Chương 566 Giải độc, trao đổi đế thuật, mua một tặng một
“Vậy bắt đầu đi.”
Hai ngón tay Sở Cuồng Nhân khép lại, chỉ thấy thủy khí bốn phía tụ tập về phía hắn.
Một lát sau, thủy khí ngưng tụ thành từng cây châm nhỏ trong hư không, mọi người thấy vậy không khỏi ngạc nhiên.
“Ngưng thủy khí làm châm, phương pháp châm cứu sao?”
Lý đạo nhân am hiểu y đạo thầm nói, lập tức cười khẩy: “Ta còn tưởng rằng pháp môn y đạo cao minh thế nào, phương pháp châm cứu này ta đã sớm thử qua, hơn nữa còn sử dụng bảy châm cao minh nhất của Nghịch Chuyển Hồi Xuân, nhưng vẫn không thể làm gì hỏa độc này.”
“Ngu không ai bằng!”
Nghe thấy ông ta nói vậy, Sở Cuồng Nhân lại không nhịn được quát lạnh một tiếng, “Châm pháp Nghịch Chuyển Hồi Xuân là dẫn linh khí thuộc tính mộc trong thiên chữa trị cho người bệnh, mà hỏa độc trong cơ thể Lãnh đạo hữu là độc thuộc tính hỏa, ngươi dùng châm cứu thuộc tính mộc đi trị liệu độc thuộc tính hỏa, là ngại hỏa này đốt không đủ mạnh sao?!”
“Lãnh đạo hữu bị ngươi chữa trị như vậy mà có thể sống đến bây giờ là nhờ nàng có tu vi cao thâm, căn cơ thâm hậu, mười năm thọ mệnh còn lại của nàng chính là may mắn trong bất hạnh.”
Nghe Sở Cuồng Nhân nói, sắc mặt Lý đạo nhân không ngừng thay đổi.
Mà Xích Nguyệt lại tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, không khách khí mở miệng mắng: “Cẩu tặc, thì ra ngươi vẫn luôn hại sư tôn ta!”
“Hừ, chuyện của y giả có thể gọi là hại sao?”
Lý đạo nhân hừ lạnh một tiếng: “Hỏa độc trong cơ thể Lãnh Nguyệt là loại độc trên đời không có cách giải, nếu không phải ta dùng châm cứu áp chế cho nàng, không biết nàng đã phát độc bao nhiêu lần rồi.”
“Ngu ngốc, biện pháp của ngươi chính là trị ngọn không trị gốc, hơn nữa sau mỗi lần áp chế, hỏa độc càng đốt hung mãnh hơn.”
Lãnh Nguyệt tiên tử nghe vậy, không khỏi nhớ lại tình huống lúc trước Lý đạo nhân chữa trị cho nàng.
Lý đạo nhân trợ giúp, đúng là số lần hỏa độc phát tác rất ít, nhưng cùng lúc, mỗi lần phát tác lại càng mãnh liệt hơn lần trước.
Nàng vốn cho rằng đây là đặc tính của hỏa độc, không ngờ, nguyên nhân chính lại như vậy.
“Ngươi...”
Lý đạo nhân tức đến xanh mét mặt mày, lập tức phất tay áo nói: “Hừ, nhiều lời vô ích, …Chờ ngươi chữa khỏi cho Lãnh Nguyệt rồi nói sau.”
Chỉ cần Sở Cuồng Nhân không chữa khỏi cho Lãnh Nguyệt, vậy lời nói của hắn tự nhiên sẽ sụp đổ.
“Không cần ngươi nói.”
Sở Cuồng Nhân đưa tay lấy một cây châm do thủy khí ngưng tụ trên không trung, đâm về phía một huyệt vị trên người Lãnh Nguyệt tiên tử.
Trong nháy mắt, thủy khí nhập thể.
Sở Cuồng Nhân làm theo, hai tay nhanh chóng biến ảo, đánh từng cây châm do thủy khí ngưng tụ trên không trung vào các huyệt vị của Lãnh Nguyệt tiên tử.
“Lãnh đạo hữu, vận chuyển linh lực trong cơ thể người, vận chuyển theo thủy khí mà ta đánh vào cơ thể ngươi, đầu tiên là Cự Khuyết, khí hải, Tử Đàn, Bách Hội, Tam Tiêu...”
Sở Cuồng Nhân nói, Lãnh Nguyệt tiên tử làm theo.
Nàng cảm giác, trong cơ thể có hai cỗ nóng lạnh đang giao phong, giống như băng hỏa vậy..
Mà trong mắt những người khác, sắc mặt Lãnh Nguyệt tiên tử không ngừng thay đổi, thỉnh thoảng hồng nhuận, thỉnh thoảng trắng bệch.
Một lát sau, chỉ thấy một đoàn thủy khí bọc một ngọn lửa màu đỏ sậm từ trong cơ thể Lãnh Nguyệt tiên tử chui ra.
“Rống!!”
Ngọn lửa màu đỏ sậm này giống như có linh trí, hóa thành một đầu hung thú giống như độc xà quỷ dị, không ngừng gầm thét trong thủy khí.
“Một đoàn vô nguyên chi hỏa, cũng dám hung hăng ngang ngược.”
Sở Cuồng Nhân nhếch miệng, chỉ thấy hắn đưa tay, lại lần nữa hội tụ thủy khí đầy trời, “Chém!”
Thủy khí hóa thành một lưỡi dao sắc bén, trực tiếp trảm hỏa diễm!
Trong nháy mắt, đoàn hỏa độc này lẫn vào hơi nước tiêu tán trên không.
“Thành công!”
Vẻ mặt Xích Nguyệt vui vẻ.
Còn sắc mặt Lý đạo nhân lập tức trở nên trắng bệch, “Làm sao có thể... Hắn làm sao có thể thành công được?”
Ông ta trị liệu cho Lãnh Nguyệt tiên tử nhiều năm như vậy cũng không thành công, vậy mà Sở Cuồng Nhân lại thành công?
Ngay dưới mí mắt ông ta, dùng thủ đoạn ông ta chưa từng thấy qua!
“Đây... Cứ như vậy là tốt rồi?”
Lãnh Nguyệt tiên tử cũng không thể tin được nhìn Sở Cuồng Nhân.
Hỏa độc dây dưa nàng nhiều năm như vậy, lại cứ như vậy được Sở Cuồng Nhân chữa lành, chuyện này thật không ngờ được!
“Cảm giác như thế nào?” Sở Cuồng Nhân nhìn Lãnh Nguyệt tiên tử cười nhạt nói.
“Rất tốt, ta chưa bao giờ nhẹ nhõm giống như bây giờ.” Lãnh Nguyệt tiên tử mừng rỡ nói.
“Rốt cuộc ngươi đã làm thế nào?”
Lý đạo nhân nhìn Sở Cuồng Nhân, không thể tin mà hỏi.
“Muốn biết sao? Quỳ xuống cầu ta, nếu tâm tình của ta tốt, có lẽ sẽ nói cho ngươi biết.”
“Ngươi...”
Lý đạo nhân hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Lúc này, Xích Nguyệt lại ngăn cản ông ta lại, “Thế nào, ngươi hại sư tôn ta nhiều năm như vậy, hiện tại còn muốn rời đi, không khỏi quá ngây thơ đi.”
“Xích Nguyệt, để hắn đi đi.”
Lúc này, Lãnh Nguyệt tiên tử nói: “Nhưng từ nay về sau, Thất Tình môn sẽ không hoan nghênh sư đồ hai ngươi nữa.”
“Lãnh Nguyệt, ngươi thật sự không nể tình cũ như vậy sao.”
“Bắt đầu từ khoảnh khắc ngươi uy hiếp ta, ta và ngươi đã định mỗi người một ngả rồi, cút đi.”
Lãnh Nguyệt tiên tử cũng không khách khí, trực tiếp sai người trục xuất hai sư đồ Lý đạo nhân ra khỏi Thất Tình môn.
“Sở đạo hữu, đa tạ ngươi đã trị liệu cho sư tôn ta, trước đó có nhiều mạo phạm, ta xin chịu tội với ngươi.”
Xích Nguyệt đến trước mặt Sở Cuồng Nhân, khom người với hắn.
“Chuyện lúc trước, ta không để trong lòng.”
Một vài chuyện nhỏ, không đáng đến Sở Cuồng Nhân ghi nhớ.
Bây giờ hắn đã cứu được Lãnh Nguyệt tiên tử, trong nháy mắt thành khách quý của Thất Tình môn, được hầu hạ chu đáo.
Ngày thứ hai.
Lãnh Nguyệt tiên tử gọi Sở Cuồng Nhân đến đại điện, mà ở trong đại điện còn có mấy vị trưởng lão của Thất Tình môn.
Những người này tụ tập một chỗ, nhìn Sở Cuồng Nhân từ trên xuống dưới, có nữ trưởng lão gan lớn còn huýt sáo với hắn.
Sở Cuồng Nhân ung dung chắp tay nói: “Xin chào các vị đạo hữu.”
“Ừm, chào Sở đạo hữu, hôm nay tìm ngươi đến đây, chủ yếu là muốn nói về chuyện trao đổi đế thuật.”
Lãnh Nguyệt tiên tử lấy năm quyển trục ra, “Đây là năm quyển trục của Thất Tình môn ta, theo thứ tự là Tê Tâm Trảo, Sân Thiên Đao, Hoan Hỉ Ấn, Quỷ Lệ Kiếm, Cuồng Hận Thương, mà năm quyển trục này tương ứng với các loại tâm tình buồn, giận, vui, sợ, hận.”
Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng, lập tức lấy ba quyển trục của mình ra, “Đây là Nộ Thần Quyền, Tuyệt Tâm Chỉ, Ai Thiên Chưởng.”
Năm loại đổi ba loại, nhìn qua có vẻ là Thất Tình môn thua lỗ.
Nhưng Sở Cuồng Nhân biết, Lãnh Nguyệt tiên tử là đang báo đáp ân cứu mạng hôm qua của hắn.
Nếu không, đối phương sẽ không sảng khoái giao Đế thuật ra như vậy.
“Sở đạo hữu có thể tham ngộ năm quyển trục này trong Thất Tình môn, mong rằng đạo hữu sẽ không mang đi.”
“Đây là tự nhiên.”
Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm.
Sau đó, Lãnh Nguyệt tiên tử phất tay để những người còn lại mang ba quyển trục còn lại rời đi.
Nàng nhìn Sở Cuồng Nhân, ánh mắt có chút cổ quái.
Sở Cuồng Nhân bị nàng nhìn có chút run rẩy, chẳng lẽ Lãnh Nguyệt tiên tử muốn cảm ơn ơn cứu mạng của hắn, định lấy thân báo đáp sao?
Nhìn kỹ, Lãnh Nguyệt tiên tử lớn lên cũng phong hoa tuyệt đại, vũ mị bất phàm, nếu không sẽ không khiến Lý đạo nhân nhớ mãi không quên nhiều năm như vậy.
Ách.
Nếu đối phương thật sự muốn lấy thân báo đáp, mình có nên đồng ý không?
Nếu mình không đồng ý, Lãnh Nguyệt tiên tử sẽ không cưỡng ép chứ, dù sao hắn lớn lên đẹp trai như vậy, đối phương muốn bá vương ngạnh thượng cung cũng không phải không được.
Vậy mình có nên phản kháng không?
Suy nghĩ của Sở Cuồng Nhân có chút lan man.
“Ngươi cảm thấy, Ngưng Ngọc thế nào?”
Lúc này, Lãnh Nguyệt tiên tử bỗng nhiên mở miệng nói.
Cái gì?
Làm sao đột nhiên lại nhắc đến Lãnh Ngưng Ngọc, chẳng lẽ, còn muốn... Mua một tặng một??