Chương 546 Nhục thân áp chế Hung thú, hắn đi là đạo gì
“Các ngươi cùng lên đi.” Ánh mắt Sở Cuồng Nhân đảo qua mọi người ở đây.
Nghe thấy hắn nói vậy, đám người Cửu Viêm, Vương Quyền đều tức giận, các thiên kiêu còn lại cũng âm thầm líu lưỡi.
Muốn lấy sức một mình đối kháng tất cả thiên kiêu cấm kỵ, loại chuyện này, xưa nay chưa từng xảy ra trên Đế lộ.
Mọi người không dám tưởng tượng, đó sẽ là quang cảnh thế nào.
“Hay cho một tên Sở Cuồng Nhân, quả nhiên thực lực hơn người, nhưng muốn lấy sức một mình khiêu chiến tất cả thiên kiêu cấm kỵ, không khỏi quá cuồng vongj đi!”
Cửu Viêm thét dài một tiếng, thân thể cao lớn biến nhỏ lại, trở thành một nam tử thanh niên mặc trường bào màu vàng, kiếm mi lãng mục.
Cho dù là hình người, trên người Cửu Viêm vẫn tràn ngập một cỗ sát khí cuồng bạo đặc trưng của Hung thú.
“Cửu Anh tộc, a, không ngờ lại gặp một đầu ở đây.”
Sở Cuồng Nhân liếc nhìn Cửu Viêm, từ tốn nói.
“Ha, trước đó ngươi đã gặp Cửu Anh rồi?”
“Đúng vậy, còn giết một đầu.”
Nghe thấy vậy, sắc mặt Cửu Viêm lập tức trở nên vô cùng âm trầm.
Phải biết, Cửu Anh là hung thú Viễn Cổ, số lượng vốn không nhiều, giết một đầu thì ít một đầu.
Sở Cuồng Nhân dám giết Cửu Anh, không thể nghi ngờ chính là kẻ địch của toàn bộ tộc Cửu Anh.
“Vậy ngươi sẽ phải trả giá đắt vì hành động của ngươi!” Cửu Viêm cũng không nói nhiều, trực tiếp xuất thủ.
Hắn ta đánh ra một quyền, quang mang hai màu đỏ lam lưu chuyển trên nắm tay hắn ta, một cỗ đạo vận thủy hỏa kinh khủng trực tiếp bạo phát, thôn phệ về phía Sở Cuồng Nhân thôn.
Cửu Anh, trời sinh đã có thủy hỏa chi lực.
Luận Thủy Hỏa Chi Đạo, không có mấy chủng tộc có thể so với tộc Cửu Anh.
Đối mặt với đạo vận thủy hỏa này, sắc mặt Sở Cuồng Nhân không hề thay đổi, đưa tay chém ra một kiếm, kiếm quang màu tím như sao chổi xẹt qua, một kiếm tách thủy hỏa chi lực ra, kiếm quang thẳng tắp lướt về phía Cửu Viêm.
“Quả nhiên lợi hại!”
Cửu Viêm khẽ quát một tiếng, năm ngón tay nắm chặt đánh ra một quyền, một quyền này không hề rườm rà, thuần túy là lực lượng thân thể.
Kiếm quang màu tím lại bị Cửu Viêm cứ thế đánh nát, mặc dù hắn ta phải lui lại mấy chục trượng, nhưng không bị thương tổn.
“Nhục thân của hung thú Viễn Cổ đúng là lợi hại nhất.”
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, sau đó ánh mắt lộ ra một vệt hiếu kỳ, “Cũng không biết so sánh với thân thể Vô Thượng Thánh Nhân của ta, ai mạnh ai yếu đây.”
Nghĩ đến đây, hắn thu hồi Côn Ngô, ngẩng đầu sải bước ra.
Ầm!!
Cả mảnh hư không vì động tác của hắn mà oanh minh một tiếng.
Đây không phải linh lực, không phải đạo vận, mà là lực lượng thân thể thuần túy nhất đánh phá hư không phát ra âm thanh.
“Cái gì?!”
Đồng tử Cửu Anh co rụt lại.
Một tên tu sĩ nhân loại, lại nắm giữ nhục thân khủng bố như vậy?!
Nhưng không đợi Cửu Viêm suy nghĩ nhiều, Sở Cuồng Nhân đã đi tới trước mặt hắn ta, một quyền đánh ra khiến hư không xung quanh hắn ta phát ra tiếng oanh minh.
Cửu Viêm đưa hai tay giao nhau chặn lại.
Một cỗ cự lực vô cùng dồi dào bạo phát, Cửu Viêm chỉ cảm thấy xương cốt hai cánh tay như muốn đứt gãy.
“Móa nó!”
Cửu Viêm hét lên quái dị, lại bị một quyền của Sở Cuồng Nhân đánh ra ngoài gần một trăm trượng, hai cánh tay không ngừng run rẩy.
“Nhục thể của ngươi chỉ có như vậy thôi sao?”
Sở Cuồng Nhân lại lần nữa xông ra ngoài, trong nháy mắt vượt qua một trăm trượng, một chân vung ra như roi, hư không gào thét, nhấc lên một trận cuồng phong.
Một cước này tới quá nhanh, quá ác!
Cửu Viêm không kịp né tránh, bị một cước này đá trúng đầu, cả người như như đạn pháo bay ra ngoài, nện trên vách núi cách đó không xa, oanh một tiếng, trong nháy mắt cả vách núi nổ tung, lõm vào hơn trăm trượng, vô số vết rách như mạng nhện lan tràn ra ngoài.
Sở Cuồng Nhân dùng lực lượng thân thể giao thủ với Cửu Viêm chỉ trong hai cái hô hấp ngắn ngủi mà thôi.
Nhưng lực lượng thân thể hắn bày ra lại khiến một đám thiên kiêu trợn mắt há hốc mồm, chỉ cảm thấy thật không thể tin được.
Lực lượng thân thể của hung thú Viễn Cổ, lại bị áp chế!!
Cho tới nay, lực lượng thân thể của Viễn Cổ luôn được các tu sĩ tung hô.
Bọn họ không cần linh lực và thần thông, chỉ dựa vào lực lượng thân thể đã đủ xưng hùng trong cùng cảnh.
Chưa từng có tu sĩ nào dám đấu lực lượng thân thể với Hung thú, cho dù là tu sĩ am hiểu luyện thể nhất cũng như vậy, đây dường như đã trở thành quy định bất thành văn trong giới tu hành.
Nhưng bây giờ, ở trước mặt bọn họ, Sở Cuồng Nhân lại dùng một quyền một cước phá vỡ quy định này.
Nhục thân của tu sĩ nhân loại, cũng có thể áp chế Hung thú!!
“Quái vật!!”
Đám người Bái Hồng Ngọc, Tiêu Kinh Trần không khỏi âm thầm líu lưỡi nói.
“Ta muốn làm thịt ngươi!!”
Cách đó không xa, Cửu Viêm bị đá vào vách núi, gầm lên giận dữ, một cỗ thủy hỏa chi lực vô cùng bàng bạc từ trên người hắn ta tuôn ra.
Cỗ thủy hỏa chi lực kinh khủng này khuếch tán, phá nát mọi vật xung quanh.
Cửu Viêm từ trong vách núi đã lõm xuống đi ra, toàn thân tràn ngập một cỗ đạo vận thủy hỏa ngập trời, quang mang hai màu đỏ lam không ngừng biến đổi trên người hắn ta.
“Thủy hỏa thần thông, Viêm Xà!!”
Cửu Viêm nổi giận gầm lên một tiếng, một ngọn lửa màu đỏ bạo phát, hóa thành một đầu Hỏa Mãng to lớn cắn xé về phía Sở Cuồng Nhân.
Lực lượng trong một kích này, đã có thể sánh vai với Chuẩn Đế đỉnh phong.
Sở Cuồng Nhân thấy thế, khóe miệng hơi cong lên, cười nhạt nói: “Nhục thân không sánh bằng, hiện tại chơi tu vi, không sao, vẫn có thể nghiền ép ngươi như cũ!”
Hắn đưa tay, lượng lớn linh khí như trăm sông đổ về một biển, hội tụ về phía hắn.
Một chưởng vỗ ra, có thể móc ra vô số đau thương trong lòng tu sĩ.
Đế thuật, Ai Thiên Chưởng!
Ai Thiên Chưởng trực tiếp đập nát hơn phân nửa Hỏa Mãng, kình khí kinh khủng quét ngang khắp nơi, khiến tu sĩ xung quanh không thể không vận chuyển linh lực chống cự.
“Rốt cuộc gia hỏa này đi theo đạo gì, vì sao trong tay hắn, các loại pháp môn hoàn toàn khác biệt đều có thể phát huy ra lực lượng kinh khủng như vậy?”
Một đám thiên kiêu cấm kỵ nhìn Sở Cuồng Nhân, có chút không hiểu.
Làm thiên kiêu cấm kỵ, bọn họ đã giống như Chuẩn Đế, tìm tới đạo của mình.
Theo đạo lý mà nói, chỉ có pháp môn phù hợp với đạo của bọn họ mới có thể phát huy lực lượng của bọn họ đến cực hạn, đây chính là nguyên nhân các vị Chuẩn Đế tình nguyện dùng Chuẩn Đế thuật do mình sáng tạo ra mà rất ít khi dùng đến Chuẩn Đế, mà thiên kiêu cấm kỵ, cũng là như thế.
Nhưng Sở Cuồng Nhân dùng mấy loại pháp môn, mỗi loại đều có thể phát huy ra chiến lực cực kỳ khủng bố, mọi người căn bản không nhìn ra hắn đi là đạo gì.
Hiện tại Cửu Viêm không quan tâm được Sở Cuồng Nhân đi theo đạo gì, sau khi chiêu số của mình bị phá giải, hắn ta đứng mũi chịu sào nhận lực trùng kích, lùi lại mấy chục trượng, hắn ta rống giận, lại lần nữa thôi động thần thông, “Thủy hỏa thần thông, Viêm Xà, Thủy Hổ!!”
Đạo vận thủy hỏa hiển hóa trong hư không, hóa thành một đầu Hỏa Mãng to lớn và một đầu mãnh hổ do nước tạo thành, gầm thét phóng ra.
Hai cỗ ba động khủng bố, một trái một phải, đồng thời cắn xé về phía Sở Cuồng Nhân.
“Phân thân kiếm khí!”
Đối mặt với chiêu số này, Sở Cuồng Nhân ứng phó ung dung không vội.
Trên người hắn có một đạo kiếm khí hiển hóa, ngưng tụ ra một phân thân kiếm khí giống hắn như đúc.
Sở Cuồng Nhân và phân thân kiếm khí đều chém ra một kiếm, dễ như trở bàn tay đánh tan công kích của Cửu Viêm.
“Phân thân chi đạo?!”
“Lại một loại pháp môn hoàn toàn mới, còn nữa, uy lực cỗ phân thân này của hắn cũng quá mạnh đi, lại có thể đón đỡ công kích của Cửu Viêm.”
Mọi người càng xem càng cảm thấy Sở Cuồng Nhân sâu không lường được.
Trong sỗ các thiên kiêu cấm kỵ ở đây, có thể nói Cửu Viêm là mạnh nhất.
Nhưng hắn ta xuất toàn lực cũng không thể chiếm được một chút tiện nghi nào trong tay Sở Cuồng Nhân, lại nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, từ đầu đến cuối vẫn là dáng vẻ hờ hững như thế.