên hạ, bại bởi thời cuộc!"
Vô số người đang tiếc hận, đang thở dài.
Vô số tu sĩ chạy tới Huyền Thiên tông.
...
"Chúc mừng kí chủ rút được thiên phú truyền thuyết Niệm Thuật Sư!"
Hả?!
Sở Cuồng Nhân mới bước ra từ trong trạng thái bế quan, lại rút được một phần thưởng là thiên phú cấp bậc truyền thuyết, khiến hắn rất là tò mò.
Hắn mở thùng vật phẩm ra, sau đó nhìn giới thiệu một chút.
Niệm Thuật Sư, đây là một sự tồn tại rất đặc biệt và cổ xưa, rất lâu trước đây ở tinh vực Thương Khung, Niệm Thuật Sư đã từng có một thời huy hoàng.
Bọn họ không tu luyện linh lực, không tu luyện cơ thể, chỉ tu nhất niệm!
Nhất niệm sinh, nhất niệm chết.
Nhất niệm hoa nở, nhất niệm hoa rơi.
Nhất niệm có thể gây ra gió và sấm sét, nhất niệm cũng có thể đóng băng vạn dặm!
Nhưng bởi vì Niệm Thuật Sư chạm đến một ít điều cấm kỵ, bọn họ bị trời phạt, từ đó về sau, thiên phú niệm thuật liền trở thành sự tồn tại cực kỳ hiếm thấy, mà truyền thừa Niệm Thuật Sư cũng dần dần biến mất trong lịch sử.
"Dường như rất mạnh."
Sở Cuồng Nhân sờ lên cằm nói ra.
Hắn đã rút ra thiên phú này.
Nhất thời, một cảm giác vô cùng huyền diệu xông lên đầu.
Trong nháy mắt, Sở Cuồng Nhân cảm giác linh niệm của mình dường như xảy ra một ít sự thay đổi kì lạ không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Hắn không biết sự thay đổi này là cái gì.
Nhưng loại cảm giác này lại là làm cho người ta cực kì... Mê muội.
Hắn cảm thấy linh niệm của mình dường như sống lại, chuyển động càng mượt mà hơn, không còn tồn tại như một sự mở rộng tầm nhìn nữa.
Tâm niệm của Sở Cuồng Nhân vừa động, chén trà ở trước mặt hắn lại tự mình bay tới không trung, mà hắn hoàn toàn không sử dụng bất cứ linh lực nào.
Tất cả mọi chuyện, chỉ vì một suy nghĩ trong đầu của mình mà thôi.
"Đây chính là Niệm Thuật Sư sao?"
"Thao túng linh niệm, dùng niệm lực vô hình làm những chuyện hữu hình."
Sở Cuồng Nhân cảm thấy, niệm lực của hắn dường như đã biến thành năm loại giác quan, thậm chí là thân thể, dường như tương đương với một hắn khác.
Niệm lực của hắn lan ra, khuếch tán đến hơn phân nửa Huyền Thiên tông.
Hắn có thể thấy rõ ràng mỗi người ở Huyền Thiên tông, nghe được mỗi một câu bọn họ nói, thậm chí còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng lan tỏa trong không khí, nhìn kỹ, đó là nhà ăn của Huyền Thiên tông.
Ngoài việc năm loại giác quan được mở rộng ra, Sở Cuồng Nhân còn cảm thấy hắn còn có thể dùng niệm lực làm một số chuyện khác, chẳng hạn như chạm vào người khác.
Linh niệm như nước thủy triều, nhanh chóng lui trở về.
"Cái này quả thật không tệ."
Sở Cuồng Nhân cười cười, trên mặt hiện ra vẻ hài lòng, hiện tại chỉ là Niệm Thuật Sư giai đoạn sơ cấp, trong giới thiệu đã nói, lên cấp bậc càng cao, thậm chí Niệm Thuật Sư có thể dùng niệm thuật làm các chuyện khó tin.
"Đáng tiếc, ta chỉ lấy được thiên phú niệm thuật, lại không có liên quan với pháp môn niệm thuật, nếu không thì có thể phát huy linh niệm của ta vô cùng tinh tế." Sở Cuồng Nhân lắc đầu nói.
Sau đó, Sở Cuồng Nhân liền xuất quan.
Vừa xuất quan, mấy người trưởng lão Như Yên vô cùng lo lắng tới tìm hắn trước, nói về chuyện mấy vùng đất vô định lớn hoàn toàn hiện thế với hắn.
Sau khi Sở Cuồng Nhân nghe xong, ngược lại không hề kinh ngạc.
Từ sau khi hắn đạt được truyền thừa ở Càn Đế cung, đã gần như đoán được sẽ có kết quả như vậy.
"Mấy vùng đất không biết xấu hổ này cuối cùng cũng không ẩn nấp nữa, dự định trực tiếp công khai, cứng đối cứng với Huyền Thiên tông."
"Còn về mấy Thánh Nhân đạo thống kia, ha, một đám tôm tép nhãi nhép, không lo mà tránh, cũng dám ra đây nhảy nhót."
Sở Cuồng Nhân sờ lên cằm, cười nói.
Mấy trưởng lão bên cạnh cũng sắp khóc không ra nước mắt.
Chưởng môn, sao lúc này mà ngươi còn cười được vậy!
"Mấy vùng đất vô định lớn đều nói muốn tiêu diệt Huyền Thiên tông, hiện tại trên dưới Huyền Thiên tông, ai nấy đều hoang mang, nên làm cái gì?"
Trưởng lão Như Yên nói.
"Đây là một cơ hội." Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
"Cơ hội?"
"Đúng, ngươi truyền lời xuống, các đệ tử bên trong Huyền Thiên tông ai muốn rời đi, sau khi thu thập xong đồ đạc, thì mau chóng rời đi, nhưng nếu đã bước ra khỏi Huyền Thiên tông, từ nay về sau sẽ không có bất cứ liên hệ nào với chúng ta."
Sở Cuồng Nhân nói ra.
Đều nói nghịch cảnh gặp chân tình.
Trước mắt chính là một cơ hội.
Chỉ có những đệ tử sẵn sàng chịu áp lực, đối mặt với khó khăn cùng Huyền Thiên tông, mới là những người đáng được Huyền Thiên tông bồi dưỡng.
Mà trưởng lão Như Yên cũng hiểu rõ ý của Sở Cuồng Nhân.
"Chưởng môn, ngươi thật sự có biện pháp đối phó sao?"
Trưởng lão Như Yên chần chờ nói ra.
Sử dụng lần áp lực này để sàng lọc đệ tử, ý nghĩ này tất nhiên là tốt, nhưng điều kiện tiên quyết là Huyền Thiên tông có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, nếu không, thì Huyền Thiên tông vẫn mang theo một nhóm đệ tử trung tâm cùng nhau chết.
"Thế nào, không có lòng tin với ta sao."
Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
"Chưởng môn, không phải chúng ta không có lòng tin với ngươi, mà lần này thật sự quá khó khăn, mấy vùng đất vô định, lại thêm một đám Thánh Nhân đạo thống, đám người này cùng nhau xông lên, dù là mười Huyền Thiên tông cũng không đủ cho bọn họ giết, có thể nói lần này Huyền Thiên tông là kẻ thù của khắp thiên hạ."
Một trưởng lão cười khổ một tiếng nói.
Đối mặt với loại tình huống này, cho dù là ai đều sẽ cảm thấy tuyệt vọng.
"Ta biết các ngươi sẽ biết sợ, sẽ sợ hãi, nhưng cũng xin các ngươi tin tưởng, có ta ở đây, Huyền Thiên tông sẽ không thể bị diệt trừ!!"
Sở Cuồng Nhân nói năng đầy khí phách.
Nhìn thấy sự kiên định trong ánh mắt của hắn, bọn người trưởng lão Như Yên hít sâu một hơi, sau đó vẫn lựa chọn tin tưởng hắn.
"Chúng ta nguyện cùng sinh cùng tử với chưởng môn!"
"Ta đã sống ở Huyền Thiên tông mấy ngàn năm, nơi này chính là nhà của ta, cho dù là chết, ta cũng phải chết ở chỗ này!"
"Chưởng môn, ta đi chuẩn bị chuyện phòng thủ."
...
Huyền Thiên tông, phía trước Trường Sinh điện.
Có vô số đệ tử tập trung lại, bọn họ đều đang đợi Sở Cuồng Nhân có thể xuất hiện, giải thích cho bọn họ.
Nhưng người xuất hiện lại là trưởng lão Như Yên.
"Chư vị, bây giờ Huyền Thiên tông đứng trước tình hình thế nào, chắc hẳn không cần ta nhiều lời, chưởng môn nói, người nguyện ý lưu lại đồng sinh cộng tử với Huyền Thiên tông, thì cứ ở lại, không nguyện ý, thì đi đến nhà kho nhận một ít linh thạch, sau đó hãy rời khỏi đây." Trưởng lão Như Yên lớn tiếng nói.
Sau khi nghe xong, không ít người đều trầm mặc.