Chương 498 Tiến vào đế lộ, Ô gia chi uy, Thanh Ly Thần Đăng
Bên ngoài Mê Vụ Hải, lượng lớn tu sĩ tụ tập ở đây, nhìn đế lộ, ánh mắt hỏa nhiệt, nhưng lại sợ hãi Mê Vụ Hải hung hiểm, không dám tiến lên.
Nhưng lúc này, nơi xa bỗng nhiên có một chiếc Tiên Chu đen nhánh to lớn bay trên không trung mà đến, rơi vào trên mặt biển Mê Vụ Hải.
Ngay sau đó, chỉ thấy một đạo kiếm khí từ trên Tiên Chu bắn ra.
Kiếm khí khủng bố như hồng thủy trút xuống, toàn bộ sương mù trên mặt biển Mê Vụ Hải cấp tốc tán đi, lộ ra một con đường rộng rãi, nối thẳng đến đế lộ!
Hai bên con đường này có vô số kiếm khí sắc bén quấn quanh, kiếm khí xen lẫn thành tường, cách trở sương mù trên đường ra bên ngoài.
Một đạo kiếm khí, tách Mê Vụ Hải!
“Là hắn, là hắn tới!”
“Sở Cuồng Nhân, hắn tới, tranh phong Đế lộ, làm sao có thể không có hắn.”
“Kiếm khí thật lợi hại, đã phân Mê Vụ Hải thành hai nửa, không hổ là hắn a.”
“Nói nhảm, người ta có thể một chưởng diệt cổ chiến trường, một kiếm phân biển có gì đáng nói đâu?”
Theo Mê Vụ Hải bị một kiếm phá mở, mọi người vội vàng lấy ra Tiên Chu, đi theo Thận Lâu.
Mà trên Thận Lâu, Sở Cuồng Nhân đứng tại boong thuyền, linh niệm phun trào, bốn phía trên mặt biển không có bất cứ động tĩnh gì có thể giấu giếm hắn.
“Mê Vụ Hải, một trong mười đại cấm địa, trong truyền thuyết cổ lão, nơi đây từng có Đế giả vẫn lạc, oán khí không dứt, cho nên tạo thành mảnh sương mù mấy chục vạn năm không tản đi này, tồn tại vô số Hải thú, có thể nói là chỗ nguy hiểm nhất trong mười đại cấm địa.”
Sở Cuồng Nhân thầm nói, trong cảm giác của linh niệm, chỗ sâu trong Mê Vụ Hải còn nhiều tồn tại cường đại, thậm chí còn không yếu hơn Chuẩn Đế, không chỉ như thế, có vài chỗ linh niệm của hắn không thể nhìn trộm, vô cùng thần bí.
Nếu nói hiện nay trong Thương Khung tinh có chỗ nào khiến Sở Cuồng Nhân kiêng kỵ, vậy Mê Vụ Hải xem như là một trong số đó.
May mắn, lần này lối vào Đế lộ ở bên ngoài Mê Vụ Hải, cũng không phải ở chỗ sâu.
Mọi người đi về phía Đế lộ.
Rất nhanh đã đi đến trước mặt quang trụ to lớn.
Đạo quang trụ màu vàng kéo dài tới chân trời, dường như thông đến Cửu U, liên tiếp trong gầm trời, tràn ngập từng đợt ba động không gian cường đại.
“Tiến vào đi.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Lúc bọn họ tiến vào quang trụ, một cỗ ba động không gian vô cùng cường đại bao phủ bọn họ.
…
Thạch Thành, Ô gia.
Ô gia là một gia tộc đỉnh phong ở Thạch Thành, trong phạm vi mấy triệu dặm tiếng tăm lừng lẫy.
Gia chủ Ô gia là một vị cường giả cấp bậc Thánh Vương, đặt trong toàn bộ Đế lộ cũng coi như cao thủ.
Nhưng hôm nay, Ô gia lại gặp phải một trận hạo kiếp trước nay chưa từng có.
“Ô gia chủ, ngươi thành thật giao Thanh Ly Thần Đăng ra, nếu không hôm nay sẽ không còn Ô gia nữa.”
Trong Ô gia, một đại hán để trần hai tay cười to nói.
Bên cạnh hắn ta còn có mấy tu sĩ trên người tràn ngập khí tức cường đại, mỗi người đều là tồn tại cấp bậc Thánh Vương.
Trước mặt mấy vị Thánh Vương này là một nam tử trung niên thương tích đầy mình, khí tức của hắn ta uể oải, sắc mặt trắng bệch, người này vốn là một vị Thánh Vương, nhưng lại bị mấy Thánh Vương vây công, bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà, tái chiến tiếp, chắc chắn phải chết.
“Gia chủ, không giao Thần Đăng ra, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn nhìn Ô gia chôn cùng ngươi sao?”
Một lão giả mặc áo bào xám trêu tức nhìn Ô gia chủ nói.
Nghe thấy ông ta nói vậy, trên mặt Ô gia chủ lập tức hiện ra hận ý, “Đại trưởng lão, không ngờ ngươi lại cấu kết với ba gia tộc khác, giết hại đồng tộc! Hôm nay cho dù ta phải liều mạng, cá chết rách lưới với các ngươi, cũng tuyệt đối không để các ngươi được như ý.”
Chỉ thấy Ô gia chủ lấy ra một chiếc đèn lồng màu xanh, toàn thân đèn lồng như lưu ly, có bốn mặt, phía trên khắc hoa văn tinh mỹ, đạo vận lưu chuyển.
Chính là Thanh Ly Thần Đăng đã lưu truyền nhiều đời của Ô gia.
Trong truyền thuyết, đây là một kiện Đế binh cường đại!
Nhưng qua nhiều năm như vậy, không ai trong Ô gia biết cách sử dụng kiện Đế binh này.
Chỉ có Ô gia chủ mới biết, sử dụng kiện Đế binh cần bỏ ra đại giới thế nào, mà bây giờ, không biết vì sao ba gia tộc khác lại để mắt đến kiện Đế binh này, đại trưởng lão còn nội ứng ngoại hợp, chỉ sợ Ô gia sẽ bị tiêu diệt.
Đáng thương cho đại trưởng lão, lại cho rằng bọn họ sẽ giúp ông ta leo lên gia chủ chi vị.
Nghĩ đến đây, Ô gia chủ không khỏi cười một tiếng, “Muốn diệt Ô gia ta, vậy xin các ngươi làm tốt chuẩn bị đồng quy vu tận đi.”
“Không tốt, hắn muốn sử dụng Thanh Ly Thần Đăng?!”
“Không đúng, không phải đã nói không có cách nào sử dụng kiện Đế binh này sao?”
Đại hán biến sắc nói.
Lúc này, Ô gia chủ lạnh lùng nói: “Nhiều năm qua, không ai nhìn thấy Ô gia sử dụng tới kiện Đế binh này, dần dà, tất cả mọi người cho rằng không ai có thể sử dụng Đế binh nhưng bọn họ lại không biết, kiện Đế binh này có thể sử dụng, chỉ cần ôm giác ngộ phải chết mà thôi!!”
Nói xong, chỉ thấy trên người Ô gia chủ đột nhiên tuôn ra rất nhiều máu tươi, những huyết vụ này rót vào Thanh Ly Thần Đăng.
Chỉ thấy bên trong đèn lồng đột nhiên có hỏa quang nở rộ, mặc dù hỏa quang yếu ớt, nhưng lại tràn ngập một cỗ uy áp đế đạo vô cùng mạnh mẽ.
“Lấy tinh huyết của bản thân làm dầu thắp, có thể thôi động Đế binh!! Thì ra, lời đồn là thật!!”
Đại trưởng lão nhìn Thanh Ly Thần Đăng phun ra quang mang, sắc mặt đại biến.
“Đáng chết, vì sao không nói chuyện này với chúng ta sớm hơn?!” Đại hán trừng mắt nhìn đại trưởng lão.
“Ta... ta cho rằng đó là tin đồn, lại không ngờ đó là thật.”
Đại trưởng lão hốt hoảng nói: “Bây giờ nên làm gì?”
“Xem ra, hắn đang cưỡng ép dùng bí pháp thôi động Đế binh này, không chống đỡ được bao lâu, đừng đối cứng với hắn!”
Đại hán nói, sau đó nhanh chóng lùi lại.
Mà lúc này, Ô gia chủ hét lớn một tiếng, Thanh Ly Thần Đăng tách ra hào quang sáng chói, tu sĩ bị quang mang bao phủ lập tực bị một cỗ lực lượng vô cùng cường đại đè ép, bạo thể mà chết, ngay cả Thánh Nhân cảnh cũng không ngoại lệ.
“Trương gia, Tiền gia, Bạch gia, hôm nay cách ngươi sẽ phải trả giá đắt vì hành động của mình!!”
Ô gia chủ hét lớn một tiếng, hắn ta thôi động linh lực, dùng lực lượng Đế binh nhắm vào mấy vị Thánh Vương vây công hắn ta.
Một vệt kim quang từ trong Thanh Ly Thần Đăng bắn ra.
Sắc mặt đại hán biến đổi, trên người đột nhiên xuất hiện một kiện khải giáp, đó là một kiện Thánh Vương khí đỉnh phong.
Hai tay hắn ta đẩy ra, ngạnh kháng Đế binh chi uy!
Một tiếng ầm vang, khí lãng kinh khủng lấy hắn làm trung tâm nhanh chóng khuếch tán ra.
Đại hán thổ huyết bay ngược ra ngoài, sắc mặt trắng bệch nhìn Ô gia chủ: “Thật lợi hại, thật không hổ là Đế binh!”
Chỉ một kích đã khiến hắn ta bị thương nặng.
Đây là trong tình huống hắn ta đã mặc một bộ Thánh Vương khí, Ô gia chủ cũng rất yếu ớt.
“Chết đi cho ta!”
Linh lực trong cơ thể Ô gia chủ phun trào, khí thế như hồng thủy, Thanh Ly Thần Đăng tỏa ra quang mang lập loè, muốn lần nữa bày ra thần uy.
Sắc mặt đại trưởng lão, đại hán và mấy vị Thánh Nhân còn lại có chút bối rối.
Mà một đám đệ tử Ô gia lại lộ ra vẻ ước ao.
Nhưng ngay lúc này, Ô gia chủ biến sắc, đột nhiên phun ra một ngụm máu Thần Đăng chi uy giảm bớt hơn phân nửa.
Hắn ta vốn bị trọng thương, lại dùng tinh huyết thôi động Thần Đăng, căn bản chống đỡ không được bao lâu.
“Cơ hội tốt!!”
Vẻ mặt đại trưởng lão, đại hán lập tức trở nên vui vẻ, sau đó nhanh chóng xuất thủ.