Chương 533 Mị Kiếm Vệ về Kiếm tộc, thủ đoạn của Kiếm Đạo Tử
Vạn Kỳ Động Thiên, nhắc tới cũng không phải nơi nào quá thần bí, đây là một bí cảnh.
Nhưng cơ duyên trong bí cảnh này thật sự quá lớn.
Vạn Kỳ Động Thiên, trong Đế lộ, cách ba vạn năm mới hiện thế một lần, mà mỗi lần hiện thế, đều mang theo lượng lớn cơ duyên.
Nếu nói cơ duyên cũng có xếp hạng, như vậy Vạn Kỳ Động Thiên tuyệt đối có thể xếp vào mười vị trí đầu trên Đế lộ.
Nhưng từ lần trước Vạn Kỳ Động Thiên hiện thế đến giờ mới hơn hai vạn năm, theo đạo lý mà nói, hiện tại không phải là thời gian Vạn Kỳ Động Thiên mở ra, nhưng vì Đế Sơn dị biến, đế vị lại hiện ra, khiến Vạn Kỳ Động Thiên mở ra sớm hơn.
Hiện tại chỉ có một vài thế lực đỉnh phong mới biết việc này, mà đám thiên kiêu của các thế lực này đều đang chuẩn bị, muốn đi vào Vạn Kỳ Động Thiên thăm dò.
…
Kiếm tộc.
Mị Kiếm Vệ trở về, đang ở trong một cung điện của Kiếm tộc gặp mặt tộc trưởng Kiếm tộc.
“Tộc trưởng, thuộc hạ không thể giết chết Sở Cuồng Nhân, xin tộc trưởng giáng tội.”
Mị Kiếm Vệ quỳ gối trước mặt tộc trưởng Kiếm tộc, vẻ mặt áy náy nói.
Tộc trưởng Kiếm tộc cũng không cảm thấy thất vọng vì đối phương không giết được Sở Cuồng Nhân, cũng không muốn giáng tội Mị Kiếm Vệ, dù sao đối phương cũng là thiên kiêu đỉnh phong trong Kiếm tộc gần với Kiếm Đạo Tử, người mang Vô Thượng Đạo Thể, có thể nói là trụ cột vững vàng trong tương lai của Kiếm tộc.
“Đứng lên đi, Sơn Kiếm Vệ, Oán Kiếm Vệ đều không đắc thủ, ngươi còn sống trở về đã không tệ rồi, là ta đã đánh giá thấp Sở Cuồng Nhân.”
“Đa tạ tộc trưởng.”
Mị Kiếm Vệ đứng dậy, lập tức lấy Thanh Ly Thần Đăng ra, nói: “Tộc trưởng, mặc dù lần này ta không thể giết chết Sở Cuồng Nhân, nhưng lại mang được Thanh Ly Thần Đăng về.”
Nghe thấy vậy, trong mắt tộc trưởng Kiếm tộc lộ ra một vệt dị sắc.
Cảm giác đầu tiên của hắn ta không phải mừng rỡ, mà là nghi hoặc.
“Chuyện Sơn Kiếm Vệ, Oán Kiếm Vệ đều không có cách nào làm được, ngươi làm như thế nào?”
Ánh mắt tộc trưởng Kiếm tộc như điện, nhìn chằm chằm Mị Kiếm Vệ.
Mị Kiếm Vệ đã sớm chuẩn bị xong lý do, nói: “Việc này còn phải cảm ơn Oán Kiếm Vệ, là ông ta dẫn Sở Cuồng Nhân rời đi, để ta có cơ hội ra tay với hai tên đệ tử bên cạnh Sở Cuồng Nhân, ta dùng hai tên đệ tử kia uy hiếp, trao đổi Thanh Ly Thần Đăng này.”
“Ha, thì ra là thế.”
Tộc trưởng Kiếm tộc nhìn Mị Kiếm Vệ, nhưng vẻ mặt đối phương không hề lộ ra sơ hở.
Sau đó, hắn lại hỏi thăm mấy vấn đề.
Nhưng Mị Kiếm Vệ đều đối đáp trôi chảy, thành công trừ bỏ nghi hoặc của tộc trưởng Kiếm tộc.
“Lấy được Thanh Ly Thần Đăng đã có công lớn rồi, Mị Kiếm Vệ, ngươi muốn ban thưởng gì, nói đi.”
“Ta là Kiếm Vệ của Kiếm tộc, làm việc cho Kiếm tộc là phận sự của ta, không dám muốn phần thưởng.”
“Ha ha, ngươi khiêm tốn, nói đi, ngươi muốn cái gì, chỉ cần Kiếm tộc có, ta sẽ thỏa mãn ngươi.”
“Thật ra Mị Kiếm Vệ ngưỡng mộ Đạo Tử đã lâu, ta hi vọng có thể đi theo Đạo Tử, trở thành tùy tùng của Đạo Tử.”
Mị Kiếm Vệ chần chờ một chút rồi nói, lúc nhắc đến Kiếm Đạo Tử, trong mắt lộ ra mơ ước.
Nghe thấy vậy, tộc trưởng Kiếm tộc cười ha ha một tiếng, “Thật ra ta đã sớm biết ngươi gia nhập Ám Ảnh Kiếm Vệ là vì Đạo Tử, nếu ngươi đã có lòng, vậy ta sẽ thành toàn ngươi, ba đại Ám Vệ của Đạo Tử còn thiếu một người, ngươi bổ sung đi.”
“Mặt khác, ta sẽ thưởng cho ngươi một viên Thiết Thú Thú Nguyên, vật này hợp với Hắc Ám thể của ngươi sẽ khiến ngươi càng mạnh hơn, có trợ giúp không nhỏ với ngươi.”
“Đa tạ tộc trưởng!”
Lúc này, một bóng người đi vào đại điện.
Người tới mặc một bộ trường bào màu vàng hoa lệ, kiếm mi lãng mục, trên người có khí tức lạnh thấu xương đang lưu chuyển.
“Ha, mới nhắc đến Đạo Tử, Đạo Tử liền tới rồi.”
Tộc trưởng Kiếm tộc nhìn về phía thanh niên kia, người này, chính là Đạo Tử của Kiếm tộc.
Nhưng bên cạnh, Mị Kiếm Vệ lại phát hiện có chỗ không đúng, “Không đúng, cỗ khí tức này có chút khác biệt với Đạo Tử đại nhân.”
“Không hổ là Mị Nhi, cảm giác của ngươi không sai, cỗ thân thể trước mắt này đúng là không phải bản tôn của ta, mà là phân thân, mặc dù là phân thân, nhưng cỗ phân thân này là ta có cơ duyên đoạt được, có tám thành thực lực của ta.”
Kiếm Đạo Tử nhìn Mị Kiếm Vệ cười nhạt nói, xem ra sớm đã quen biết Mị Kiếm Vệ.
“Thủ đoạn của Đạo Tử đại nhân cao minh, tại hạ bội phục.”
Trên mặt Mị Kiếm Vệ lộ ra vẻ sùng bái.
“A, lần này Vạn Kỳ Động Thiên mở ra, bản tôn của ta còn đang bế quan, ta dự định để cỗ phân thân này đi, mặc dù chỉ có tám thành thực lực của ta, nhưng cũng đủ quét ngang thế hệ trẻ tuổi trên Đế lộ rồi!” Trên mặt Kiếm Đạo Tử lộ ra vẻ kiêu ngạo.
“Không hổ là Đạo Tử Kiếm tộc ta, phần khí phách này, tương lai nhất định sẽ đăng lâm đế vị, bao trùm trên chúng sinh!”
Đạo Tử Kiếm tộc cười nhạt một tiếng, sau đó, hắn ta nhìn thấy Thanh Ly Thần Đăng trong tay tộc trưởng Kiếm tộc, hai mắt tỏa sáng nói: “Đây là Thanh Ly Thần Đăng!!”
“Không sai đây chính là Thanh Ly Thần Đăng Mị Kiếm Vệ mang về.”
“Mị Nhi, chẳng lẽ ngươi đã giết Sở Cuồng Nhân?”
Đạo Tử Kiếm tộc nói, nhìn Mị Kiếm Vệ, trong mắt mang theo thưởng thức.
Trước kia, chỉ cần hắn ta lộ ra ánh mắt như vậy, nhất định đối phương sẽ mừng rỡ như điên.
Nhưng bây giờ, Mị Kiếm Vệ lại lộ ra vẻ uể oải, “Là ta vô năng, không giết được Sở Cuồng Nhân...”
Nàng nói chuyện đã nói với tộc trưởng Kiếm tộc lại một lần.
“Xem ra tên Sở Cuồng Nhân này có chút ý tứ, a, nếu lần này gặp người này ở Vạn Kỳ Động Thiên, nhất định phải chiếu cố hắn.”
Bên cạnh, Mị Kiếm Vệ không nhịn được âm thầm trợn mắt.
Xin nhờ, cho dù bản thể của ngươi đích thân đến, chỉ sợ cũng không đón đỡ được mấy kiếm của chủ nhân đâu.
Hiện tại cỗ phân này chỉ có tám thành thực lực của ngươi, không bị một bàn tay của chủ nhân đập chết đã là tốt rồi, ngươi lấy tự tin ở đâu ra vậy?
“Mị Nhi lấy lại Thanh Ly Thần Đăng cho ta, chắc hẳn đã chịu không ít khổ cực, ngươi yên tâm, nếu ta gặp Sở Cuồng Nhân, nhất định sẽ xả cơn giận này cho ngươi.”
“Đa tạ Đạo Tử đại nhân.”
“Giữa ta và ngươi, không cần khách khí như thế.”
Kiếm Đạo Tử cười nhạt một tiếng.
Mị Kiếm Vệ và hắn ta đã quen biết nhau từ rất sớm, hắn ta cũng biết Mị Kiếm Vệ có tình cảm rất sâu với mình, thậm chí còn vì mình mà gia nhập Ám Ảnh Kiếm Vệ.
Đối với chuyện này, hắn ta vô cùng tự ngạo.
Dù sao, được một vị thiên chi kiều nữ như Mị Kiếm Vệ phụng hiến như thế, trên thế giới này, có mấy người làm được?
Nhưng từ trước đến nay, mặc dù Mị Kiếm Vệ có cảm tình sâu đậm với hắn ta, còn hắn ta chỉ xem đối phương là một người công cụ giúp hắn ta quản lý Kiếm tộc mà thôi.
Hắn ta là Kiếm Đạo Tử, trong lòng đã sớm có nơi thuộc về.
“Lần này Vạn Kỳ Động Thiên hiện thế, tin tưởng Ngưng Ngọc cũng sẽ đến, ta và nàng đã gần một giáp không gặp mặt rồi.”
Trên mặt Kiếm Đạo Tử lộ ra vẻ tưởng nhớ.
Mà nghe thấy hai chữ Ngưng Ngọc, sắc mặt Mị Kiếm Vệ thay đổi, sau đó thản nhiên nói: “Tộc trưởng, Đạo Tử đại nhân, ta rời đi trước.”
“Tốt, ngươi đi xuống đi.”
Tộc trưởng Kiếm tộc khẽ vuốt cằm.
Sau khi Mị Kiếm Vệ đi xa, tộc trưởng Kiếm tộc nói: “Kiếm Đạo Tử, ngươi biết rõ Mị Kiếm Vệ thích ngươi, lại cố ý nhắc đến nữ tử khác trước mặt nàng, như vậy không phải khiến nàng khó chịu, lòng sinh oán trách ngươi sao?”
“A, ta làm như vậy là muốn nhắc nhở nàng, ta đã có người yêu mến, mặt khác, tộc trưởng không cảm thấy, thứ không có được thì càng hấp dẫn người sao? Đối với Mị Nhi, ta càng không để nàng chiếm được, nàng càng muốn có được, từ đó vĩnh viễn không chạy thoát khỏi khống chế của ta.”
Tộc trưởng Kiếm tộc nghe vậy, lộ ra vẻ giật mình, cười nói: “Ha ha, thủ đoạn của Kiếm Đạo Tử thật sự khiến ta phải mở rộng tầm mắt.”