← Quay lại trang sách

Chương 561 Nữ tử ngang ngược, Thất Tình môn, Thánh Nữ lệnh

“Chỉ nghe thấy oanh một tiếng, mấy vị thiên kiêu lại bị một cỗ cự lực kinh thiên đánh bay ra ngoài, mọi người tập trung nhìn lại, chỉ thấy Sở Cuồng Nhân đứng lơ lửng trên không, trên người có vạn đạo thần huy lấp lóe, giống như vô thượng Thần Vương, trong tích tắc, tất cả mọi người sợ mất mật, trợn mắt há hốc mồm.”

“Ai có thể nghĩ tới, ngoại trừ Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, Sở Cuồng Nhân còn nắm giữ Thiên Sát Bất Bại Thể, Vạn Pháp Quy Nhất Đạo Thể...”

Trong một gian tửu lâu, một người kể chuyện đang sinh động như thật kể lại những chuyện liên quan đến Sở Cuồng Nhân.

Mọi người dưới đài nghe say sưa ngon lành, trong mắt lộ ra vẻ sùng bái.

Dùng sức một mình đối kháng năm vị thiên kiêu cấm kỵ, còn chiến thắng, đây là chuyện bọn họ còn không dám nghĩ.

“Thật sự có khoa trương như ngươi nói không?”

Đương nhiên, cũng có người biểu thị hoài nghi, dù sao Sở Cuồng Nhân trong lời đồn này cũng quá mức cường đại.

“Chuyện này lão nhân cũng không dám nói giả, thực lực của Sở Cuồng Nhân, tại Vạn Kỳ Động Thiên, vô số tu sĩ tận mắt nhìn thấy, sao ta có thể biên soạn lung tung được.”

Lão nhân kể chuyện cười nhạt nói.

Mà trong đám người nghe có một vài nữ tu, một nữ tu hiếu kỳ nói: “Ta nghe nói Sở Cuồng Nhân lớn lên vô cùng đẹp trai, thế gian ít có người sánh bằng, là thật hay giả?”

Lão nhân cười nói: “Ta đã từng thấy Sở Cuồng Nhân, ta có thể chính xác nói cho ngươi biết, Sở Cuồng Nhân đầu chỉ thế gian ít có người sánh bằng, mà là Thiên Nhân chi tư, phong thần tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, khí chất siêu phàm thoát tục, giống như tiên nhân hạ phàm.”

“Quá giả rồi, nào có người khoa trương như vậy.”

“Lão nhân không gạt người, ngươi ra ngoài hỏi thăm một chút liền biết, tu sĩ đã từng gặp Sở Cuồng Nhân, tất cả đều không có ngoại lệ tán thưởng tướng mạo của đối phương, đám nữ tu càng nhớ mãi không quên hắn.” Lão nhân vuốt chòm râu, cảm khái nói.

Nghe thấy ông ta hình dung như vậy, không ít nữ tu lộ ra vẻ hướng tới, “Nhân vật bực này, nếu hữu duyên gặp mặt một lần thì tốt rồi.”

Trong một góc tửu lâu, có một người đang lạnh nhạt uống rượu.

Trên mặt người này bao trùm linh quang nhàn nhạt, không nhìn rõ khuôn mặt, hắn nghe lão nhân kể chuyện, thỉnh thoảng cười khẽ hai tiếng.

Mặc dù hành động có chút kỳ quái, nhưng không ai để ý tới hắn.

Mà người này, chính là Sở Cuồng Nhân.

Hắn rời khỏi Vạn Kỳ Động Thiên, muốn tìm một chỗ tạm thời ở lại luyện hóa địa mạch tinh nguyên thuộc tính mộc và Bạch Linh Thần Quả.

Bất tri bất giác đã đi đến nơi này, tiến đến uống chút rượu, vừa vặn nghe thấy có người đang đàm luận sự tích của mình, thuận tiện ngồi nghe một hồi.

“Hừ, ta mới không tin Sở Cuồng Nhân lại khoa trương như ngươi nói.”

Lúc này, trong đám người truyền ra một tiếng hừ lạnh.

Chỉ thấy một nữ tử áo đỏ ngồi bên cửa sổ nói, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường.

Nữ tử này một bộ hồng y như lửa, khuôn mặt tinh xảo, da thịt vô cùng mịn màng, dáng người có lồi có lõm, tóc đen tới eo.

“Thì ra là quý nữ của Thất Tình môn tới uống rượu, chúng ta đã chậm trễ rồi.”

Trong tửu lâu, ông chủ vội vàng đi lên nghênh đón, vẻ mặt nịnh nọt.

Mà nghe thấy ông ta nói vậy, không ít người đều cảm thấy ngạc nhiên.

Thất Tình môn, đây chính một trong ít đạo thống Viễn Cổ trên Đế đạo.

“Rượu cũng không tệ lắm, chỉ là người kể chuyện kia vẫn luôn nói Sở Cuồng Nhân lợi hại cỡ nào, quả thực có chút phiền.”

Nữ tử áo đỏ cau mày nói.

Một ngày này, từ sư môn đến trong thành, không biết đã mấy lần nàng nghe thấy cái tên Sở Cuồng Nhân rồi, thật sự khiến lòng nàng sinh phiền chán.

Một người nam nhân mà thôi, có gì mà khoác lác chứ.

“Đúng đúng, ta sẽ đuổi lão gia hỏa này ra.” Chưởng quỹ nói.

“Ấy ấy, lão nhân nói mỗi câu đều là thật, nghe nói thánh nữ của Thất Tình môn cũng bị Sở Cuồng Nhân mê hoặc đấy.”

Nghe thấy vậy, nữ tử áo đỏ cau mày, “Chờ một chút, ngươi vừa nói cái gì.”

“Ta nói thánh nữ Thất Tình môn cũng bị Sở Cuồng Nhân mê hoặc.”

“Hồ ngôn loạn ngữ! Sư tỷ tu vong tình đạo, thế gian này làm gì có nam tử nào khiến nàng động tâm được, cẩn thận ta xé rách miệng ngươi.”

Lão nhân vội vàng che miệng mình, sau đó nói ra: “Ngoại giới đều truyền như thế.”

“Hừ, đều là một đám nghe gió nói mưa, hủy danh dự của sư tỷ ta, sau này trong khu vực của Thất Tình môn, ngươi còn dám đàm luận chuyện này, cẩn thận ta một chưởng đập chết ngươi!” Nữ tử áo đỏ trừng lão nhân kể chuyện rồi nói.

“Được được, sau này ta không dám nữa.”

“Còn các ngươi nữa, sau này không cho phép lại nghị luận chuyện này, để ta nghe được, tự gánh hậu quả!”

“Chúng ta đã hiểu.”

Mọi người vội vàng gật đầu.

“Đáng giận, đáng giận, tức chết ta rồi, lại dám làm bẩn danh dự của sư tỷ như vậy, tốt nhất đừng để ta gặp Sở Cuồng Nhân, nếu không ta nhất định sẽ quất chết hắn!”

Nữ tử áo đỏ tức giận đến mức uống mấy ngụm rượu.

Cách đó không xa, Sở Cuồng Nhân buồn bực uống một ngụm rượu, hắn cảm thấy mình có chút nằm cũng bị thương.

Hắn và Lãnh Ngưng Ngọc rõ ràng không xảy ra cái gì, bây giờ lại bị nữ tử áo đỏ này ghi thù.

“Có điều, không ngờ Thất Tình môn lại ở gần đây, nếu bọn họ thật sự có liên quan đến quyển trục kia, có lẽ đáng giá tiến đến bái phỏng một chuyến.”

Sở Cuồng Nhân thầm nói.

Lãnh Ngưng Ngọc đã nói, Nộ Thần Quyền của mình cùng loại với mấy môn đế thuật của Thất Tình môn, mà Nộ Thần Quyền này là hắn học được trên quyển trục.

Hắn hoài nghi, trong Thất Tình môn cũng có quyển trục tương tự.

Mà quyển trục này hợp nhất, giống như có thể tạo thành một môn tu hành pháp vô cùng cường đại.

Chuyện này đáng giá để Sở Cuồng Nhân chú ý một chút.

“Đi bái phỏng một chuyến cũng không sao, nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài dự liệu.”

Sở Cuồng Nhân âm thầm nghĩ, quyết định luyện hóa Bạch Linh Thần Quả trước, chuyện địa mạch tinh nguyên tạm thời để sau.

Nghĩ đến đây, Sở Cuồng Nhân nhìn nữ tử áo đỏ kia một cái, hi vọng lúc đến đó bái phỏng không gặp nữ tử ngang ngược này, hắn cũng không muốn gây phiền toái gì.

Mặc dù hắn không sợ Thất Tình môn, nhưng không cần thiết gây thù khắp nơi.

“Tiểu nhị, tính tiền.”

Sở Cuồng Nhân trả tiền rượu, lập tức quay người rời khỏi tửu lâu.

Thất Tình môn, trong một vùng núi.

Cuối vùng núi này có một ngọn núi cao vút, thẳng vào mây trời, có cảm giác cao ngạo, trong vạn ngọn núi này, vô cùng dễ thấy.

Ngọn núi này, chính là chỗ của Thất Tình môn, được gọi là Thất Tình phong.

Rất nhanh, Sở Cuồng Nhân đi đến chân núi Thất Tình phong.

Không chờ hắn chính thức đến nhà, đã có mấy đạo lưu quang lướt về phía hắn, hóa thành mấy vị đệ tử.

“Người kia dừng bước, nơi đây là Thất Tình môn, ngoại nhân không được tự ý đi vào.”

Mấy đệ tử nhìn y Sở Cuồng Nhân, trong mắt mang theo đề phòng.

Sở Cuồng Nhân tán linh quang trên mặt đi, lấy lệnh bài bằng ngọc mà lúc trước Lãnh Ngưng Ngọc cho hắn ra, thản nhiên nói: “Tại hạ theo yêu cầu của Lãnh đạo hữu, đến đây bái phỏng.”

“Lãnh đạo hữu?”

Một đệ tử hơi sững sờ, sau đó hắn ta tiếp nhận ngọc lệnh trong tay Sở Cuồng Nhân, sắc mặt đột nhiên thay đổi, “Đây là Thánh Nữ lệnh?!!”

Thánh Nữ lệnh do thánh nữ của Thất Tình môn nắm giữ, là tượng trưng cho thân phận.

Đương nhiên, tấm lệnh bài này không có tác dụng gì với người ngoài.

Nếu không, Lãnh Ngưng Ngọc sẽ không tuỳ tiện giao vật này cho Sở Cuồng Nhân.

Nhưng mấy đệ tử này khiếp sợ là, Thánh Nữ lệnh là vật tùy thân của thánh nữ Lãnh Ngưng Ngọc, làm sao lại ở trong tay Sở Cuồng Nhân, người này có quan hệ gì với thánh nữ?