← Quay lại trang sách

Chương 486 Sở Cuồng Nhân tính toán nhỏ nhặt, thay đổi trong Luyện Ngục lâm

Trong Trường Sinh điện.

Sở Cuồng Nhân đang xử lý nội vụ, bởi vì đám người Như Yên trưởng lão bế quan tập thể, lượng công việc của hắn tăng lên không ít.

Mà những đệ tử thay thế kia đều rất non nớt, hiệu suất không nhanh bằng đám người Như Yên trưởng lão.

“Thiên Vũ tông muốn phái người tới trao đổi một chút tâm đắc tu hành, mặc dù là phụ thuộc thế lực, nhưng lúc trước Huyền Thiên tông gặp nạn, Thiên Vũ tông trượng nghĩa viện thủ, việc này không thể chậm trễ, để mấy người Nam Cung Hoàng giao lưu với bọn họ một phen.”

“Ba mươi sáu đảo ở hải ngoại trọng kiến, phái người đến mời chúng ta đi xem lễ, muốn hòa hảo với chúng ta? Bây giờ muốn hòa hảo rồi, không đi.”

“Gần đây Huyền Phong Đạo Châu, Hắc Thủy Đạo Châu xuất hiện ma khí, nguyên nhân không rõ... Chuyện này có chút cổ quái, đại tranh chi thế, trên trời dưới đất đều muốn đến nhân gian tham gia náo nhiệt.”

Sở Cuồng Nhân nhìn từng báo cáo trên các phong thư, lượng công việc đột nhiên tăng vọt, khiến hắn có chút bất đắc dĩ.

Chuyện này khiến hắn nhớ đến Cố Linh Lung ở Thanh Vân vương triều phía xa, nàng quản lý nội vụ vương triều, chắc chắn còn bận rộn hơn hắn.

“Phiền quá, hay là ta bỏ việc cũng đi bế quan nhỉ?”

Sở Cuồng Nhân duỗi lưng một cái nói với Lam Vũ bên cạnh.

“Chuyện này không thể được, đường đường là chưởng môn lại nói ra lời như vậy, nếu để người khác nghe thấy, còn ra thể thống gì nữa.”

Lúc này, bên ngoài Trường Sinh điện truyền đến một giọng nói.

Chỉ thấy Như Yên trưởng lão mặc một bộ bạch bào, hiền thục văn nhã đi đến, nhìn Sở Cuồng Nhân một cái, “Vốn cho rằng chưởng môn có thể ứng phó tự nhiên, không ngờ ta mới rời đi hai ngày, chưởng môn đã muốn bỏ việc không làm rồi.”

Sở Cuồng Nhân có chút xấu hổ, “Như Yên trưởng lão, không phải ngươi muốn bế quan sao? Nhanh như vậy đã đi ra rồi.”

“Đây không phải là công lao của lá trà chưởng môn tặng sao, lại nói, đó là lá trà gì, có thể khiến ta đột phá Thánh cảnh trong hai ngày ngắn ngủi, giảm bớt mười mấy năm tích lũy như vậy?” Lúc này Như Yên trưởng lão nghĩ đến lá trà kia, vẫn cảm thấy có chút ngạc nhiên.

Bảo vật kia quá hiếm thấy, tuyệt đối là bảo vật Đế cấp, hơn nữa còn không phải bảo vật Đế cấp bình thường.

“Đó là Ngộ Đạo Trà, là bảo vật lúc trước ta lấy được, ta đã dùng rồi, còn thừa một chút, liền để Lam Vũ đưa cho ngươi.”

Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.

Ngoại trừ Thanh Sương Thánh Nhân đang chăm sóc Ngộ Đạo Trà và mấy vị Thánh Nhân ra, cũng không ai biết ở Huyền Thiên tông có Ngộ Đạo Trà.

“Vật này không tầm thường, quá trân quý, đa tạ chưởng môn.”

“Như Yên trưởng lão có công cao lớn, nên như vậy.”

“Bây giờ ta đã đột phá Thánh cảnh, không cần bế quan, nhàn rỗi rồi, dứt khoát trở về tiếp tục giúp chưởng môn quản lý một số việc vặt.”

“Thật sao, như vậy quá tốt rồi.”

“Chưởng môn, ngươi đừng giả bộ, đây không phải tính toán của ngươi sao?”

“Ha ha, nói tóm lại, Như Yên trưởng lão có thể tiếp tục giúp ta, vậy không thể tốt hơn.”

Sở Cuồng Nhân cười, đúng là hắn cố ý để Lam Vũ đưa Ngộ Đạo Trà cho Như Yên trưởng lão, một mặt là tình nghĩa, mặt khác là muốn Như Yên trưởng lão nhanh đột phá Thánh cảnh, tiếp tục trở về giúp hắn quản lý Huyền Thiên tông.

“Haiz, ta sinh ra đúng là mệnh lao lực mà.” Như Yên trưởng lão cảm khái một tiếng.

Có Như Yên trưởng lão trợ giúp, rất nhanh Sở Cuồng Nhân đã xử lý xong chuyện nội vụ.

Hắn duỗi lưng một cái, “Như Yên trưởng lão trở về thật sự quá tốt, bớt không ít chuyện cho ta, sau này vất vả ngươi rồi.”

“Vậy sau này xin chưởng môn chỉ giáo nhiều hơn.”

...

Thời gian tiếp theo, Huyền Thiên tông phát triển đâu vào đấy.

Ngoại trừ Như Yên trưởng lão, mấy đệ tử được chọn thay thế các vị trưởng lão khác cũng có tiến bộ nhanh chóng, không đến mấy tháng đã có thể xử lý chức vụ của mỗi người một cách thông thạo, chuyện này khiến Sở Cuồng Nhân bớt lo không ít, có thời gian nhàn rỗi.

Hắn nhớ tới đến Hoàng Tuyền Bia lấy được ở Hoàng Tuyền phủ, dự định bế quan, tìm hiểu một chút.

Lúc Sở Cuồng Nhân bế quan lĩnh hội Hoàng Tuyền Bia, ngoại giới cũng không bình tĩnh.

Một trong mười đại cấm địa, Luyện Ngục lâm.

Luyện Ngục lâm, trên mặt đất, khắp nơi đều hài cốt, giống như địa ngục tu la, cho nên mới có cái tên này.

Hôm nay, bên ngoài Luyện Ngục lâm đột nhiên có một đám người đi tới.

Trên người những người này đều tản ra ma khí quỷ quyệt, người cầm đầu lại là thiên kiêu Đồ Ba trên bảng Tiềm Long.

Mặc dù người này được liệt trên bảng Tiềm Long, nhưng cực ít xuất thủ, thực lực thần bí, nhưng vẫn đứng trên mười vị trí đầu trên bảng Tiềm Long, đủ để thấy người này bất phàm.

“Nơi này chính là Luyện Ngục lâm, địa bàn của tộc A Tu La, cảnh tượng này, đúng là phong cách của đám người kia.”

Một tên Ma tộc trên đầu mọc ra một cái sừng, tròng mắt màu vàng nhếch miệng cười một tiếng, đá bay một cái xương sọ trên mặt đất ra ngoài.

“Thiếu chủ, trong Luyện Ngục lâm thiết lập mười tám lớp cấm chế, mười tám lớp cấm chế vòng vòng đan xen, muốn đi vào trong, không phải chuyện dễ dàng.”

Bên cạnh Đồ Ba có một lão giả mặc áo bào trắng, trong tay ông ta đang cầm một chiếc la bàn màu đen.

Trên la bàn, có từng đạo quang văn huyền diệu lưu chuyển, phóng xuất ra từng đạo ba động vô hình, giống như đang nhìn trộm hình dạng mặt đất đặc biệt trong Luyện Ngục lâm.

“Đương nhiên không thể dễ dàng tiến vào Luyện Ngục lâm được, nếu không, nơi này cũng không được xưng là một trong mười đại cấm địa, đây cũng là nguyên nhân ta tìm La lão tới đây, La lão là đại sư trận pháp xuất sắc nhất của Ma giới ta, Hắc Ma trận bàn trong tay có được danh xưng phá vạn trận trong thiên hạ, xếp thứ ba trong ba mươi ba Thánh Khí tại Ma giới, có ngươi ở đây, mười tám lớp cấm chế này không có gì đáng lo.”

Đồ Ba cười nhạt nói với lão giả, trong lời nói đều lộ ra ý lấy lòng.

Mà lão giả cũng bị thổi phồng đến mức lâng lâng, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo, “Thiếu chủ yên tâm, ngươi cứu ta ra khỏi phong ấn, cho dù ta phải liều mạng cũng nhất định giải được mười tám lớp cấm chế này.”

“Đa tạ La lão.”

“Thiếu chủ, cấm chế có thể phá, nhưng trong tộc A Tu La, cao thủ như mây, trong đó còn có Chuẩn Đế tọa trấn, thiếu chủ có cách đối phó không?”

“Chư vị yên tâm, hôm nay chúng ta đến đây không phải để đối cứng với tộc A Tu La, mục tiêu của chúng ta là phá hỏng Hoàng Tuyền đại trận, theo ta được biết, mắt trận của Hoàng Tuyền đại trận đã mất tích nhiều năm, hiện tại phải nhờ mấy vị Chuẩn Đế duy trì mới có thể vận chuyển trận pháp, cho nên Chuẩn Đế không thể phân thân đối phó chúng ta, ngược lại, chỉ cần chúng ta có thể phá hư đại trận, không chỉ có thể mở thông đạo đến Ma giới, cũng có thể khiến mấy vị Chuẩn Đế này bị trận pháp phản phệ, đến lúc đó không chết cũng tàn phế.”

“Ha ha, vậy thì không thể tốt hơn.”

“La lão, làm phiền.” Đồ Ba nhìn về phía trận bàn trong tay La lão nói.

“Vì đại kế của Ma giới, lão hủ không thể chối từ.”

La lão kiên quyết nói, sau đó đi vào trong mười tám lớp cấm chế của Luyện Ngục lâm.

Thời gian trôi qua.

Qua nửa ngày.

Bỗng nhiên, toàn bộ Luyện Ngục lâm bắt đầu chấn động.

Mười tám đạo cấm chế bắt đầu dần tan rã, trước mặt mọi người đã không còn cảnh tượng địa ngục kia nữa, thay vào đó là một mảnh rừng núi bình thường.

“Thì ra cảnh tượng lúc trước đều là huyễn cảnh.”

“Thành công, La lão thành công phá hỏng mười tám đạo cấm chế, chư vị, dựa theo kế hoạch làm việc đi.”

Đồ Ba nói, sau đó dẫn đầu xông vào Luyện Ngục lâm.