← Quay lại trang sách

Chương 604 Rời khỏi cấm địa, Hoàng Giả môn chuẩn bị ra sân, lại bế quan.

Đại đế chuyển thế thật biết cách chạy trốn."

Sở Cuồng Nhân cười nhạo.

Đạo vận trên người hắn chậm rãi thu liễm, tầm mắt quét về phía đám thiên chi kiêu tử còn sống sót, vốn có hơn nghìn thiên chi kiêu tử, mà nay đã mười không còn một.

"Muốn sống thì để lại nhẫn càn khôn."

"Nếu không... chết!"

Hắn vừa nói chữ chết thì xung quanh dường như đã nổi lên một luồng gió lạnh giá.

Đám thiên chi kiêu tử còn sống không nhịn được mà rùng mình.

Bọn họ biết, Sở Cuồng Nhân không nói giỡn với bọn họ, nếu không đưa tài bảo để bảo tồn mạng sống thì bọn họ chắc chắn sẽ chết!

"Sở Cuồng Nhân, đế binh này đưa ngươi!"

Bái Hồng Ngọc lòng đau như cắt ném thanh đế binh xuống.

Đó là Long Phượng hồng đao, là cơ duyên lớn nhất mà nàng ta lấy được ở cấm địa hoang vu. Nhưng bây giờ, nó phải dùng để bảo vệ mạng của nàng ta.

Long Phượng hồng đao cắm trên mặt đất, thanh đao hơn run rẩy tựa như đang kháng khị với chủ nhân.

Không phải nói dẫn ta đi nổi danh thiên hạ sao?

Sao bây giờ lại không thực hiện?

Tra nữ!

Bái Hồng Ngọc cũng vô lực, sau khi ném đế binh xuống, nàng ta xoay người hóa thành một luồng sáng bay vút về phía xa.

Đám thiên chi kiêu tử còn lạ thấy vậy, cắn răng giao tài nguyên quý giá trong người ra.

Còn những tên đục nước béo cò thì đều bị Sở Cuồng Nhân làm thịt.

Không lâu sau, đám thiên chi kiêu tử không phải lấy bảo vật mua mạng sống thì cũng là nuôi ý định phản kháng, những người ở vế sau đều bị Sở Cuồng Nhân giơ tay đập chết.

Lúc này, trên mặt đất chỉ còn vô số bảo vật mà thôi.

Sở Cuồng Nhân gọi đám người Mộ Dung Hiên tới để dọn dẹp bãi chiến trường. Mấy người họ cũng rất vui vẻ vì được đi nhặt bảo.

Đã đến bước này, hiện bên trong cấm địa hoang vu không có ai dám so tài với Sở Cuồng Nhân nữa, mà nhữn mảnh đất có thể nhặt được cơ duyên lớn đều bị Sở Cuồng Nhân thu thập sạch sẽ.

Còn những nơi quan trọng nhất của cấm địa hoang vu vẫn có rất nhiều cấm chế chưa được mở ra, nhưng đám thiên chi kiêu tử lại không thể tiến vào bên trong thăm dò được.

Về phía Sở Cuồng Nhân thì tạm thời hắn không muốn vào trong.

Chuyến đi này hắn thu hoạch rất lớn, hang động cổ chứa đầy bảo vật, núi Bát Hoang, hồ Cổ Đạo... tất cả những cơ duyên và bảo vật cộng lại đủ để thực lực của hắn có thể tăng vọt thêm lần nữa.

Bây giờ, điều quan trọng nhất là tìm một nơi để tiêu hóa hết đống cơ duyên này.

Hắn dẫn theo mọi người tạm thời rời khỏi cấm địa hoang vu.

Đám thiên chi kiêu tử may mắn còn sống sót chờ hắn vừa rời khỏi thì tiếp tục thăm dò bên trong cấm địa. Có vài người còn kích động tới mức suýt nhảy cỡn lên.

"Hay quá, tên độc ác kia đã đi rồi."

"Ha ha, quá tuyệt vời, giờ không còn ai đoạt cơ duyên của chúng ta nữa, ta nhất định phải lợi dụng cơ hội này thật tốt."

"Đúng, cuối cùng tên đáng ghét đó cũng đi."

Tất cả thiên chi kiêu tử đều cảm thấy cực kì hưng phấn, vui như ăn tết vậy.

Nhưng chưa vui được bao lâu họ lại cảm thấy buồn bực.

Mặc dù Sở Cuồng Nhân đã đi, nhưng trong lúc đó, hắn đã thu hơn nửa cơ duyên trong cấm địa vào trong túi riêng rồi.

Cơ duyên còn sót lại quá ít.

Mọi người tranh đoạt nhau, có thì cũng có nhưng rất ít, so với cơ duyên mà Sở Cuồng Nhân có được thì số cơ duyên mà họ tranh được chỉ là con số nhỏ.

Nghĩ tới đây, mọi người không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi với Sở Cuồng Nhân.

Ngoại trừ đám thiên chi kiêu tử còn sống vừa rồi.

Những ngày đó, những thế lực của các thiên chi kiêu tử trong này đều hận không thể lột da rút gân, ăn tươi nuốt sống Sở Cuồng Nhân.

Nhất là mấy thế lực như Kiếm tộc, Ma tộc, Hắc Ám Thần giáo. Nên nhớ, những thiên chi kiêu tử cấm kị của bọn họ đều chết cả!

Cấm kỵ chính là thủ đoạn quan trọng để bọn họ tranh đoạt đế vị đời này.

Cấm kỵ chết rồi thì bọn họ không thể đưa người vào cuộc tranh đoạt đế vị được nữa, mối thù này thực sự rất lớn.

Bên trong Kiếm tộc.

Vẻ mặt của tộc trưởng Kiếm tộc âm trầm như nước.

Hắn đã biết được chuyện xảy ra bên trong cấm địa hoang vu.

"Kiếm Trường Phong, Mị kiếm vệ đã phản bội Kiếm tộc! '

"Đạo Tử... chết rồi! '

Bên dưới ghế của tộc trưởng Kiếm tộc, một đám trưởng lão trong tộc đều không dám lên tiếng đáp lại, rất sợ động chạm phải mối lửa.

Qua một lúc lâu, tộc trưởng mới nguôi dần lửa giận: "Lần này vào cấm địa hoang vu có tìm được Thiên Xá lệnh không."

"Thưa tộc trưởng, có."

Một nam tử trẻ tuổi đi ra.

Hắn ta lấy ra một tấm lệnh bài có màu.

Đó chính là Thiên Xá lệnh mà tộc trưởng Kiếm tộc ngày đêm tâm niệm. Có lệnh bài này, Hoàng giả của Kiếm tộc sẽ thoát khỏi sự trói buộc của đế lộ.

"Chỉ cần Kiếm tộc chúng ta xuất hiện Hoàng giả thì Sở Cuồng Nhân, ngươi chắc chắn sẽ phải chết!!" Tộc trưởng Kiếm tộc nhận lấy Thiên Xá lệnh, hai mắt lạnh lùng.

Hắn nhìn về phía nam tử vừa đứng ra kia, nói: "Kiếm Vân Dương, bây giờ Kiếm tộc chúng ta tàn lụi nhân tài, ngươi lại đứng sau Kiếm Đạo Tử, là thiên chi kiêu tử của Mị kiếm vệ, hôm nay ngươi lại có thể mang Thiên Xá lệnh về nên từ nay về sau ngươi chính là Đạo Tử mới của Kiếm tộc chúng ta, tài nguyên của tộc sẽ giao vào trong tay ngươi."

Kiếm tộc phải mau chóng đào tạo ra một thiên chi kiêu tử nữa mới được.

Kiếm Vân Dương vội vàng quỳ xuống, nói: "Ta nhất định sẽ không cô phụ sứ mệnh! '

Kiếm Vân Dương.

Cũng gọi là Kiếm Trường Phong, hai mắt hắn ta lóe lên tia sáng tối tăm.

Có lệnh bài Thiên Xá lệnh trong tay, thật ra không phải do hắn ta tự lấy được, mà là do Sở Cuồng Nhân cho hắn ta. Bởi vì người này muốn hắn lập công bên trong Kiếm tộc, tốt nhất là có thể khiến tộc trưởng coi trọng, mượn lực lượng của Kiếm tộc để có thể trèo càng cao càng tốt.

Còn chuyện có Thiên Xá lệnh trong tay, Kiếm tộc sẽ cho ra được Hoàng giả nào thì chuyện này Sở Cuồng Nhân lại không để ý tới.

Một phần cũng là do thực lực của hắn quá mạnh.

Đi trên đế lộ cả một đời, không ai có đủ thực lực chống lại. Cho dù Hoàng giả đích thân tới thì không có uy hiếp lớn nào đối với hắn cả.

Ngoài Kiếm tộc ra thì còn có một số thế lực chính thống tìm được Thiên Xá lệnh bên trong cấm địa hoang vu.

Đến nước này, các thế lực chính thống rơi vào trong sự yên lặng ngắn ngủi.

Nhưng ai cũng biết, Hoàng giả môn cất giấu bên trong tổ địa sắp có thu hoạch lớn.

Không có gì có thể trói buộc mới là chiến lực mạnh nhất trong đế lộ.

...

Lúc này, Sở Cuồng Nhân đang ở trong một dãy núi không biết tên, bên trong bày ra vô số cấm chế dày đặc, hắn định bế quan luyện hóa chuyến thu hoạch lần này.

Trừ hắn ra thì đám người Nam Cung Hoàng cũng cần phải bế quan một thời gian.

Còn hai người là Lãnh Ngưng Ngọc và Xích Nguyệt đã quay lại Thất Tình môn.

Bên trong một sơn động của dãy núi phủ đầy cấm chế.

Một nam tử trẻ tuổi y phục trắng bệch đang ngồi xếp bằng, trước mặt hắn là một bộ xương khô màu vàng kim, bên trong tràn ngập đế uy.

Đây là cơ thể của đế giả.

Nhưng cơ thể đế giả này không được lành lặn, đã mất năm xương ngón tay rồi.

Đây cũng chính là thân thể còn lại xương của Thanh Huyền kiếm đế, còn mấy xương ngón tay bị mất kia là do bị Kiếm Đạo Tử luyện hóa mất.

Mà nguyên nhân khiến Kiếm Đạo Tử có thể vượt lên tới tiêu chuẩn của Chuẩn Đế là do có mấy cái xương tay kia.

"Bộ xương của đế giả này chứa một nguồn năng lượng khổng lồ, nhưng sao ta lại cảm thấy vẫn kém xa so với cái đầu này chứ."

Sở Cuồng Nhân đột nhiên lấy ra một cái đầu của nữ nhân.

Đây là cái đầu lâu đế giả mà hắn lấy được từ lâu, nhưng trên chiếc sọ này lại dám một tấm bùa Phong Cấm.

Trừ việc này ra thì Sở Cuồng Nhân còn nhận ra được, chiếc sọ đế giả của nữ nhân này có ẩn chứa nguồn năng lượng khổng lộ hơn cả bộ xương khô đế giả bây giờ.

"Hóa ra giữa đế giả và đế giả cũng có sự khác biết, mà nữ đế này còn mạnh hơn nhiều lần so với Thanh Huyền kiếm đế."

"Cũng có khả năng là do Thanh Huyền kiếm đế chết quá lâu nên nguồn năng lượng bên trong đã bay biến nhiều."

Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm nói.

Hắn cất chiếc đầu lâu của nữ đế lại, cho tới hiện tại hắn vẫn chưa dám tháo tấm bùa trên đầu lâu của nữ đế xuống, tu vi càng cao, hắn càng cảm nhận được nguồn năng lượng hàm chứa bên trong chiếc đầu lâu nữ đế khủng khiếp tới mức nào.

"Trước tiên cứ luyện hóa bộ xương khô của Thanh Huyền kiếm đế trước đã."

Sở Cuồng Nhân lẩm bẩm.

Thực lực của hắn mạnh hơn Kiếm Đạo Tử không biết bao nhiêu lần, khi hắn luyện hóa bộ xương khô này, tốc độ của hắn nhanh hơn Kiếm Đạo Tử rất nhiều. Cộng thêm hắn có sự trợ giúp của Thiên Hỏa lô nên hắn mất chưa tới hai ngày là có thể luyện hóa hoàn toàn.

Linh lực trong cơ thể của hắn chưa tăng, nhưng linh khư bên trong đế khí lại từ một biến thành ba!

Sau khi ba đứa bé sơ sinh đế khí nhỏ bằng ngón tay cái bay vòng quanh vài vòng thì lại khiến cho thân thể của hắn được tăng cường.

"Tiếp theo là luyện hóa viên Nguyên Thủy Đạo Nguyên."