Chương 467 Năm đại đạo thống kinh hoảng, những tiền bối kia
Trở lại Huyền Thiên tông, đám người Như Yên trưởng lão tiến lên nghênh đón.
Tất cả mọi người đều biết, bây giờ Sở Cuồng Nhân đã giải thiên phạt phong ấn, một đám vô cùng hưng phấn, còn vui vẻ hơn năm vừa rồi.
“Như Yên trưởng lão, bắt đầu từ ngày mai giải trừ Vân Hải Kinh Kỳ Trận, Huyền Thiên tông không cần ở ẩn không ra nữa.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Ngày xưa, hắn bị thiên phạt phong ấn, mới ở ẩn không ra.
Nhưng hôm nay, phong ấn đã giải, hắn không sợ bất luận kẻ nào, Huyền Thiên tông cũng có thể quang minh chính đại đi lại trên Thương Khung tinh rồi.
Hắn muốn nhìn xem, người nào có gan dám đối phó Huyền Thiên tông!
“Vâng.”
Như Yên trưởng lão kích động gật đầu.
Chỉ vận chuyển Vân Hải Kinh Kỳ Trận, mỗi ngày đã phải hao phí lượng lớn tư nguyên, bây giờ giải trừ, chỉ mở ra lúc cần thiết, có thể tiết kiệm rất nhiều tư nguyên.
Hơn nữa người của Huyền Thiên tông cũng có thể chính thức nhập thế đi lại.
“Đúng rồi, Thương Tình Tuyết ở đâu? Ta dẫn một người đến gặp mặt nàng, bảo nàng đến đây gặp mặt một chút.” Sở Cuồng Nhân hỏi.
“Tình Tuyết sao, nàng còn chưa trở lại.”
Như Yên trưởng lão nói.
Lúc Sở Cuồng Nhân còn chưa giải phong ấn, các đệ tử xuất sắc của Huyền Thiên tông đã nhập thế hành tẩu, lịch luyện trong hồng trần.
Thương Tình Tuyết cũng là một thành viên trong đó.
“Vậy truyền tin cho nàng trở về đi.” Sở Cuồng Nhân nói.
“Vâng.”
“Bạch bào đạo hữu, phiền ngươi chờ thêm một thời gian.”
“Không sao.” Bạch bào tướng cũng không nóng nảy, ông ấy đã chờ đợi nhiều năm như vậy, huống chi là một chút thời gian này.
Đám người Như Yên trưởng lão đánh giá bạch bào tướng, trong lòng vô cùng tò mò với một trong bảy chuyện lạ trong truyền thuyết này.
Tính cách bạch bào tướng quái gở, cũng không nói chuyện nhiều với đám người Như Yên trưởng lão, ông ấy tìm một nơi yên tĩnh trong Huyền Thiên tông, tạm thời ở lại.
Vân Hải Kinh Kỳ Trận giải trừ, Huyền Thiên tông lại xuất hiện trên cõi trần!
Chuyện này bắt đầu truyền ra.
Tất cả mọi người đều biết, Sở Cuồng Nhân đã giải phong ấn.
Tên cuồng nhân bất thế này, đã trở về rồi!
Đối với chuyện này, vô số thiên kiêu buồn bực, hận trời bất công!
“Sở Cuồng Nhân vừa trở về, thế gian này làm gì còn chỗ cho chúng ta tỏa ra hào quang rực rỡ nữa, ông trời ơi, ngươi thật là bất công!”
“Haiz, ba năm, ba năm trôi qua, hắn lại trở về, một chưởng san bằng cổ chiến trường, so với ba năm trước, hắn còn kinh khủng hơn vô số lần!”
“Người như hắn, quả nhiên không dễ dàng xuống dốc.”
“Ai nói thời đại của hắn đã qua rồi? Đây không phải đã trở lại sao?”
Khắp thiên hạ đều đang nghị luận.
Ba chữ Sở Cuồng Nhân đã trở thành tiêu điểm duy nhất của người trong thiên hạ.
Lúc tất cả mọi người vì Sở Cuồng Nhân một lần nữa trở về mà cảm thấy rung động, lại có mấy thế lực cảm thấy bối rối, hoảng sợ.
Bọn họ chính là các thế lực ngày trước tham dự vây quét Huyền Thiên tông, Hoàng Tuyền phủ, Phiếu Miểu Thiên, Tử Vong Thánh Điện.
Bây giờ bọn họ cảm thấy rất sợ hãi Sở Cuồng Nhân, ngày xưa vì vây quét Huyền Thiên tông, bọn họ hao phí không ít nội tình, ba năm trôi qua vẫn chưa phục hồi, thực lực kém xa trước đây.
Hiện tại, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của Sở Cuồng Nhân một chường đánh nổ cổ cổ chiến trường, biết lấy cái gì đấu với hắn chứ?!
Mấy thế lực này nhanh chóng triển khai một trận hội nghị, tiến hành thảo luận chuyện này.
Trong Huyền Hoàng Thần Cung.
Mấy chưởng môn của các đạo thống đỉnh phong tụ tập tại một chỗ.
“Bây giờ nên làm gì, Sở Cuồng Nhân đã giải được phong ấn, thực lực quá cường đại, chúng ta căn bản không phải đối thủ của hắn.”
“Nếu ngày nào đó hắn đánh tới cửa, đoán chừng một bàn tay đã có thể chụp chết mấy vị Thánh Vương chúng ta rồi.”
“Đáng giận, từ xưa đến nay, không ai có thể giải thiên phạt phong ấn, làm sao hắn giải khai được, rốt cuộc hắn làm sao làm được?”
“Làm sao làm được không quan trọng, vấn đề là, hiện tại chúng ta phải ứng phó với sự trả thù của hắn thế nào, các ngươi đã biết kết cục của Sơn Hải Khuyết rồi, hiện tại hắn càng kinh khủng hơn ba năm trước, nói không chừng kết quả của chúng ta sẽ càng thêm thê thảm, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể cứu được?”
“Hay là đầu hàng đi, dù sao cũng không đánh lại.”
“Đầu hàng? Nói đùa cái gì vậy, cho dù chúng ta đầu hàng thì Sở Cuồng Nhân sẽ buông tha cho chúng ta sao? Đừng có nằm mơ, chúng ta và hắn sớm đã không chết không thôi rồi.”
Chưởng môn của các đạo thống ầm ĩ nói, tranh luận không ngừng, một chút cũng không nhìn ra phong phạm và khí độ của chủ một đạo thống.
Nhưng như vậy cũng khó trách.
Không có mấy người có thể bảo trì ung dung trước đại họa.
Ngay cả đám Thánh Vương này cũng không ngoại lệ.
“Được rồi, đừng ồn ào.”
Trường Cầm Thánh Vương ngăn cản mọi người ồn ào, nói: “Chúng ta không phải đối thủ của Sở Cuồng Nhân, nhưng vẫn còn có người.”
“Chẳng lẽ Trường Cầm đạo hữu nói đến đám tiền bối tại các cấm địa kia?”
Quy Khư đại khư chủ khẽ nói.
“Đúng vậy.” Trường Cầm Thánh Vương ngưng trọng gật đầu.
“Muốn mời bọn họ xuất thủ, cũng không dễ dàng, bọn họ tự phong cấm, không hiện thế nhiều năm như vậy, bọn họ sẽ đồng ý sao?”
Hoàng Tuyền phủ chủ trầm lặng nói.
“Ngày xưa, Trường Quang Chuẩn Đế của Huyền Hoàng Thần Cung ta từng đi qua U Minh cốc, quen biết với một vị tiền bối ở nơi đó, cũng coi như có mấy phần giao tình, nếu chúng ta chuẩn bị đủ thù lao, không phải không thể mời bọn họ xuất thủ.” Trường Cầm Thánh Vương hít sâu một hơi nói.
Nghe thấy vậy, mọi người đều lộ ra vẻ ước ao.
“Đã như vậy, Phiếu Miểu Thiên ta nguyện ý xuất ngàn cân Thiên Tinh Nguyên, xin tiền bối xuất thủ.” Chưởng môn Phiếu Miểu Thiên dẫn đầu nói.
“Hoàng Tuyền phủ ta nguyện ý xuất ra mười tỷ cân linh thạch.”
“Hừ, tiền bối là tồn tại bực nào, sao có thể để ý đến linh thạch, Quy Khư ta nguyện xuất ra mười bí bảo dưới biển sâu!”
Mỗi vị chưởng môn đạo thống nói ra đại giới bản thân nguyện ý trả, mỗi thứ thả ra ngoài đều là trọng bảo có thể tạo ra tinh phong huyết vũ.
“Làm phiền chư vị về chuẩn bị đồ vật, đưa đến nơi này, ngày mai ta sẽ đích thân xuất phát, tiến về U Minh cốc.”
Trường Cầm Thánh Vương nói.
Lúc đám chưởng môn này suy nghĩ cách ứng phó với Sở Cuồng Nhân như thế nào, thì Huyền Thiên tông lại công bố một tin tức ra ngoài.
Ba ngày sau, Sở Cuồng Nhân sẽ ra tay đối phó năm đạo thông Huyền Hoàng Thần Cung, Phiếu Miểu Thiên, Hoàng Tuyền phủ, Tử Vong Thánh Điện, Quy Khư!
Tin tức này vừa phát ra, toàn bộ Thương Khung tinh đều chấn động.
Tất cả mọi người đều nghĩ tới, việc đầu tiên sau khi Sở Cuồng Nhân giải được phong ấn chính là đối phó các đạo thống ngày trước đã vây quét Huyền Thiên tông.
Nhưng không ngờ, lại nhanh như vậy.
“Sở Cuồng Nhân đang thông báo cho năm đạo thống kia biết, để những người không muốn chết nhanh chóng rời đi.”
“Chậc chậc, thật không biết năm đại đạo thống này sẽ ứng phó ra sao, nhưng cho dù Sở Cuồng Nhân muốn đối phó từng người, sợ rằng cũng phải bỏ chút thời gian, những ngày tiếp theo, có trò hay để xem rồi.”
“Ba năm trước, sáu đại đạo thống đối phó với Sở Cuồng Nhân, vốn tưởng rằng chuyện này sẽ dễ như trở bàn tay, không nghĩ tới, một triệu liên quân đều thất bại, ba năm sau, mấy đạo thống này lại phải đối phó với một trận tai ương lớn.”
“Ba năm trước, trận chiến kia vẫn còn ảnh hưởng đến hôm nay, cũng nên kết thúc rồi...”
Rất nhiều đại năng trên Thương Khung tinh đều đang theo dõi trận chiến sắp xảy ra này, năm đại đạo thống càng vô cùng kinh hoảng, vội vàng chuẩn bị tốt những vật trân quý nhất đưa đến Huyền Hoàng Thần Cung.
Ngày thứ hai Trường Cầm Thánh Vương cần được những thứ này đã nhanh chóng chạy đến U Minh cốc.
Trong lúc nhất thời, sóng ngầm cuồn cuộn.
Mọi người đều chú ý tới lúc nào Sở Cuồng Nhân sẽ khởi hành, tiến về năm đại đạo thống, nhưng khiến người ta bất ngờ là, từ đầu đến cuối, Sở Cuồng Nhân vẫn luôn ở trong Huyền Thiên tông, không hề rời đi.