Chương 596 Mị Kiếm Vệ nguy hiểm, giúp Kiếm Trường Phong chuyển hồn
Cơ duyên tại Đa Bảo Cổ Động kết thúc.
Mấy người của Huyền Thiên Tông như Lam Vũ, Nam Cung Hoàng, Sở Cuồng Nhân tìm một nơi ngồi xuống nói chuyện phiếm.
Về phần những người còn lại, đã đến nơi khác tìm xem còn cơ duyên nào sót lại hay không.
“Lam Vũ, làm sao ngươi lại trở thành thánh nữ của Quang Minh giáo?” Sở Cuồng Nhân tò mò hỏi.
Lam Vũ nói: “Sau khi tiến vào đế lộ, đúng lúc ta lại đến lãnh địa của Quang Minh giáo, gặp giáo chủ đương đại, ông ta nhìn ra thân thể Thần Thánh Quang Minh hiếm thấy của ta, liền mang ta về Quang Minh giáo, truyền Quang Minh Thần Hỏa Quyết cho ta, đồng thời để ta đảm nhiệm vị trí thánh nữ của Quang Minh giáo.”
“Chỉ đơn giản như vậy?”
Sở Cuồng Nhân nhíu mày.
Quang Minh giáo, sẽ dễ dàng đến một vị thiên kiêu ngoại giới trở thành thánh nữ của Quang Minh giáo như vậy sao, chuyện này khó tránh có chút đùa cợt đi.
“Quá trình này đúng là có chút mờ ám, nhưng khi đó ta vừa tới nơi này, không có người quen, chỉ có thể mượn nhờ lực lượng của Quang Minh giáo giúp ta nhanh chóng nắm giữ tình huống.” Lam Vũ nói.
“Lúc ngươi tu hành Quang Minh Thần Hỏa Quyết, Quang Minh Giáo Chủ có nói với ngươi chuyện 'Truyền hỏa' không?”
Sở Cuồng Nhân lại hỏi một câu.
“Truyền hỏa? Chuyện này thì không có.”
Lam Vũ lắc đầu.
“Ha, chuyện này đúng là có chút thú vị.” Sở Cuồng Nhân khẽ cười một tiếng, nhưng trong mắt lại là lộ ra hàn ý lạnh thấu xương.
Truyền Hỏa, đây là tin tức Sở Cuồng Nhân dùng Động Tất Chi Nhãn quan sát Lam Vũ đã thấy được.
Mà tin tức này tuyệt đối có liên quan đến chuyện Lam Vũ tu hành Quang Minh Thần Hỏa Quyết.
Đồng thời, đây không phải một tin tức tốt.
Hơn nữa, Lam Vũ tu hành Quang Minh Thần Hỏa Quyết là... Tàn khuyết!
Mà lúc hắn nhìn thánh tử Bạch Thiên Hành, công pháp trên người đối phương lại là hoàn chỉnh, chuyện này có chút ý vị sâu xa.
“Quang Minh giáo a Quang Minh giáo, ngươi và ta vốn không oán không cừu, nhưng ngươi đột nhiên lại tính toán Lam Vũ, vậy thì đừng trách ta vô tình a.” Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm nói.
Ngay khi mấy người trong Huyền Thiên tông đang ôn chuyện, bỗng nhiên Kiếm Trường Phong gửi đến một tin tức.
Sở Cuồng Nhân không khỏi kinh ngạc.
“Gia hỏa này thế nào?”
Bóng người hắn lóe lên, biến mất tại chỗ.
Lúc này, Mị Kiếm Vệ và Kiếm Trường Phong đang bị người đuổi giết, đuổi giết bọn họ không phải người khác, chính là đám thiên kiêu Kiếm tộc đến cấm địa Hoang Vu lịch luyện.
Thiên kiêu Kiếm tộc bố trí một cái kiếm trận, vây quanh Mị Kiếm Vệ, Kiếm Trường Phong, cho dù thực lực của Mị Kiếm Vệ cao cường, nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể tránh thoát, thậm chí bị áp chế.
Còn Kiếm Trường Phong càng không cần phải nói, lúc này, hắn ta chỉ là một cái tượng gỗ, không có chiến lực chiến đấu.
“Mị Kiếm Vệ, ngươi dám phản bội Kiếm tộc, tội đáng chết vạn lần!”
Một tên thiên kiêu Kiếm tộc quát lạnh một tiếng, trường kiếm chém ra, kiếm khí xen lẫn trong hư không, hóa thành một tấm kiếm võng giết ra.
Ầm vang một tiếng
Mị Kiếm Vệ lùi lại mấy bước, quần áo trên người đã bị kiếm khí xé rách, lộ ra mảng lớn da thịt tuyết trắng.
Một tên thiên kiêu Kiếm tộc nhìn thấy, trong mắt không khỏi lộ ra lửa nóng tham lam, theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt.
Mị Kiếm Vệ phát giác được ánh mắt của đối phương, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét, “Kiếm Vân Dương, ngươi tốt nhất để ta rời đi, nếu không, ta bảo đảm ngươi sẽ chết đến rất khó coi.”
“Mị Kiếm Vệ, ngươi phá kiếm trận này của chúng ta rồi nói sau.”
Kiếm Vân Dương cười lạnh nói.
Kiếm trận này vô cùng cường đại, mấy tên thiên kiêu Kiếm tộc đơn đả độc đấu thì không phải đối thủ của Mị Kiếm Vệ.
Nhưng dựa vào kiếm trận này lại có thể đấu với đối phương.
Thậm chí càng mạnh hơn.
“Đáng giận.”
Mị Kiếm Vệ bị kiếm khí bức lui, lại thêm mấy đạo thương thế.
“Mị Kiếm Vệ, ta thật không hiểu, Kiếm tộc không đối xử tệ bạc với ngươi, tại sao ngươi lại phản bội Kiếm tộc.”
“A, tới mức này rồi còn lời nào để nói đây.” Mị Kiếm Vệ cười lạnh một tiếng.
“Vậy cũng đừng trách chúng ta, giết!”
Kiếm Vân Dương quát lạnh một tiếng, mở ra sát chiêu mạnh nhất của kiếm trận!
Chỉ thấy vô số kiếm khí xen lẫn trong hư không, hóa thành một đạo kiếm ảnh cực lớn ầm vang chém về phía Mị Kiếm Vệ.
Mị Kiếm Vệ căn bản rất khó ngăn cản kiếm ảnh này.
Nhưng lúc kiếm ảnh sắp rơi lên người Mị Kiếm Vệ, một đạo kiếm khí đột nhiên phá không mà đến, đánh vỡ kiếm ảnh.
Kiếm trận tuyệt diệu cũng phát ra tiếng phá nát!
Những người này, bị kiếm khí nhấc bay ra ngoài.
“Cỗ lực lượng này, chẳng lẽ là...”
Kiếm Vân Dương nghĩ tới điều gì, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Hắn ta không có nửa phần do dự, xoay người bỏ chạy.
Nhưng một cỗ vô hình niệm lực bỗng nhiên bao phủ toàn trường, những tên thiên kiêu Kiếm tộc này bị áp nằm rạp trên mặt đất, không thể động đậy.
Trong hư không, một đạo bóng người mặc bạch y đi ra.
Người này không thèm nhìn đám thiên kiêu Kiếm tộc kia một cái, dường như trong mắt hắn, những người này không khác gì không khí.
“Chủ nhân.”
Mị Kiếm Vệ nhìn thấy người tới, quỳ một chân trên đất.
Tình cảnh này, khiến đám thiên kiêu Kiếm tộc lập tức trợn mắt há mồm.
Đường đường là thiên kiêu Kiếm tộc, lại nhận Sở Cuồng Nhân làm chủ?!
Có chuyện gì còn hoang đường hơn chuyện này không?
Sở Cuồng Nhân không nói gì, phóng thích một đạo Xuân Phong Hóa Vũ Thuật.
Thương thế trên người Mị Kiếm Vệ lập tức phục hồi như cũ.
“Nói đi, đã xảy ra chuyện gì.”
“Lúc ta và Kiếm Trường Phong đi bốn phía tìm kiếm cơ duyên, bỗng nhiên gặp đám thiên kiêu Kiếm tộc này, Kiếm tộc đã biết ta phản bội, cho nên bọn họ truy sát ta.”
“Thì ra là thế.” Sở Cuồng Nhân khẽ vuốt cằm, sau đó, hắn nhìn về phía Kiếm Trường Phong, “Nếu đã gặp ở đây, hôm nay dứt khoát giúp ngươi chuyện khôi phục nhục thân đi.”
“Ừm?!”
Đầu tiên Kiếm Trường Phong sững sờ, sau đó vô cùng kích động, “Chủ nhân, ý của ngươi là muốn giúp ta khôi phục nhục thân sao?”
“Những người này, ngươi nhìn trúng ai, chọn một người đi.”
Sở Cuồng Nhân chỉ đám thiên kiêu Kiếm tộc bị hắn dùng niệm lực ấn trên mặt đất không thể động đậy được kia, từ tốn nói.
Kiếm Trường Phong đi đến trước mặt Kiếm Vân Dương, “Chọn hắn đi.”
Lúc này trên mặt Kiếm Vân Dương tràn đầy nghi hoặc không hiểu, căn bản không biết Sở Cuồng Nhân và Kiếm Trường Phong đang giở trò quỷ gì.
Nhưng trong lòng hắn ta đã sinh ra một dự cảm không tốt.
“Sau Kiếm Đạo Tử, Mị Kiếm Vệ và ta, tên Kiếm Vân Dương này chính là thiên kiêu đứng đầu trong Kiếm tộc, lần này, nếu hắn ta trở lại Kiếm tộc, nhất định sẽ trở thành đối tượng hạch tâm được Kiếm tộc bồi dưỡng.”
Kiếm Trường Phong nói.
“Khó trách ngươi lại chọn hắn.”
Sở Cuồng Nhân đưa tay thúc giục Xuân Phong Hóa Vũ Thuật, chữa thương thế trên người Kiếm Vân Dương phục hồi như lúc ban đầu.
Chuyện này khiến đối phương càng mơ hồ.
Làm tổn thương ta lại còn trị liệu cho ta?
Đây là ý gì?!
Lúc này, trong tay Sở Cuồng Nhân xuất hiện một cái xiềng xích màu đen, phía trên là móc câu, tràn ngập âm u quỷ quyệt chi khí.
Chính là Câu Hồn Tác.
“Đi!”
Sở Cuồng Nhân thôi động Câu Hồn Tác.
Nương theo một tiếng gào thê lương, linh hồn của Kiếm Vân Dương cứ thế bị móc ra khỏi nhục thân, không thể động đậy trong hư không.
Đám thiên kiêu Kiếm tộc xung quanh nhìn mà tê cả da đầu, tim đập vô cùng nhanh.
Cho dù là Kiếm Trường Phong cũng không nhịn được rùng mình một cái.
Nhưng sau đó, hắn ta liền hưng phấn nhảy đến thân thể Kiếm Vân Dương, đây chính là điều kiện chuyển hồn phù hợp với hắn ta, một thân thể không có linh hồn cũng không có bất cứ thương tổn gì!
Trên người Kiếm Trường Phong bốc lên từng trận khói đen, chui vào trong tai mắt mũi miệng của Kiếm Vân Dương.
Chỉ chốc lát, Kiếm Vân Dương mở hai mắt ra, đứng dậy hoạt động thân thể một chút, quỳ trên mặt đất, “Đa tạ tái tạo chi ân của chủ nhân!”
Lúc này, hắn ta đã là Kiếm Trường Phong.
“Ngươi về Kiếm tộc, tiếp tục thay ta giám sát động tĩnh của Kiếm tộc đi.”
“Vâng, ta nhất định sẽ dùng thân phận này thật tốt.”
Kiếm Trường Phong nhìn về phía linh hồn Kiếm Vân Dương đang hoảng sợ trong không trung, khóe miệng lộ ra một nụ cười băng lãnh nói.
“Ma quỷ, ngươi nhất định là ma quỷ!!”
Kiếm Vân Dương nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, hoảng sợ hét lớn.
Tùy ý đùa bỡn linh hồn, đây không phải ma quỷ thì là cái gì?