← Quay lại trang sách

Chương 565 Ta có thể giải hỏa độc này, tự cao tự đại, bộ mặt chân chính của vong tình đạo

“Qua nhiều năm như thế, nếu là một khối đá cũng phải nóng lên rồi, chẳng lẽ Lãnh Nguyệt không có chút tình cảm nào với ta sao?”

Lý đạo nhân nhìn Lãnh Nguyệt tiên tử, đau lòng nói.

“Lý đạo hữu, nhiều năm như vậy, ngươi làm dịu hỏa độc cho ta, ta rất cảm kích, nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được.”

Lãnh Nguyệt tiên tử hít sâu một hơi, tận lực đè xuống suy nghĩ trong lòng.

Nàng cũng biết tâm tư của Lý đạo nhân với mình, cho nên đến bây giờ vẫn luôn tận lực duy trì khoảng cách với đối phương, mỗi lần đối phương trị liệu cho mình xong, nàng đều đưa một đám Linh Nguyên, hoặc là tặng một số bảo vật, kiên quyết không nợ đối phương.

Thật không ngờ, nàng biểu hiện rõ ràng như vậy, Lý đạo nhân vẫn không buông tha nàng như cũ, hiện tại thậm chí còn dùng trị liệu uy hiếp, muốn mạnh mẽ kết làm đạo lữ với nàng.

“Không, ta lại muốn miễn cưỡng, cho dù không chiếm được tâm của ngươi, ta cũng muốn lấy được người của ngươi.”

Lý đạo nhân khẽ cắn môi nói: “Nếu ngươi muốn tính mạng, hôm nay nhất định phải ký khế ước, trở thành đạo lữ của ta.”

Ký khế ước là chuyện bình thường khi kết làm đạo lữ, hai bên ký khế ước, đồng sinh cộng tử, không được phản bội.

Nếu không ký khế ước, Lý đạo hữu sẽ không dễ dàng đưa ra điều kiện này.

Có lẽ ông ta vừa chữa khỏi cho Lãnh Nguyệt, đối phương đã một chưởng đập chết ông ta, như vậy ông ta phải khóc rồi.

“Lý đạo nhân, ngươi đừng quá đáng.”

Ngay cả Lãnh Ngưng Ngọc tu hành vong tình đạo, nhưng thấy sư tôn bị uy hiếp như thế, nàng cũng có chút ngồi không yên.

“Đúng rồi, không chỉ Lãnh Nguyệt, còn Ngưng Ngọc nữa, đồ nhi Sách Long của ta thích ngươi đã lâu, hôm nay dứt khoát liền song hỉ lâm môn, ngươi và Sách Long cũng kết làm đạo lữ đi.”

Bên cạnh, Lý Sách Long vui vẻ đến suýt nữa nhảy dựng lên, trong lòng âm thầm khen ngợi Lý đạo nhân.

Có sư phụ như vậy thật sự quá tốt.

Bản thân tìm đạo lữ, vẫn không quên bắt một người cho hắn ta, như vậy, tâm nguyện nhiều năm nay của hắn ta có thể hoàn thành rồi.

“Ngưng Ngọc, ngươi yên tâm đi, nếu hai ta kết thành đạo lữ, ta nhất định sẽ một đời một kiếp đối tốt với ngươi.”

Lý Sách Long ôn nhu nhìn Lãnh Ngưng Ngọc, ánh mắt vô cùng thâm tình.

Bên cạnh, Sở Cuồng Nhân nhìn mà choáng váng.

Đây là sư đồ cực phẩm từ đâu tới vậy, vô sỉ như vậy?!

“Lý đạo nhân, các ngươi rời đi đi, hỏa độc này, ta không giải.”

Lãnh Nguyệt tiên tử bỗng nhiên lạnh lùng nói.

Lý đạo nhân nhớ thương nàng, nàng còn có thể nhẫn, nhưng còn dám nhớ thương Lãnh Ngưng Ngọc, vậy nàng không nhịn nổi.

Không xuất thủ tại chỗ đánh hai người Lý đạo hữu ra khỏi Thất Tình môn, nàng đã cực kì khắc chế rồi.

“Lãnh Nguyệt, ngươi nghĩ thông suốt chút, nếu không giải hỏa độc trong cơ thể ngươi, thì không đến mười năm, cho dù tu vi của ngươi có cao hơn, cũng sẽ bị thiêu đốt mà chết!”

Lý đạo nhân nói.

Nghe thấy ông ta nói vậy, sắc mặt Lãnh Ngưng Ngọc, Xích Nguyệt và hai trưởng lão của Thất Tình môn đều thay đổi.

Nhưng Lãnh Nguyệt tiên tử đã sớm đoán trước, bình tĩnh nói: “Chuyện này không liên quan đến ngươi.”

Tình huống của mình thế nào, nàng rõ ràng nhất.

Nàng có thể sống bao lâu, không cần Lý đạo nhân nói, nàng cũng đoán được.

Nhưng chuyện này cũng không trở thành nguyên nhân Lý đạo nhân áp chế nàng được, tính mạng và đồ nhi, nàng chắc chắn sẽ chọn cái sau.

“Lý đạo nhân, ta nguyện ý kết làm đạo lữ với Lý đạo hữu, nhưng ngươi không được uy hiếp sư tôn, không biết như vậy, ngươi có thể trị liệu cho sư tôn không.”

Lúc này, Lãnh Ngưng Ngọc từ tốn nói, giọng nói không có không dao động, giống như là người khác muốn kết làm đạo lữ mà không phải nàng.

“Sư tỷ, không thể.”

“Hồ nháo.”

Xích Nguyệt, Lãnh Nguyệt tiên tử gần như đồng thời mở miệng ngăn cản.

Nhưng Lãnh Ngưng Ngọc bình tĩnh nhìn hai người, thản nhiên nói: “Độc của sư tôn quan trọng hơn.”

Sở Cuồng Nhân ở bên cạnh nhìn vậy, lại có chút không nhìn thấu, không phải Lãnh Ngưng Ngọc tu hành vong tình đạo sao?

Nói nàng hữu tình, thì dáng vẻ của nàng lại giống như không đặt cái gì trong lòng.

Nói nàng vô tình, lại có thể vì sư tôn, cam nguyện ủy thân cho Lý Sách Long.

“Độc của sư tôn không cần ngươi quan tâm, việc này ta quyết định.” Lãnh Nguyệt tiên tử hừ lạnh một tiếng, kiên quyết không đồng ý.

“Sư tôn...”

“Ngươi câm miệng cho ta.”

Lãnh Ngưng Ngọc còn muốn nói gì, nhưng lại bị Lãnh Nguyệt tiên tử trừng mắt, nén câu nói tiếp theo trở lại.

“Kỳ thật, độc của Lãnh Nguyệt tiên tử, ta cũng có thể giải.”

Ngay lúc đang giằng co không xong, Sở Cuồng Nhân bỗng nhiên mở miệng.

Mà lời hắn nói ra cũng hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

“Ngươi là y giả ở đâu ra, bằng ngươi cũng muốn giải hỏa độc?”

Lý đạo nhân hừ lạnh một tiếng, “Hỏa độc kia là từ Xích Luyện Vương Xà từ viễn cổ, trong số y giả trên thế gian, trừ ta ra, không người có thể giải!”

Xích Luyện Vương Xà chính là một mạch hung thú Viễn Cổ, vô cùng hiếm thấy.

Lúc trước Lãnh Nguyệt tiên tử gặp một đầu, bởi vì Xích Luyện Vương Xà đang gieo họa nhân gian, nàng liền xuất thủ đánh giết, nhưng cũng bởi vậy mà trúng Hỏa Dục chi độc.

“Trừ ngươi ra?”

Sở Cuồng Nhân nghe vậy không khỏi cười xùy một tiếng, “Tự cao tự đại, không biết cái gì.”

“Tiểu tử, ngươi nói cái gì!”

Sắc mặt Lý đạo nhân đột nhiên trầm xuống, linh lực trên người lăn lộn, giống như giây tiếp theo sẽ động thủ.

“Thu hồi suy nghĩ ngu xuẩn của ngươi lại, ta có thể cam đoan, ngươi dám động, một giây sau đầu của ngươi sẽ rời khỏi thân thể ngươi.”

Bàn tay Sở Cuồng Nhân đặt lên chuôi kiếm Côn Ngô Kiếm bên hông.

Trong nháy mắt, kiếm chi đạo vận lạnh thấu xương phát ra khiến nội tâm Lý đạo nhân phát lạnh, nhìn đối phương, trong mắt lộ ra kiêng kị, “Các hạ là người nào?”

“Sư tôn, hắn chính là Sở Cuồng Nhân mà ngoại giới đang đồn thổi.”

“Ha, vị thiên kiêu cấm kị kia, xem ra đúng là không tầm thường, nhưng ngươi hiểu y thuật sao?” Lý đạo nhân có chút ngoài ý muốn.

“Còn hiểu hơn ngươi.”

Sở Cuồng Nhân lười nhiều lời với Lý đạo nhân, hắn nói với Lãnh Nguyệt tiên tử: “Nếu Lãnh đạo hữu tưởng ta, có thể để ta xuất thủ thử một lần?”

Lãnh Nguyệt tiên tử nhìn Sở Cuồng Nhân một cái thật sâu, sau đó khẽ cười nói: “Nếu ngươi không nắm chắc, tin tưởng cũng sẽ không tùy tiện mở miệng, vậy xin Sở đạo hữu trợ giúp.”

“Lãnh Nguyệt, ngươi thật sự muốn giao tính mạng cho tên gia hỏa này?” Lý đạo nhân lập tức nóng vội.

“Dù sao cũng tốt hơn bị người nào đó uy hiếp.”

Lãnh Nguyệt tiên tử lạnh lùng nói.

“Ta cần một nơi thủy khí dồi dào, vừa rồi Lãnh đạo hữu dẫn ta đến thác nước Phi Lưu, chỗ đó vừa vặn, xin Lãnh Nguyệt đạo hữu dời bước.”

“Được.”

Mọi người đi về phía thác nước Phi Lưu.

Lý đạo nhân cũng đi theo, “Hừ, ta cũng muốn nhìn xem tiểu tử này có năng lực gì.”

Trên đường đi đến thác nước Phi Lưu.

Sở Cuồng Nhân hiếu kỳ hỏi Lãnh Ngưng Ngọc: “Vừa rồi vì sao ngươi lại đồng ký kết làm đạo lữ với Lý Sách Long?”

“Vì cứu sư tôn.”

“Nghe đồn Lãnh đạo hữu tu vong tình đạo, xem ra, vong tình đạo này của ngươi vẫn chưa tu triệt để.”

“Mặc dù tại hạ tu vong tình đạo, nhưng sư tôn có ân cứu mạng, dưỡng dục ta, thụ nghiệp chi ân, ta không thể không báo.”

Lãnh Ngưng Ngọc từ tốn nói.

Nghe thấy vậy, Sở Cuồng Nhân đã hiểu cái gì.

Lãnh Ngưng Ngọc tu vong tình đạo, nhưng không phải chân chính vứt bỏ yêu thích, mà chỉ là thu nhỏ phương diện tình cảm nào đó để không ảnh hưởng đến mình.

Nhưng vẫn giống như người bình thường.

Ví dụ như, tri ân đồ báo.

“Như vậy không phải vô tình, trước khi đến đây ta có chỗ hiểu lầm, trên thế giới này, làm gì có người nào có thể vứt bỏ tình cảm chứ.”

Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng.

Một lát sau, mấy người đã đến thác nước Phi Lưu.

Tiếng nước ầm ầm quanh quẩn, lượng lớn thủy khí tràn ngập khắp nơi, bốn phía bốc lên hơi nước nhàn nhạt.

“Lãnh đạo hữu, đợi chút nữa ta sẽ để thủy khí tiến vào trong cơ thể ngươi, đến lúc đó ngươi đừng kháng cự, vận chuyển linh lực theo thủy khí.”

“Được.” Lãnh Nguyệt tiên tử gật đầu.