Chương 497 Thời gian một năm, đế lộ mở ra, Mê Vụ Hải
Thời gian đang lặng lẽ trôi qua, một năm chớp mắt đã đi qua.
Trong khu vực Huyền Thiên tông, trên một dãy núi.
Mấy người Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên đang khắc khổ tu hành.
Mà lúc này, người đang giao thủ với bọn họ chính là Sở Cuồng Nhân, chính xác hơn là phân thân kiếm khí của Sở Cuồng Nhân.
Lần này cũng giống như cuộc huấn luyện Địa Ngục lần trước.
Cách điều chế quen thuộc, lực lượng quen thuộc, khiến đám người Nam Cung Hoàng phải chịu nhiều đau khổ.
Nhưng huấn luyện khắc khổ, tiến bộ cũng rất lớn.
Hiện tại mỗi người đám Nam Cung Hoàng đã là cường giả một phương, cho dù đối mặt với cấp bậc Thánh Vương cũng có thể chống lại, cộng thêm một số bảo vật, cho dù gặp gỡ tồn tại cấp bậc Chuẩn Đế cũng có sức tự vệ.
Còn Sở Cuồng Nhân, một năm qua, thực lực của hắn càng ngày càng sâu không lường được.
Không chỉ như thế, một năm này, hắn đã đi qua tất cả cấm địa trên Thương Khung tinh, luận đạo với các vị Chuẩn Đế, càng có cách kiến giải sâu sắc với đạo của mình.
Về chuyện rút thưởng, hắn cũng rút được không ít đồ tốt, một phần hắn sử dụng, một phần bổ sung vào nội tình còn thiếu của Huyền Thiên tông.
Hiện tại Huyền Thiên tông, ngoại trừ số lượng cường giả, luận nội tình, trên Thương Khung tinh không có một đạo thống nào có thể vượt qua.
Thậm chí Sở Cuồng Nhân dám nói, cho dù là đám đạo thống Thượng Cổ, Viễn Cổ trên cửu thiên cũng chưa chắc đã có nội tình thâm hậu như Huyền Thiên tông.
Hiện tại Huyền Thiên tông, chỉ thiếu một vị Đế giả, là có thể trở thành đạo thống Đế cấp chân chính!
“Tính toán thời gian, đế lộ cũng sắp mở ra rồi.”
Trên một tảng đá xanh lớn, Sở Cuồng Nhân thầm nói.
Hắn tiện tay đánh ra một đạo kiếm khí, hóa thành phân thân giao chiến với đám người Nam Cung Hoàng.
Đám ngươi bị một bộ phân thân kiếm khí đè lên đánh không ngừng kêu khổ, ánh mắt nhìn Sở Cuồng Nhân đầy u oán.
“Thực lực của chưởng môn càng ngày càng biến thái, mấy người chúng ta liên thủ, ngay cả Thánh Vương thất bộ cũng không kiên trì được bao lâu, nhưng lại không đánh thắng một cái phân thân kiếm khí của chưởng môn, các ngươi nói xem, rốt cộc hắn đã đạt tới cảnh giới gì rồi.”
Sau khi hấn luyện xong, mấy người Nam Cung Hoàng ngồi trên mặt đất, Mộ Dung Hiên thuận miệng nói.
Mấy người còn lại cũng đều suy đoán.
Một năm qua, bọn họ đã từng hỏi Sở Cuồng Nhân, nhưng hắn luôn nói mình vẫn ở trong cảnh giới Thánh Nhân.
Chuyện này khiến bọn họ không nhịn được mắt trợn trắng.
Các vị Chuẩn Đế đều vô cùng cung kính ngươi, ngươi nói, ngươi chỉ là một vị Thánh Nhân??
Lời này ai mà tin a!
“Không phải đã trở thành Đế chứ?” Thương Tình Tuyết hiếu kỳ nói.
“Không có khả năng, đế lộ còn chưa mở ra, sao có thể thành Đế được.”
Mấy người Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên bàn luận.
Sở Cuồng Nhân ở bên cạnh nghe, cũng chỉ cười cười không nói lời nào.
Hắn nhìn lên bầu trời, thầm nói: “Thời đại mạt pháp thật sự không thể thành đế, hoặc là nói, chỉ có thể thành đế trên Đế lộ sao?”
Đây là chuyện hắn vẫn luôn suy nghĩ trong một năm qua.
Hắn không lừa gạt mấy người Nam Cung Hoàng, nghiêm khắc mà nói, cảnh giới của hắn đúng là Thánh Nhân, nhưng hắn là Vô Thượng Thánh Nhân, lại tìm ra đạo của mình như các vị Chuẩn Đế, chiến lực mạnh, vượt qua tuyệt đại đa số Chuẩn Đế.
Từ xưa đến nay, không có mấy người giống hắn.
Con đường tu hành của hắn, giống như đã... Lệch khỏi quỹ đạo so với các tu sĩ bình thường.
“Được rồi, đi tới đâu hay tới đó đi.”
Sở Cuồng Nhân lắc đầu cười một tiếng.
Lúc này, nghĩ cách thành Đế trước rồi lại nói.
Vài ngày sau.
Thương Khung tinh đột nhiên xuất hiện một cỗ ba động kì lạ.
Tất cả đại năng có lòng cảm giác, vội vàng nhìn phía phát ra ba động kỳ dị này.
Ngay sau đó, một trong mười đại cấm địa tại Thương Khung tinh, Mê Vụ Hải, một đạo quang trụ màu vàng đột nhiên phóng lên tận trời, một cỗ ba động không gian cường đại tràn ngập.
“Đế lộ, mở ra!!”
“Phương hướng này là, Mê Vụ Hải?!”
“Sao lại ở đó, đó là một trong mười đại cấm địa a.”
“Trong Mê Vụ Hải, sóng ngầm mãnh liệt, có vô số Hải thú cư trú, nguy hiểm trùng điệp, hơn nữa còn tồn tại một mảnh lực trường tự nhiên, tu sĩ không thể ngự không mà đi, bây giờ lối vào đế lộ xuất hiện ở đó, ngay cả Thánh Vương cũng không thể tuỳ tiện tiến vào, đừng nói đến đám thiên kiêu kia.”
Đông đảo đại năng nghị luận ầm ĩ, rất kinh ngạc khi lối vào Đế lộ lại xuất hiện trong Mê Vụ Hải.
Trong Huyền Thiên tông.
Sở Cuồng Nhân nhìn về phía Mê Vụ Hải, “Cuối cùng đã mở ra.”
“Ca ca, ta thật sự không thể đi với ngươi sao?”
Bên cạnh Sở Cuồng Nhân, có một thiếu nữ nhìn qua mới mười ba mười bốn tuổi, môi hồng răng trắng nhìn Sở Cuồng Nhân, trên mặt tràn đầy vẻ không tình nguyện.
Thiếu nữ này, là Thần Hoàng.
Là Thần hoàng sau khi vượt qua lôi kiếp thành Thánh.
Sở Cuồng Nhân cười sờ đầu nàng, nói: “Hiện tại Huyền Thiên tông, trừ ta ra, thực lực của ngươi mạnh nhất, mặc dù đám Chuẩn Đế trong các cấm địa kia đều rất an phận, nhưng ai biết ta đi vào đế lộ rồi, bọn họ có làm ra động tác gì không, có ngươi ở đây, ta mới yên tâm.”
“Vậy được rồi, ta sẽ ở lại đây, giúp ca ca chăm sóc Huyền Thiên tông.” Thần Hoàng Tiểu Hồng nói.
Huyền Thiên tông là nhà của Sở Cuồng Nhân và nàng, mặc dù bây giờ nội tình của Huyền Thiên tông rất đầy đủ, nhưng vẫn phải có một vị cường giả tuyệt đối tọa trấn mới được.
Ngoại trừ Sở Cuồng Nhân, cũng chỉ có Thần Hoàng mới có khả năng này.
Huyền Thiên tông, trước Trường Sinh điện.
Đám người Nam Cung Hoàng, Mộ Dung Hiên, Quân Di, Thương Tình Tuyết đã tụ tập tại một chỗ.
Lúc này, Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ đi tới.
Nhìn đám Đạo Tử đang chờ xuất phát kia, Sở Cuồng Nhân hít sâu một hơi, nói: “Đế lộ đã mở, ngoại trừ thiên kiêu trên Thương Khung tinh, còn có thiên kiêu của Địa Ngục Ma giới và cửu thiên sẽ tiến vào nữa, hơn nữa trong Đế lộ, không ai biết sẽ gặp chuyện gì, chuyến này vô cùng hung hiểm, nếu các ngươi muốn rút lui, hiện tại vẫn còn kịp.”
“Chưởng môn, chúng ta chuẩn bị một năm, không phải vì lúc này sao?”
“Không sai, chúng ta sớm đã có giác ngộ này.”
Không một vị Đạo Tử nào nguyện ý từ bỏ cơ hội này.
Mà Sở Cuồng Nhân đã sớm có dự liệu, “Rất tốt, vậy thì lên đường đi.”
Sở Cuồng Nhân đưa tay lấy Thận Lâu ra.
Thận Lâu to lớn bay trên không trung, mọi người ngồi lên Thận Lâu, xuất phát về phía Mê Vụ Hải.
Lúc này bên ngoài Mê Vụ Hải.
Vô số tu sĩ tụ tập ở đây, nhìn quang trụ lớn màu vàng kia, trong mắt mang theo khát vọng.
Đó chính là lối vào đế lộ!
Đế lộ biến mất mấy chục vạn năm lại hiện ra, không ít tu sĩ vô cùng kích động.
“Mặc dù đế lộ xuất hiện, nhưng phải đi qua Mê Vụ Hải thế nào a.”
“Đúng vậy, ngay cả Thánh Vương cũng không dám xông loạn vào Mê Vụ Hải, chẳng lẽ chúng ta phải trơ mắt nhìn sao?”
“Ta mặc kệ, dù sao đế lộ ngay trước mặt, đánh chết ta cũng phải đi vào thử một lần.”
Có không ít tu sĩ lấy Tiên Chu ra đặt trên mặt biển.
Trong Mê Vụ Hải có một loại lực trường tự nhiên nào đó, tu sĩ không có cách nào ngự không, muốn đi vào trong đó, chỉ có thể ngồi Tiên Chu, mà Tiên Chu lại không thể bay lên không trung, chỉ có thể biến thành tàu thuyền bình thường.
Có tu sĩ ngồi lên Tiên Chu tiến nhập Mê Vụ Hải, nhưng còn chưa đi được mấy dặm đường, trong sương mù trên mặt biển đột nhiên truyền đến một trận rống khiến người ta tê cả da đầu.
Chỉ thấy một đầu Hải thú dữ tợn từ trên mặt biển nổi lên, oanh một tiếng liền đụng nát Tiên Chu, các tu sĩ trên Tiên Chu rơi xuống mặt nước, sau đó bị từng cái xúc tu không biết từ nơi nào vươn ra lôi vào trong biển, không còn động tĩnh.
Các tu sĩ bên bờ Mê Vụ Hải nhìn thấy vậy, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.