Chương 483 Sở Cuồng Nhân đạo, hoành tảo thiên hạ, có ta vô địch
Sở Cuồng Nhân vốn đến U Minh cốc gây chuyện, thậm chí đánh chạy U Minh cốc chủ, bây giờ hắn lại lắc mình biến thành khách quý của U Minh cốc.
Hắn tiến nhập U Minh cốc, đi tới một động phủ.
Hắn cũng không sợ những người này sẽ làm gì hắn, cộng tất cả những người này lại, có lẽ hắn không phải là đối thủ của bọn họ, nhưng tự vệ lại dư xài, có điều vì an toàn của Thần Hoàng, hắn dùng Không Gian Bàn Vận Thuật đưa Thần Hoàng về Huyền Thiên tông trước.
Trong U Minh cốc, Sở Cuồng Nhân và một đám Chuẩn Đế tập hợp tại một chỗ.
Bọn họ nói rất nhiều, thiên nam hải bắc, chuyện gì cũng có, mà Sở Cuồng Nhân cũng có không ít chuyện muốn tìm hiểu từ chỗ bọn họ.
Ví như trong các cấm địa còn lại có Chuẩn Đế không.
Lấy được đáp án là có, hơn nữa còn không ít.
Mười đại cấm địa, ngoại trừ cổ chiến trường, mê vụ ở hải ngoại, thì tám cấm địa còn lại đều có cường giả ẩn giấu.
“Hiếm thấy mọi người tụ tập một chỗ, không bằng chúng ta tới luận đạo một phen.”
Lúc này, một vị Chuẩn Đế đề nghị.
“Ừm, đề nghị này rất tốt, bình thường mọi người hoặc ngủ hoặc đóng cửa không ra, hiếm khi bây giờ tất cả mọi người tụ tập cùng một chỗ, không bằng luận đạo một phen, xác minh những năm gần đây có tiến bộ hay không đi.”
“Không sai, hơn nữa Sở đạo hữu cũng ở đây, ta rất hiếu kì cảnh giới đạo pháp của Sở đạo hữu như thế nào.”
Sở Cuồng Nhân cười nhạt một tiếng: “Ta không có vấn đề.”
Hắn cũng rất tò mò, không biết cảnh giới đạo pháp bây giờ của mình mạnh mẽ đến mức nào.
Mọi người tụ tập tại một chỗ, ngoài Sở Cuồng Nhân, những người còn lại đều là Chuẩn Đế, có mười vị.
Lúc bắt đầu luận đạo, người đầu tiên đứng ra là một nữ tu tên là Thiên Tuyết Chuẩn Đế, nàng am hiểu thuộc tính băng chi đạo, đạo vận vừa ra, nhiệt độ bốn phía hạ xuống, sau đó có một thanh băng tuyết chi kiếm hình thành trên đầu nàng.
Các Chuẩn Đế khác cũng bắt đầu bày ra đạo vận của mình, có thuộc tính thủy chi đạo, hỏa diễm chi đạo, ngũ hành chi đạo...
Mười mấy loại đạo vận khác biệt xen lẫn va chạm trong hư không, vô cùng lộng lẫy, hình thành một bức bức tranh đạo vận.
Toàn bộ U Minh cốc bị chấn động.
Sở Cuồng Nhân nhìn đám đạo vận này, như có điều suy nghĩ, lập tức thả ra đạo vận của mình, đó là một loại đạo vô cùng sắc bén, giống như muốn xé rách thiên địa vậy!
Đạo vận của hắn thả vào 'Bức tranh' kia, giống như muốn xé rách nó.
“Kiếm chi đạo vận thật lợi hại.”
“Không hổ là Vô Thượng Thánh Nhân, cảnh giới đạo pháp đã vượt qua tất cả Thánh Nhân khác.”
“Lúc ta còn là Thánh Nhân, còn không bằng mười phần trăm cái này.”
Đám Chuẩn Đế kinh thán.
Luận đạo còn tiếp tục, mười vị Chuẩn Đế đều có đặc sắc của mình.
Nhưng Sở Cuồng Nhân có vẻ hơi đặc thù, hắn biết rất nhiều, bao quát rất nhiều đế thuật, từ Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, đến phân thân kiếm khí, Nộ Thần Quyền, Tuyệt Tâm Chỉ, Ai Thiên Chưởng, Như Lai Vãng Sinh Chú, các loại đạo vận liên tiếp hiện lên trên người hắn.
Rõ ràng chỉ có một người, nhưng một người lại tỏa ra hào quang sáng chói hơn mười vị Chuẩn Đế.
Mọi người thấy mà kinh thán, trong lòng thầm gọi quái vật.
Một phen luận đạo, mọi người kinh thán trình độ lĩnh ngộ sâu của Sở Cuồng Nhân đối với đạo pháp, nhưng bản thân hắn lại rơi vào trầm tư, không có chút mừng rỡ.
“Cảm ngộ đạo pháp của Sở đạo hữu rất sâu, đúng là khoáng cổ thước kim, ngay cả đám lão già chúng ta cũng không bì kịp, nhưng đạo mà Sở đạo hữu lĩnh ngộ chung quy là đạo của người khác, không phải đạo của chính mình.”
Một vị lão Chuẩn Đế từ tốn nói, ông ta là vị Chuẩn Đế mạnh nhất trong U Minh cốc ngoài U Minh cốc chủ.
Ông ta liếc mắt đã nhìn ra Sở Cuồng Nhân đang nghĩ cái gì.
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, “Đạo hữu nói không sai.”
“Có lẽ đạo của người khác cũng rất cường đại, nhưng chỉ có đi ra đạo của mình mới có thể bước lên đỉnh cao!” Lão giả tiếp tục nói.
Đây cũng là Chuẩn Đế tu hành.
Có lẽ lúc trước các Chuẩn Đế ở đây đã học rất nhiều đạo pháp, nhưng bây giờ, bọn họ chỉ muốn đi theo đạo tu hành của mình, dù sao, đạo của người khác có mạnh hơn, cũng là đạo của người khác, nếu bắt chước truy tìm, cuối cùng cả đời cũng chỉ đuổi theo bóng lưng của người khác.
Mà mỗi Đế giả, cũng đều đi ra đạo của mình, đồng thời trở thành cường giả!
“Đạo của chính ta?” Sở Cuồng Nhân thầm nói một tiếng.
“Thật ra cảm ngộ đạo pháp của Sở đạo hữu đã không yếu hơn những người sáng tạo ra, thậm chí còn hậu sinh khả uý, nếu đi đến cực hạn, biến nó thành đạo của mình cũng không phải là chuyện không thể, có vài Đế giả cũng làm như vậy.”
“Hoặc là, có thể dung luyện con đường vạn pháp, hóa vạn pháp thành một pháp, đây cũng là một khả năng, Sở đạo hữu có Vạn Pháp Quy Nhất Đạo Thể, Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, có lẽ có thể đi theo đạo Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp, đây chính là đạo pháp đứng đầu”
Có Chuẩn Đế nói.
“Nói cẩn thận vào.” Lão Chuẩn Đế trừng hai vị Chuẩn Đế kia một cái.
Đó là đạo của mình, người ngoài không thể tuỳ tiện bước chân, nhất định phải do mình khám phá mới được.
Hai vị Chuẩn Đế kia tự biết lỡ lời, không nói thêm gì nữa.
“Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp...” Sở Cuồng Nhân như có điều suy nghĩ, cách đây mấy năm, hắn đã đi theo con đường này, hiện tại vẫn đang đi, nhưng ngoại trừ Nhất Kiếm Phá Vạn Pháp ra, hắn còn biết rất nhiều, đó thật sự là đạo hắn cần sao?
Các sở học suốt đời liên tiếp lóe lên trong đầu hắn, kiếm pháp, phật pháp, quyền pháp, chỉ pháp, chưởng pháp, phù đạo, đan đạo...
Rất rất nhiều.
Hắn biết rất rất nhiều, hơn nữa mỗi loại đều có trình độ đứng đầu.
Nhưng bây giờ hắn không có chút tự hào nào, hắn nghĩ, trong những thứ này, đâu mới là đạo thích hợp với hắn nhất.
Hắn có cần bỏ qua một số đạo, chỉ chuyên tu một đạo hay không?
Sở Cuồng Nhân suy nghĩ, dần dần kí ức của hắn bị kéo về mười mấy năm trước, đó là lúc hắn vừa nhập thế.
Hôm đó trời trong gió nhẹ, ánh sáng mặt trời vừa vặn, hắn và Lam Vũ đi ra sơn môn của Huyền Thiên tông, đám người Huyền Kỳ Tôn Giả đưa tiễn.
Trước khi đi, hắn nói một câu cả vườn hoa nở, chỉ có ta rực rỡ nhất, khiến hắn trở thành cái đinh trong mắt của một đám thiên kiêu.
Con đường tu hành của hắn, cũng bắt đầu từ câu nói này.
Từ đó về sau, hắn đánh bại thiên kiêu, trảm cường địch, xông vào bí cảnh, đồ ma tu, diệt đạo thống...
Cho tới bây giờ, không chỉ vô địch cùng thế hệ, càng quét ngang đương đại!
Nhập thế đến nay, hắn chưa từng thua trận!
Đúng vậy!
Chưa từng!
Sở Cuồng Nhân hắn, vạn chiến không bại, là đệ nhất nhân từ xưa đến nay!
Đạo của hắn, cũng là đạo đứng đầu từ xưa đến nay, không người có thể đi!
Từ xưa đến nay, ai dám nói vô địch, ai dám nói bất bại?!
Hắn dám!
Sở Cuồng Nhân hắn muốn đi, chính là vô địch chi đạo!!
Quét ngang thiên hạ, có ta vô địch!
Còn tu đạo gì, tu pháp gì căn bản không quan trọng, kiếm pháp, quyền pháp, chưởng pháp, phù văn, đều không quan trọng!
Tất cả, chẳng qua chỉ là thủ đoạn mà thôi.
Người vô địch, tâm vô địch, thì bất kì đạo pháp gì trong tay hắn cũng là đạo pháp vô địch!
Ánh mắt Sở Cuồng Nhân càng thêm thanh tịnh sáng ngời, một cỗ khí thế kinh khủng, khó có thể hình dung bao phủ hắn.
Cỗ khí thế này hoàn toàn khác biệt với tất cả đạo vận mà hắn đã thi triển ra trước đó, ẩn chứa một cỗ tự tin cường đại, bất kỳ người nào nhìn thấy Sở Cuồng Nhân lúc này đều không thể coi nhẹ sự tồn tại của hắn, loại khí thế này, là muốn hoành tảo thiên hạ, trấn áp tất cả.
Tất cả đạo vận trên người hắn đều bị cỗ khí thế này bao hàm.
Khiến sắc mặt tất cả Chuẩn Đế ở đây đều thay đổi.
“Hắn đã tìm được đạo mà mình muốn đi!”
“Khí tức thật khủng bố, con đường của hắn, xem ra không dễ đi a.”
“Trời ơi, hắn đã tìm ra đạo của mình rồi?? Như vậy cũng quá nhanh đi, tên gia hỏa này đúng là một tên quái thai.”